Chương 17.2: Người một nhà ?

Vạn Sương nguyên bản không có biết nguyên nhân Vạn Thịnh lại nói lời "đánh giá" như vậy. Nhưng khi nhìn thấy tia ghét bỏ trong mắt Vạn Thịnh, Vạn Sương liền hiểu ý tứ của Vạn Thịnh : Tiệc gia đình mà ngươi lại mang một cái ngoại nhân tới để làm gì?

Ngươi sẽ hối hận. Vạn Sương ở trong lòng phun tào.

Xe chậm rãi ngừng ở trước cửa hàng【 Hoàng Thiên】, 【 Hoàng Thiên 】là địa phương tập trung nhiều người trong giới thượng lưu nhất ở M thị. Một bữa cơm bình thường ở đây, liền tương đương với tiền lương một năm của viên chức bình thường.

Mà Vạn Thịnh muốn Mạc Thanh lựa chọn địa điểm này nguyên nhân là muốn cho Thời Y biết, em gái mình không dễ bị lừa như vậy.

Nhưng hiện tại, Vạn Thịnh chỉ nghĩ, nếu đã thích em gái hắn, vậy phải cho cô ta biết, Tiểu Sương của hắn có giá trị như thế nào?

Ở nơi tốt nhất, ăn món tốt nhất, dùng đồ tốt nhất.

Tuyệt không thể làm Tiểu Sương chịu một chút ủy khuất.

Người phục vụ khách sạn bước đến đem cửa xe hai bên mở ra.

Màu lễ phục đỏ cùng đôi chân tinh tế trắng nõn từ bên trong xe bước xuống tấm thảm đỏ được trải trên nền đất, dẫm lên thảm là đôi giày thời thượng được định chế ở nước ngoài. Trên xương quai xanh tinh xảo là vòng cổ với giá trị hàng trăm triệu, bên cạnh đó là khuyên tai đính kim cương vô cùng đắt tiền.

Vạn Sương không được tự nhiên sờ soạng một chút đầu tóc đã được nhà tạo mẫu xử lý, dạo bước đi đến bên người Vạn Thịnh, túm ống tay áo của Vạn Thịnh .

Vạn Thịnh cúi đầu, đem lỗ tai tới gần Vạn Sương.

"Anh hai, như vậy có quá mức long trọng hay không?"

Nghĩ đến chiều nay, cô bị Mạc Thanh đưa đến công ty, rồi sau đó hắn còn mời thêm một đám nhà thiết kế, nhà tạo mẫu, nhà trang điểm...

Mà khi Vạn Sương hỏi nguyên nhân, Mạc Thanh nói: "Vạn tổng muốn cho bạn trai của Vạn tiểu thư một cái ra oai phủ đầu, để hắn biết, chỉ có Vạn tổng mới là người đối tốt với tiểu thư nhất."

Hiển nhiên, Mạc Thanh vẫn chưa biết người Vạn Sương thích là Thời Y.

Ngay cả khi Vạn Thịnh cho hắn đi điều tra Thời Y, Mạc Thanh cũng chỉ tưởng Vạn Thịnh muốn cùng Thời gia hợp tác mà thôi.

Vạn Sương lúc ấy nghe được như vậy, cô lặng im.

Nếu để anh trai cô biết, Thời Y kỳ thật không thích mình, anh ấy có thể hay không đánh chết mình?

Vạn Sương vì bảo toàn tính mạng, đành phải ngoan ngoãn ở trong tay người khác an tĩnh dùng bữa.

Mà Vạn Thịnh không chú ý điểm này, mà là nhìn đến phong cách hoàn toàn bất đồng của Vạn Sương hôm nay, sủng nịch hỏi: "Tiểu Sương thích này quần áo này sao? Vậy để anh mua cho em mỗi ngày nhé?"

Vạn Sương nghĩ tới nhãn giá trên quần áo, vội vàng lắc đầu nói: "Không cần không cần, em chỉ cảm thấy bộ đồ này vận động khá tốt."

"Anh sẽ bảo mấy nhà thiết kế kia làm thêm mấy bộ đồ vận động tốt nữa." Vạn Thịnh sau khi nghe được, suy tư một lát rồi nói.

"......" Có tiền thật tốt.

Trong lúc nói chuyện, hai người cũng đã tới phòng đặt sẵn.

Mở cửa phòng ra, hai người mới phát hiện, trong phòng đã có một người.

Là Thời Y.

Thời Y hôm nay mặc một cái áo khoác tây trang màu tím nhạt, áo sơ mi trắng bị gỡ hai nút trên cùng. Tóc quăn được Thời Y buộc ở sau đầu, toàn thân toát lên vẻ mạnh mẽ, quyến rũ của phụ nữ.

Thoạt nhìn cực kỳ cấm dục.

Vạn Sương thấy người đang ngồi bên trong, ý cười trên mặt càng nhiều hơn.

"Chị Thời Y? Chị tới thật sớm a ~" buông lỏng cánh tay ôm Vạn Thịnh ra, Vạn Sương vui sướиɠ đi đến bên người Thời Y rồi ngồi xuống, hỏi: "Chị Dao Dao đâu?"

Ở thời điểm Vạn Sương buông tay Vạn Thịnh ra, ý cười trên mặt hắn dần trầm xuống.

Tiểu Sương như thế nào lập tức liền buông tay mình ra? Tiểu Sương không thích mình sao?

Vạn Thịnh sắc mặt trở nên âm trầm.

"Dao Dao đang trên đường đến." Thời Y lễ phép trả lời một câu. Sau đó đứng lên ưu nhã đi đến bên người Vạn Thịnh, giơ tay phải lên, nói: "Vạn tiên sinh, lại gặp mặt."

Đầu ngón tay Vạn Thịnh chạm một chút vào tay Thời Y, thanh lãnh gật đầu.

Đối với người bắt cóc em gái mình, hắn không có một tia hảo cảm.

Có thể cùng cô ta bắt tay, hoàn toàn là vì mặt mũi của em gái mà thôi.

Ngồi xuống.

Vạn Thịnh từ phía cửa đi vào lúc sau liền nhìn chằm chằm vào Thời Y, trong lòng nổi lên ghen tuông.

Dùng thanh âm càng thêm lãnh khốc hơn so thường ngày nói: "Thời tiểu thư hẳn là biết, bữa cơm hôm nay có ý nghĩa gì nhỉ?"

"Vạn tiểu thư đã nói với tôi."

Vạn Sương nghe được lời Thời Y nói, cô ngây ngẩn cả người.

Vạn tiểu thư? Tiểu Y Y kêu ta như vậy sao?

Cái loại dự cảm không lành trong lòng Vạn Sương càng thêm mãnh liệt.

Vạn Thịnh cũng chú ý tới xưng hô của Thời Y, kỳ thật từ lúc hắn bước vào cửa, hắn đã nhận ra một tia không thích hợp.

Thời Y không có giống như lời Tiểu Sương nói, thích em ấy. Ngược lại giống như cô ấy đối đãi với bằng hữu bình thường, khách khí và xa cách.

Vạn Thịnh khẽ nhíu mày, ra vẻ tùy ý hỏi: "Tôi cùng Thời Hướng Nam có ý định hợp tác, Thời tiểu thư có muốn biết không?"

Thời Y nghe được, khóe miệng hơi câu lên, nói: "Vạn tiên sinh cùng ba tôi hợp tác, sợ là tôi không có tư cách để biết đi? Một khi đã như vậy, tôi muốn hỏi làm cái gì ?"

"Anh hai đây là bữa cơm người một nhà, chuyện hợp tác gì đó không thích hợp để nói đâu." Vạn Sương ở bên cạnh cũng cảm giác hôm nay Thời Y có chút gì đó không đúng , vội vàng chen vào nói.

"Người một nhà?" Thời Y nghe được ba chữ , trên mặt nàng không có một tia cảm xúc nào.

Hít sâu một chút, Thời Y mở miệng nói: "Hiện tại, tôi có một việc muốn cùng Vạn tiên sinh nói cho rõ ràng."

"Nói." Vạn Thịnh đã nhìn ra ý nghĩ của Thời Y, liền không hề khách khí nói ra một chữ. Thần sắc tối đen nhìn về phía Thời Y.

"Kỳ thật tôi cùng với Vạn tiểu thư......"

"Xin lỗi, tôi tới chậm." Lời Thời Y vừa mới nói ra một nửa, cửa đã bị người đẩy ra, một đạo thanh âm gợi cảm vũ mị truyền vào trong phòng.

Làm căn phòng vốn rất âm trầm, trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.