Chương 42

“Chuyện này con không thể tự mình quyết định!!” Hạ Chính Khanh nghiêm mặt nói: “Vào ngày rằm, Tứ điện hạ sẽ đích thân tới phủ, con chỉ cần tự nhiên ứng phó là được. Nếu con cố ý giở trò, làm mất mặt Hạ gia, ngay cả mẫu thân cũng không bảo vệ được con đâu!"

Đây là lần đầu tiên Hạ Vãn Vãn thấy cha tức giận với mình như vậy, đương nhiên cô biết tính nghiêm trọng của sự việc nên ngoan ngoãn gật đầu, ngồi trở lại chỗ của mình. Trước mắt, cô không cần phải chống lại cha mình, nhưng cho dù cô không cố ý dở trò, cô vẫn có cách khiến Tứ điện hạ không coi trọng mình.

Mục Nhu tỷ tỷ trời sinh đã xinh đẹp như vậy, hai người bọn họ ở cùng nhau thì rất xứng đôi, nếu như hôm đó tỷ tỷ trang điểm một chút, như vậy Tứ điện hạ chẳng lẽ còn không thích tỷ ấy cho được, huống chi là con gái Yến tướng quân Yến Tiểu Vũ được mệnh danh là tiểu thư xinh đẹp nhất ở Kinh thành, cha nàng nắm giữ binh quyền, đương nhiên nàng sẽ là mục tiêu hàng đầu mà Hoàng thân quốc thích muốn thu phục.

Sau khi nói xong về hôn sự của Hạ Vãn Vãn, Hạ Chính Khanh lại chú ý đến con trai mình, nhưng thấy hắn thỉnh thoảng nhìn Mục Nhu, đôi mắt hắn nóng bỏng, không nao núng, vì vậy ông cố ý ho vài tiếng để nhắc nhở hắn chú ý đến hành vi của mình.

"Tĩnh Nhi đã mười tám tuổi, đã đến lúc phải kết hôn và sinh con. Vài ngày trước, Lý lão gia, Bộ Thượng Thư, mang theo nữ nhi đến phủ để thăm. Ta thấy con gái của ông dịu dàng, thanh lịch và có học thức. Cô ấy sẽ là một chính thê tốt. Sau bữa tiệc, ta sẽ cử bà mai đến nói chuyện hôn nhân của con, chúng ta đã quyết định sẽ đính hôn trước."

Sau khi nghe cha nói xong, Hạ Văn Tĩnh cầm chén rượu trong tay, không nói gì.

Hạ Chính Khanh bất ngờ, không hiểu con trai mình cho lắm, ông biết con trai một khi đã nhận định điều gì thì dù có đυ.ng phải tường cũng không quay đầu lại, vì vậy ông chỉ lặng lẽ chạm vào chân phu nhân.

"Nhân tiện, còn có Nhu Nhi, ta cũng muốn gả con cho Phó quan thống soái con trai thứ tư của nhà họ Lưu, mặc dù hắn chỉ là con vợ lẽ, nhưng ta đã nhìn thấy đứa trẻ đó, hắn rất tốt, Nhu Nhi nếu con kết hôn với hắn, vợ chồng chắc chắn sẽ tương kính như tân(*)."

(*) Tương kính như tân có thể hiểu là tôn trọng nhau như khách

Hạ lão gia vừa dứt lời, Mục Nhu liền kinh hoảng đứng lên, quỳ xuống trước mặt Hạ phu nhân nói: “Phu nhân, Mục Nhu chưa muốn thành thân, con nhất định phải giữ đạo hiếu cho mẫu thân ít nhất ba năm, quy củ ở Giang Lăng của chúng ta khác với ở kinh thành, con gái dù chưa gả đi cũng phải hiếu thuận với phụ mẫu."

“Nhu Nhi, ta và mẫu thân của con đều là người Giang Lăng, quy củ nơi đó làm sao không biết, nữ nhi làm sao thể mất chữ hiếu?”

Hạ phu nhân còn chưa nói xong, Mục Nhu đã quỳ xuống trước ghế của Hạ phu nhân, van xin: “Phu nhân, nhưng con thật sự không muốn gả đi, người có thể giữ con ở trong nhà, cho dù là người hầu hay đầu bếp, chỉ cần cho con nơi che mưa che nắng là được, con thật sự không thể thành thân!!"

Mục Nhu sao có thể không biết, phó thống soái là quan tứ phẩm ở kinh thành, hơn nữa hắn là người trong cung, nếu cô gả vào trong phủ, nếu bị phát hiện không còn trong sạch trong đêm tân hôn. Không chỉ cô, gặp nguy hiểm tới tính mạng mà Hạ gia cũng bị liên lụy, ngay cả hôn nhân của Vãn Vãn cũng bị ảnh hưởng, như vậy làm sao cô dám thành thân.

Nhưng những câu của Mục Nhu đã chạm đến nỗi đau của Hạ phu nhân, bà nói trong nước mắt: "Con là con gái của khuê mật ta. Kể từ khi đến phủ Hạ gia, ta đã coi con như nữ nhi của mình. Vãn Vãn có cái gì, con cũng đều có. Nếu con không muốn thành thân, ta sẽ đồng ý, sao con phải nói làm người hầu, đầu bếp như chạm vào nỗi đau của ta, hồi đó ta và mẹ con là tỷ muội, không cần lý do gì khác, chỉ vì mẹ của con.Ta cũng nguyện lấy vàng bạc nuôi con cả đời, chỉ cần con nguyện ý, ta lập tức về Giang Lăng thỉnh tộc nhân Hạ gia chứng kiến, đồng ý nhận con là con gái nuôi. "

Mục Nhu có thể nghe được ý tứ trong lời nói của Hạ phu nhân, Hạ Văn Tĩnh tự nhiên cũng nghe được, lập tức đứng dậy, đi tới trước cửa nhà mẹ, cùng Mục Nhu quỳ xuống.

Lời nói lanh lảnh vang lên: "Phụ mẫu, người không cần nhận Mục Nhu làm con gái nuôi, cũng không cần lo cho hôn sự của cô ấy. Nam tử tử hán đại trượng phu, đời này con đã hạ quyết tâm sẽ không cưới ai khác ngoài Mục Nhu, hai người và Mục thúc đã lập hôn ước từ khi còn nhỏ, bây giờ thành thân với Mục Nhu cũng là chuyện hợp tình hợp lý."

Lời này vừa nói ra, Hạ Chính Thanh tức giận lập tức phản bác lại, chỉ vào Hạ Văn Tĩnh tức giận nói: "Con còn có mặt mũi thành thân! Ngày đó con là người quyết định hủy hôn ước! Hôm nay lại nói những điều vô lý như vậy! Hôn nhân là chuyện đại sự? Đúng là làm trò hề! Cha còn chưa chết, chuyện trong gia đình này không đến lượt con quyết định!!"