Trong một căn phòng cổ kính, tiếng khóc của trẻ con vang vọng, những khuôn mặt lo lắng đứng bên ngoài lúc này đã rút đi mà thay vào đó khuôn mặt hạnh phúc, vui vẻ.
Một người đàn ông không đợi được nữa mà xông vào, trên mặt ông bây giờ tràn đầy nước mắt, nước mắt của sự hạnh phúc.
"Phu nhân" người đàn ông ôm lấy thê tử suy yếu đang nằm trên giường của mình. Người thê tử thấy người đàn ông khóc thì lắc đầu, nhìn về phía đứa con của mình.
"Con" người phụ nữ gọi một tiếng, sự chú ý của người đàn ông liền đặt lên đứa con của mình.
Đứa bé trắng trẻo, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn người đàn ông, sau đó cười híp cả mắt.
"Tộc trưởng, là tiểu thư" bà mụ lên tiếng bồng đứa bé cho người đàn ông rồi lui khỏi phòng.
Người đàn ông nhận lấy đứa trẻ, động tác có chút mất tự nhiên, đột nhiên khuôn mặt ông hiện lên sự kinh ngạc.
"Nữ...nữ nhi...sức mạnh trong người nó rất lớn" người đàn ông lấp bấp nói, người phụ nữ nghe vậy khuôn mặt không cấm hiện lên vẻ kinh ngạc.
"Nhưng nguồn năng lượng này không phải đấu khí, nó còn bị phong ấn nữa" người đàn ông nhăn mày, trong giọng nói chứa vài phần lo lắng.
"Nó có ảnh hưởng đến việc tu luyện không?" Người phụ nữ nghe vậy cũng có chút lo lắng, nàng hỏi.
Hiện tại vẫn không biết được, nhưng nàng đừng lo, chúng ta sẽ có cách." người đàn ông suy nghĩ một chút, trấn an thê thê tử mình, ánh mắt nhìn đứa bé tràn ngập hi vọng.
Mà đứa bé từ nãy đến giờ không hiểu vẫn cười híp mắt.
"Phu quân, chàng định đặt tên cho con là gì?" Người phụ nữ nhìn đứa con của mình, ánh mắt ôn nhu như nước, lại nhìn phu quân của mình hỏi.
"Tên là Hàn Minh Nguyệt" người đàn ông không cần suy nghĩ mà trả lời, từ lâu ông đã tìm được tên cho nữ nhi của mình rồi.
"Tên rất hay" người phụ nữ vui vẻ mà nói.
Người đàn ông là Hàn Thiên Minh, tộc trưởng của Hàn tộc, là người mạnh nhất Đấu Khí Đại Lục. Còn người phụ nữ là Liễu Hi Nhan, nữ nhi đại trưởng lão Hàn tộc.