Chương 1

- Hải Đường, chúng ta đã đi bao xa rồi? Còn chưa tới?- Nam nhân mặc trên người y phục rách rưới, có lẽ đã rất mệt mỏi, dù vậy vẫn không ngừng tiến về phía trước phác cỏ theo chỉ dẫn của người phía sau.

- Một chút nữa, nơi ấy rất nhiều dược liệu quý, tới lúc đó không ai có thể cản nổi chúng ta phát tài, nếu ngươi không muốn, vậy quay trở về.- Trái lại với người phía trước, nam nhân y phục lành lặn phía sau lại có vẻ rất thoải mái.

Đi thêm không bao xa, nam nhân y phục rách rưới không chịu nổi mà ngã xuống, ngất lịm đi.

Tiếng dao ma sát với mặt đá vang lên, chim rừng dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm, bay loạn trên những tán cây rậm rạp. Nam nhân y phục rách rưới từ từ mở mắt, cựa mình một cái liền phát hiện bản thân bị trói vào gốc cây lớn. Không khí ẩm ướt xung quanh mang theo mùi tanh tưởi, bên tai lại không ngừng truyền đến tiếng mài dao, hắn dùng thật nhiều sức lực gào to.

- Hải Đường, huynh, mau cứu đệ, huynh đang ở đâu?

Tiếng gào lặp đi lặp lại đến lần thứ tư, cuối cùng cũng có hồi đáp.

- Thôi nào, đừng gào nữa, một chút nữa huynh sẽ tới.

- Huynh đang làm gì vậy? Đến cởi trói cho đệ, đệ đau quá.

- Huynh đang mài dao, dao có nhọn thì mới mau chết, sẽ ít đau hơn. Ha ha ha.

Tiếng hét vang vọng trong góc rừng. Mặt trăng có lẽ cũng không muốn nhìn cảnh tượng huynh đệ tàn sát nhau trước mắt, lặng lẽ lẩn mình trong đám mây. Chim quạ vài con lượn lờ trên không trung. Mùi máu xộc lên như càng kí©h thí©ɧ kẻ sát nhân, hắn khoét đi trái tim đệ đệ của mình, lại thuận tay tháo xuống chiếc nhẫn ngọc màu tím, nhét trở vào trong quả tim ấy.

- Hải Hùng, có trách thì hãy trách ngươi quá ngu ngốc.- Sát nhân gói lại trái tim, bình tĩnh rời xa thân đệ ruột của hắn.

- Ngươi phải chết, ngươi phải chết, tất cả đều phải chết.- Nam nhân thân mình nhuộm đỏ máu tươi, bộc phát nộ khí rồi cũng gục xuống.

Góc rừng tăng thêm phần quỷ dị, không biết từ đâu vọng lại vài tiếng sói tru, đàn quạ nhanh chóng lao xuống đậu trên thân xác bị trói chặt bên gốc cây. Đôi mắt hắn trợn trừng, chân tay co quắp cứng đờ.

Hiện tại là năm 2023, Pháp Văn đang ngồi trên ghế vuốt ve Tiểu Hắc. Còn nhớ vài tháng trước, lúc Pháp Văn đang đi dạo cùng U Đồng, Giang Giác, La Thừa Bân liền phát hiện trong thùng rác có tiếng sột soạt. Mọi người đều cho rằng là do lũ chuột bới thùng rác, duy chỉ có Pháp Văn tới nhìn xem. Khi ấy Pháp Văn thấy một con mèo đen cỡ ba tháng tuổi đang chật vật trong đống rác bẩn thỉu, kiến cũng đã bắt đầu bò lên đến người rồi. Pháp Văn liền vội vàng nhấc nó ra, lau chùi vuốt ve một hồi liền đưa đến thú y kiểm tra. Sau kiểm tra, may mắn không có bệnh, chỉ là do thiếu thức ăn trong thời gian dài nên cơ thể suy nhược, nhưng không phát hiện kịp thời, sợ rằng mèo nhỏ không trụ nổi ba hôm nữa.