Chị Quản Lý Dễ Thương

4/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Giới thiệu: Chuyện xảy ra vào khoảng cuối mùa hè năm 2011. Em năm đó chỉ vừa tròn 20 tuổi thôi, sinh viên mà, nhà cũng chỉ thuộc dạng đủ ăn đủ mặc chứ không dư dã gì nhiều. Càng lớn thì càng có nhiều  …
Xem Thêm

Chương 6
Tôn trọng

Chị L kề môi vào môi em, nắm chặt hai tay em, em lúc này như hóa đá, mắt mở thao tháo nhìn chỉ, chị L lúc này mắt nhắm chặt, còn miệng thì cứ “cạp, cạp” vào môi em không ngừng, lúc này đây trong đầu em nghĩ ngợi loạn cả lên:

“Chị L làm gì vậy, chị đã có chồng rồi mà”

“Tại sao chị chọn mình, chị có ý với mình từ bao giờ”

“Mình nên làm gì đây?”

“Mình không muốn làm kẻ phá hoại gia đình người khác”

“Hay mình tới luôn, có ai biết đâu”

Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD

Bao nhiêu suy nghĩ đó dồn dập trong đầu em, khiến em không thể nhúc nhích được nữa, em không biết mình nên làm gì đây, não và tờ rym em đang đấu tranh quyết liệt. Môi em giờ đã ướt nhẹp, em cảm nhận được tay chị L đang mò mẫm tới thằng em của em. Em giật mình và quyết định dừng lại tại đây. Em đẩy chị L ra thật mạnh.

– Ơ..Ờ..m, thôi em còn phải về học bài.

Chị L bơ phờ nhìn em…

– Em… Em không thích chị hả?

Em gạt đi, đi thẳng ra ngoài quán, cất laptop vào balo đương định về nhà. Chị L bước ra can.

– Đợi tạnh tý rồi dzề, mưa lớn đi dzề nguy hiểm lắm!

Em mặc kệ, chả dám nhìn chỉ nữa, ra cửa mở khóa rồi đóng cửa lại, lấy xe rồi phi thẳng một mạch về nhà, ướt như con chuột lột.

Tối hôm đó em không tài nào ngủ được, em cứ bứt rứt trong lòng, một mặt thì không muốn làm kẻ đốt nhà, một mặt thì không cưỡng lại được sức quyến rũ của chị L, em bắt đầu cảm thấy tiếc cho cái “cơ hội” đó, nằm trên giường trằn trọc mãi tới 3, 4h sáng thì ngủ lúc nào không hay.

Sáng hôm sau đi học trễ, ngủ gật trong lớp, mặt mũi như thằng nghiện. Lúc về còn bị quẹt xe té lăn quay ra nữa. Vừa đến nhà thì em có tin nhắn, mở điện thoại ra xem.

“A oi! e bi mat xe dap roi, ty nua a wa cho e di lam luon dc ko”

Thì ra là con bé Lacoste, tội nghiệp, có chiếc xe đạp để đi học, đi làm cũng bị mất, dkm mấy thằng ăn trộm. Em vào nhà tắm rữa ăn cơm rồi tranh thủ đánh một giấc tới 1h trưa rồi dậy thay đồ đi làm. Em ghé nhà con Lacoste. Con chó mập sủa um sùm cả lên.

Con Lacoste bước ra mắng:

– Lu! im.

Con chó im bặt, lúc này em mới nhìn con Lacoste. Ba má ơi, nó đang mặc đồ phi, Khá hở, hai trái bưởi năm roi đập thẳng vào mắt em các thím ạ . Bây giờ thì em mới hiểu lí do nó phải mặc cái áo thun rộng thùng thình khi đi làm rồi. Nó ra cổng bảo em:

– Anh chờ em chút! ủi xong cái áo em ra liền.

Nó nói gì mặc kệ, em bị hai trai bưởi hút hồn rồi. Đoạn rồi nó vào nhà. Em đứng ngoài đợi, con chó mập nhìn em chằm chằm.

Khoảng 5 phút sau nó ra, mặc bộ đồ bán hàng như thường ngày, áo rộng, quần tây đen. Em chở nó đằng sau nhiều khi thắng gấp, nó đập vào lưng phê vãi mấy thím ợ. Rồi cũng đến chỗ làm, em nhìn thấy chiếc Vespa màu trắng của chị L đậu ở đó, biết chỉ đang ở trỏng, cũng ngại gặp nhưng thôi, mình không làm gì có lỗi hết nên không phải lăn tăn. Vào trong quán thì thấy hai thằng ôn kia đang vây quanh chị L chém gió. Em bước vào, chị L nhìn em thẹn thùng rồi quay sang nói chuyện với hai thằng kia tiếp. Em thì lạnh lùng vào cất balo rồi làm việc cùng Lacoste. Hai thằng ôn kia thấy em chở con Lacoste tới thì liền chọc ghẹo.

Thằng mặt mụn bảo:

– Ối giồi ôi! Chúng nó cặp bồ rồi bà con ơi!

Chị L liền nhìn về phía em và Lacoste, chỉ nhìn em chằm chằm. Em nói đỡ:

– B.N bị mất xe nên em tiện đường chở nó đi làm luôn, bồ bịch gì anh.

Rồi em quay sang hỏi Lacoste:

– Vậy 8h anh chở em về luôn hen.

– Thôi hôm nay em xin chị L cho làm tới 10h luôn, đỡ mắc công anh đi lại, hôm nay cũng không có bài tập gì.

– Ư..Ừa! tùy em.

Ngày hôm ấy cũng không có gì là đặc biệt, ca tối có thêm con Lacoste nên em cũng đỡ ngại khi ở gần chi L hơn. Rồi thì hết giờ làm, em với con Lacoste về trước, chị L thì ở lại coi sổ sách gì đấy. Lacoste lên xe em chở, đi được một khoảng, đường khá vắng, bỗng nó vòng tay lên ôm eo em…

Thêm Bình Luận