Chương 21.1: Thêm canh

Đêm đó, rất nhiều tài khoản marketing đã đăng đoạn video này lên các nền tảng video lớn, trung bình gần mười lần là có thể nhìn thấy, hấp dẫn rất nhiều người qua đường và những người hiếm khi xem các chương trình giải trí.

Lượng fan của Ngu Đồ Nam tăng lên rất nhanh, sau khi đoạn video ngắn được đăng lên, lượng fan trên weibo đã trực tiếp tăng từ 100 vạn đến hơn 300 vạn.

Số lượng fan vẫn không ngừng tăng lên.

Sự nổi tiếng này lớn đến mức khiến Lục Tử Di, người vốn để ý đến Ngu Đồ Nam phải chú ý tới.

Nước M chênh lệch với trong nước 12 tiếng đồng hồ.

9 giờ, Lục Tử Di ngồi ở bàn cà phê nhỏ, nhìn video được phát trong nước, không nặng không nhẹ đặt ly cà phê lên bàn, gốm sứ va chạm vang lên tiếng thanh thúy, giống như tiếng dao nhọn phá vỡ sự im lặng bên trong ngôi biệt thự cao cấp.

Nghe được, mọi người đều trở nên lo lắng.

Trợ lí của Lục Tử Di không dám nói gì.

“Web drama như thế nào rồi?”

“Hợp đồng đã kí, theo như chỉ thị, hợp tác cùng công ty quảng bá, quảng bá mạnh mẽ bộ phim này.” Trợ lý vội đáp.

Lục Tử Di ném chiếc máy tính bảng sang một bên, lười nhác dựa lên sofa, nghiêng đầu, cằm khẽ nhếch, hứng thú dạt dào mà nhìn trợ lý: “Chị cảm thấy cô ấy có thể dựa vào chương trình này xoay người hay không?”

Trợ lý nuốt nuốt nước miếng: "Hẳn là không thể.”

“Lý do.” Lục Tử Di hứng thú, khom người lần nữa cầm lấy ly cà phê, đầu ngón tay trắng trẻo vuốt vuốt miệng ly cà phê, rất có hứng thú mà nhìn về phía trợ lý: “Nói đi.”

“Trả lời đúng có thể có phần thưởng nha~” thanh âm mềm mại lại thanh thúy.

Trợ lý nào có lí do gì, chỉ là cảm giác Lục Tử Di có ác ý với Ngu Đồ Nam, nên mới nói theo Lục Tử Di.

Cô mới nhậm chức được 3 tháng, rất ít lần trực tiếp gặp Lục Tử Di, lần này trợ lý chính đã về nước tự mình xử lý công việc trên web drama, Lục Tử Di không có ai đi theo, liền mang cô theo.

Nói là trợ lý, kỳ thật chính là bảo mẫu riêng của cô ta, ở bên ngoài giúp xách túi xách, mở cửa xe, chuẩn bị bữa tối thỏa mãn hết thảy yêu cầu của cô ta.

Trong phòng khách của ngôi biệt thự cao cấp, ngoài trừ cô và Lục Tử Di còn có quản gia đang im lặng, cung kính đứng ở bên cạnh sô pha.

Lục Tử Di không nghe được đáp án mong muốn, cười lạnh: “Không thú vị, đi ra ngoài.”

Trợ lý cho rằng tránh được một kiếp, nhẹ nhàng thở ra, rời khỏi thật nhanh.

Ba phút sau nhận được tin bị sa thả, lý do sa thải rất rõ ràng: “Năng lực chuyên môn không đáp ứng được yêu cầu của Lục Tử Di.”

Trợ lý cảm thấy rất bất lực.

Cái gì không đáp ứng được yêu cầu, rõ ràng chỉ là không có trả lời những câu hỏi liên quan đến chuyên môn của cô.

Trước khi đến công ty, đã nghe nói Lục Tử Di vốn dĩ trời sinh lạnh lùng, là một người mắc bệnh công chúa, cậy sủng mà kiêu không có một chút đồng cảm nào với người khác, thường xuyên sa thải người, ngoại trừ trợ lí chính cùng quản gia là hai người duy nhất có thể ở bên cô hơn nửa năm nay.

Trong phòng khách, Lục Tử Di lại hỏi: “Câu trả lời của quản gia là gì vậy?”

Quản gia ngữ khí thong dong: “Không cách nào có thể xoay người, Theo một nguồn tin đáng tin cậy, cô ấy muốn rút khỏi giới giải trí để thành lập công ty điện ảnh. Nghĩ rằng có thể có chỗ đứng trong giới đầu tư, nhưng lại không được ưu ái. Mặc dù cô ta ham muốn lưu lượng hiện tại, lựa chọn tiếp tục làm diễn viên, kĩ thuật diễn cùng lời thoại đều không thu hút người hâm mộ, sắp tới lại không nhận được kịch bản, nửa tháng sau chương trình kia kết thúc, lưu lượng hiện tại chỉ là nhất thời, không có tác phẩm để khẳng định bản thân, lượng fan sẽ không kéo dài lâu. Càng quan trọng là.”

Quản gia ngừng hai giây, nhìn về phía Lục Tử Di cung kính nói: “Bất luận là con đường nào, lực lượng nhỏ yếu, không có tư cách chống lại ngọn núi lớn Lục thị này.”

Lục Tử Di nhướng mày, cười vui vẻ: “Phải không?”

“Đi ra ngoài đi.”

Hai tiếng đi ra ngoài, đãi ngộ rất khác nhau.

Lục Tử Di thích nghe người khác nịnh hót, coi cô ta là trung tâm thế giới, cho cô ta đáp án mong muốn.

Biết cô là nữ chính trong tiểu thuyết, Lục Tử Di rất không phục. Cô ta sinh ra trong gia đình giàu có, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, làm sao có thể làm nền cho một cô gái mồ côi không địa vị gì.

Không ai muốn trở thành nền cho người khác, một người kiêu ngạo như Lục Tử Di cũng không muốn như thế.

Khi tiếp thu xong cốt truyện, trong đầu liền truyền đến âm thanh máy móc nhắc nhở cô ta, không thể thay đổi hoàn toàn cốt truyện, vốn dĩ Lục Tử Di muốn trực tiếp đến trói Ngu Đồ Nam, nhưng đến cuối cùng phải thay đổi phương pháp.

Để không ảnh hưởng đến cốt truyện chính, Lục Tử Di tạm thời đặt ra kế hoạch cướp đi những hạng mục sẽ làm Ngu Đồ Nam nổi tiếng, ngăn cản cô trở thành “Nữ vương giới giải trí”.

Không phải các tiểu thuyết xuyên sách đều như vậy sao, xuyên thành pháo hôi, về sau biến thành nữ phụ độc ác, cướp lấy bàn tay vàng của nữ chính.

Mười phút sau, quản gia gõ cửa đi vào phòng khách: "Lục tiểu thư, Lục tổng đang chờ tiểu thư trong phòng ăn.”

Lục Tử Di gật đầu, đi vào nhà ăn, nhìn Lục Thừa Vũ thuận miệng kêu một tiếng: "Ba.”

Lục Thừa Vũ mỉm cười trìu mến, nụ cười chưa từng dành cho Lục Tử Dã trước đây .

Lục Tử Di mới vừa ngồi xuống, thẳng thắn bày tỏ ác ý: “Con rất chán ghét một diễn viên giải trí.”

“Ai?”

“Ta gọi người đi xử lí cho con.”

Lục Thừa Vũ hoàn toàn không quan tâm.

Chỉ cần con gái không vừa mắt người nào, liền phong sát người đó.

Không làm bẩn mắt cô ta.

Từ khi sinh ra, Lục Thừa Vũ hết thảy đều đem những thứ tốt nhất cho cô ta.

“Ngu Đồ Nam, cô ta mượn danh nghĩa của con cùng Lục Tử Dã cùng nhau tham gia chương trình giải trí, cô ta còn không thèm quan tâm đến tin nhắn của con, cũng không nghĩ ai mới là chị của Lục Tử Dã.”

Lục Thừa Vũ khựng lại một chút, cúi đầu, nụ cười bị thay thế bằng vẻ mặt âm trầm.

Lục Tử Di không để ý, vẫn đang nói chuyện một mình.

“Lục Tử Dã lại như vậy? Cố ý nhằm vào con, tìm chị gái giả làm người khác ghê tởm.”

Lục Thừa Vũ buông khăn ăn đứng dậy, trước khi rời đi còn nói một câu: “Người thừa kế tập đoàn Lục thị sau này sẽ là con, không cần con lo lắng.”

Ông ta sẽ vì cô mà chuẩn bị hết thảy.

Lục Tử Di cười ngọt ngào:

“Tập đoàn đó vốn dĩ là của con.”

Cha của cô ta đương nhiên sẽ không để kẻ điên Lục Tử Dã thừa kế tập đoàn.

Người em trai không được dạy dỗ kia, chưa bao giờ gọi cô ta là chị.

**

Trong nước, phát sóng trực tiếp vừa mới kết thúc.

Ngu Đồ Nam nhận được điện thoại của Tuệ An.

Ngày hôm qua nàng cho Tuệ An phương thức liên lạc của Lý Ý Đạo để liên hệ, tránh cho khách mời của chương trình tiếp xúc quá chặt chẽ với đạo diễn, dẫn tới “đạo diễn Lý vì bán web drama, cố ý cung cấp gợi ý cho Ngu Đồ Nam cùng Lục Tử Dã” cùng những bình luận ác ý khác.

“Chị Đồ Nam, ba phút trước đạo diễn Lý nói với chị, chương trình của ông ấy giống như bị bán với giá thấp.”

Ngu Đồ Nam nhớ rõ chuyện này.

Lần trước đạo diễn Lý ở sân thượng gọi điện thoại, rõ ràng là tạm thời mang web drama đi thế chấp.

“Nói với đối phương nói, tôi cố ý mua. Ngày mai buổi sáng tôi sẽ báo giá cả cụ thể.”

“Được.”

Tập đầu tiên của chương trình《 Bốn mùa》 khiến Ngu Đồ Nam cảm thấy rất hấp dẫn , nhưng hiện tại phim ảnh kịch đều có một hạn chế.

Dễ dàng thay đổi.

Lúc cao lúc thấp là điều bình thường.

Trước khi xác định giá trị của bộ phim, Ngu Đồ Nam còn không có nguyện ý mua bộ web drama này.

Ngu Đồ Nam tự coi mình là thương nhân, quen tính toán cẩn thận và tỉ mỉ trong mỗi nước đi.

Hiện tại là bước đầu của sự nghiệp, càng phải cẩn thận hơn.

Khi mua web drama, còn phải bỏ tiền làm tuyên truyền.

Với loại web drama tiến độ chậm giống như thế, muốn nổi tiếng không thể bỏ qua tuyên truyền quảng bá. Lượng khán giả theo dõi khá nhỏ, dựa vào độ nổi tiếng của web drama, cũng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều người.

Nếu cứ tiếp tục đi xuống như thế, chờ web drama kết thúc, lượng khán giả sẽ không vượt qua hai vạn.

Hơn nữa Ngu Đồ Nam trời sinh có tính hiếu thắng.

Thẳng thắn mà nói, cô muốn cho đại tiểu thư Lục gia nhìn xem, dù không có địa vị cùng quyền lực, liền tính tư bản ngang ngược càn dự, cô vẫn có thể có thể đánh một đòn đẹp đẽ.

Buổi tối, Ngu Đồ Nam ở trong phòng xem xong một bộ 《 Bốn mùa 》, đến rạng sáng, không nhịn xuống khóc đến hốc mắt đỏ bừng.

《Bốn mùa》 không có tình tiết gi, bình bình đạm đạm như nước, cảm nhận được tình cảm gia đình, bạn bè, anh chị em ruột.

Ý nghĩa rất sâu sắc.

Cuộc sống của mọi người hầu hết đều bình đạm như bộ phim này, không có tình huống cẩu huyết như ung thư, tai nạn xe cộ,… trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày, nghiêm túc cảm nhận mọi khía cạnh của thế giới.

Sáng sớm, Ngu Đồ Nam nhắn tin cho Tuệ An: [ Bất luận như thế nào cũng phải mua được bộ này, khi nào giá vượt quá ngàn vạn thì báo cho em. ]

[ Chị đã biết]

Giải quyết xong chuyện này, Ngu Đồ Nam nhẹ nhàng thở ra.

Cô vào nhà bếp pha một ly cà phê, ngồi ở ban công tận hưởng làn gió nhẹ.

Lục Tử Dã ngửi thấy mùi cà phê, đi đến nhà bếp dạo một vòng, lại đi đến ban công, trầm giọng hỏi: “Chị lại thức đêm?”

Ngu Đồ Nam nằm ở trên ghế, giọng nói hơi mệt mỏi: “Yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến công việc ghi hình cho chương trình giải trí đâu. Chỉ cần tiến vào trạng thái làm việc, chị sẽ có gấp trăm lần tinh lực.”

Lục Tử Dã không đáp lại.

“Phần thưởng cho nhiệm vụ của chị là gì?” Ngu Đồ Nam ngáp một cái, lười biếng hỏi lại: “Em có phải sợ hết kỳ đầu của chương trình, chị không thực hiện nhiệm vụ, em sẽ mất đi cơ hội xoay người?”

Lục Tử Dã ngồi ở trên ghế , nghiêng người nhìn Ngu Đồ Nam, không nói gì.

Ngu Đồ Nam hậu tri hậu giác phát hiện em trai ngốc của mình đang tức giận, ngước mắt, rất kiên nhẫn hỏi: “Tức giận cái gì?”

Lục Tử Dã không để ý tới cô, nổi giận đùng đùng trở về phòng.

Ngu Đồ Nam thật sự không còn sức lực dỗ dành em trai mình nữa.

Nguyên chủ thể chất quá yếu, thức cả một đêm có điểm mỏi mệt, dù cà phê cũng không đỡ, nhắm mắt nghỉ ngơi, không tự giác đã ngủ.

Tổ chương trình vốn muốn 9 giờ sẽ đưa họ đi chụp poster, nhưng hai giờ chiều mới đến.

Ngu Đồ Nam tỉnh dậy từ trên ghế, nhưng không ở ban công.

Không biết khi nào, ghế bị người kéo tới phòng khách, bên ngoài trời nắng chói chang, trong phòng khách điều hòa thoải mái rất mát mẻ, trên người nàng còn đắp một chiếc chăn mỏng.

[ Chị gái cuối cùng cũng tỉnh!! Chị ngủ đã lâu rồi ]

[ ô ô ô trong khoảng thời gian này tiểu Lục tổng thật đáng sợ ]

[ không nói một tiếng mà ngồi ở trên sô pha, độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp đã giảm rồi ]

Đại đa số người đều thích những cảnh hài hước hoặc là một câu chuyện lạc thú.

Ngu Đồ Nam, Lục Tử Dã phát sóng trực tiếp ngày thứ ba, bấm vào chỉ nhìn thấy một người ngủ, một người ngồi ở trên sô pha, mới đầu xem hai phút không có gì, mười phút qua đi, một phần mười người đã rời đi, một giờ qua đi, ba phần tư người đều đi mất.

Phòng phát sóng trực tiếp chỉ còn lại có một ít fan hâm mộ trung thành.

Ngu Đồ Nam xoa mi, giọng nói có phần hơi khàn khàn: “Mấy giờ rồi?”

“Một giờ chiều rồi.”

Ngu Đồ Nam đầu tiên là gật gật đầu, lười biếng nằm trên giường, muốn chờ nhịp tim đập nhanh cùng hoảng hốt qua đi, nghĩ đến cái gì bỗng dưng ngẩng đầu đứng dậy: “Không phải muốn quay chụp poster? Tiết mục tổ còn chưa tới sao?”

“Đang trên đường tới.” Lục Tử Dã cầm di động, rầu rĩ mà nói.

Ngu Đồ Nam quay đầu, ngồi ở sô pha hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

[ Anh ấy có vẻ đang mất bình tĩnh!!! ]

[ đúng vậy ô ô ô tôi đã sợ hãi từ sáng sớm ]

[ giống một con chó đang nổi giận, sợ anh ấy cắn người ( bushi]

Lục Tử Dã cúi đầu, trầm mặc.

Sau một lúc lâu chỉ nói: “Bữa sáng ở trên bàn.”

—— mặc dù chị gái tôi vì công việc mà không quan tâm đến thân thể, tôi vẫn là tức giận mà làm bữa sáng cho cô ấy.

—— thậm chí tưởng anh ấy vẫn luôn tức giận, dùng hành động thực tế nói cho cô ấy, hôm nay anh ấy đã tức giận như thế nào.

Tuy nhiên, mọi tức giận đã biến mất sạch sẽ khi Ngu Đồ Nam xoa đầu anh.

Có phần khó chịu, cũng có phần nghẹn ngào.

Lục Tử Dã biết, khoảng thời gian trước Ngu Đồ Nam nói muốn trở thành chỗ dựa cho anh, để người khác không nghĩ rằng hắn dựa vào Lục thị làm xằng bậy, nói được làm được.

Cô ấy đang vì mục tiêu đó mà nỗ lực.

Dù ở thế giới nào, Ngu Đồ Nam vĩnh viễn bận rộn.

Mà anh, không thể làm gì được.

Ngu Đồ Nam vỗ nhẹ đầu Lục Tử Dã, cảm thấy tâm tình đã hòa hoãn lại, mới đi rửa mặt ăn bữa sáng.

Thời gian lặng yên trôi đi, tổ tiết mục theo thỏa thuận đến vào lúc 2 giờ chiều, đưa họ đến studio chụp hình.

Buổi quay chụp hết sức thuận lời.

Có Ngu Đồ Nam ở đây , khiến tiểu Lục tổng vốn cứng nhắc cũng trở nên thoải mái hơn, khiến mọi người dễ thở.

“Hai người có thể tương tác với nhau không?”

Ngu Đồ Nam nghiêm trang mà nói: “Nếu nói vậy, Lục Tử Dã sẽ phải quỳ xuống chụp hình.”

Lục Tử Dã:?????

[ ha ha ha ha ha ha ha cứu mạng, để anh ấy quỳ xuống đi!! ]

[ nữ vương đại nhân, là nữ vương a a a a a ]

[ Tôi rất muốn xem anh ấy quỳ]

[ Tôi đang tưởng tượng ra hình ảnh tiểu Lục quỳ xuống, cung kích đặt tay trên đùi, bộ dáng đáng thương nhìn tỷ tỷ]

[p, đội quân p, hãy chụp bức hình này cho ta]

Nhϊếp ảnh gia nhìn khuân mặt chết lặng của Lục Tử Dã, ngượng ngùng cười: “Có động tác nào nhẹ nhàng hơn hay không?”

Làm tiểu Lục tổng quỳ

Hô hô, hắn có mười cái mạng cũng không dám làm như thế!

Ngu Đồ Nam tiếc nuối mà quay đầu hỏi Lục Tử Dã: “Chị cảm thấy ý tưởng kia rất được, em có muốn thử hay không.”

“Không cần!

Lục Tử Dã tức giận.

—— Đừng nhìn anh ấy với ánh mắt thất vọng như thế có được hay không!

—— Ngu Đồ Nam, trong đầu chị mỗi ngày đều nghĩ cái gì vậy!!

—— chấp nhận hiện thực, tuyệt đối sẽ không có ngày này!!!

Cuối cùng, hành động này cũng không được thực hiện.

Hai người đứng ở trước màn ảnh, Lục Tử Dã rất cao, 1 mét 8, so Ngu Đồ Nam cao hơn 10 cm.

Ngu Đồ Nam không thích mang giày cao gót, gần đây cô thường đi giày đế bằng rất thoải mái, vài giây trước khi nhϊếp ảnh gia bắt đầu chụp hình, bàn tay Ngu Đồ Nam vung lên, ấn đầu Lục Tử Dã xuống.

Long Ngạo Thiên cao 1 mét bị cưỡng chế đứng lại gần chị gái.

Ngu Đồ Nam một tay chống nạnh cười đến rất vui vẻ, đôi mắt sáng lấp lánh, Lục Tử Dã kinh ngạc đến nỗi đồng tử khẽ nhếch, mặt nhìn hơi ngốc, hoàn mỹ đóng vai cậu bé ngốc nghếch của gia đình, nhưng hai má không tự giác đỏ lên một mảng.

Thẹn thùng hay sao?

[ ha ha ha ha ha chị gái cùng em trai 1 mét 8 nhút nhát]

[ Đó là buff đúng không!! ]

[ ta cũng muốn cùng chị gái gần gũi ( gào rống ) ( vặn vẹo ) ]

[ Khi nói ra yêu cầu này, bất kể nam nữ, đều sẽ bị Long Ngạo Thiên ngại ngùng vả mặt ]

Buổi chụp hình kết thúc tốt đẹp.

5 giờ, Ngu Đồ Nam tính toán đưa Lục Tử Dã ra ngoài ăn cơm.

Cả ngày, Ngu Đồ Nam chỉ ăn một cái sandwich, buổi trưa thật ra Lục Tử Dã có thời gian ăn, nhưng anh vẫn luôn ngồi ở trên sô pha giận dỗi.

Khi rời đi, nhà làm phim vui vẻ hỏi hắn: “Cậu đã đưa nhiệm vụ trên tấm thẻ nhỏ cho Ngu Đồ Nam xem chưa?”

“Còn sớm.”

Anh muốn sau khi ghi hình xong, mới cho chị gái xem.

Ngu Đồ Nam cùng tổ tiết mục bàn bạc xong, thuận thế nhét vào ngực Lục Tử Dã, đôi tay nhẹ nhàng.

“Muốn ăn cái gì?”

Lục Tử Dã suy nghĩ một lát.

Ngu Đồ Nam một ngày không ăn cơm, không ăn được cay, đồ ăn Tứ Xuyên cùng lẩu cay đều trực tiếp bỏ qua.

Cuối cùng chọn một quán đồ ăn thanh đạm.

Ngu Đồ Nam gật đầu, đang muốn cùngLục Tử Dã rời đi, di động trong túi liền rung lên.

“Ngươi đại diện cũ.” Lục Tử Dã nhìn cái tên hiện lên trên màn hình và nói.

Ngu Đồ Nam cầm lấy di động, đưa mắt nhìn bốn phía: "Ra sô pha ngồi một lát, chị sẽ quay trở lại ngay.”

Được gần gũi với chị gái Lục Tử Dã ngoan ngoãn, tâm tình rất tốt, ngồi trên sô pha, không nhúc nhích chờ đợi.

Một lần này, đợi thật lâu.

Việc mua《 Bốn mùa》 web drama trở nên bế tắc.

Đối thủ muốn đoạt lấy chương trình này với Ngu Đồ Nam cùng người bán cố ý liên hợp lại nâng giá, Ngu Đồ Nam đầu tiên là tra tư liệu của người mua, bối cảnh, rồi sau đó gọi điện thoại, trao đổi tỉ mỉ về việc khuyến mại với các loại chi phí hao tổn, thành công làm người mua do dự.

Sau đó lại gọi điện cho người bán.

Xử lý xong những việc này, quá trình bàn giao hạng mục phim ảnh Nam Bắc xảy ra một vấn đề nhỏ, giám đốc đã gọi cho cô để xác nhận.

Một lần đợi, liền đợi một tiếng rưỡi.

Lục Tử Dã ban đầu ngồi ngoan ngoãn như học sinh tiểu học, càng chờ, dáng ngồi càng trở nên lười biếng, cuối cùng dứt khoát đặt túi lên chiếc bàn pha lê trước mặt, nhìn Ngu Đồ Nam đến xuất thần.