Chương 8.2: Nam chính tìm đến Thời Y

Edit : Quỳnh Trâm

Beta : Diệp Lưu Ly

__________

Quả nhiên, Thời Y nghe được câu nói tiếp theo của Vạn Sương , phỏng đoán trong lòng đều được chứng thực .

Chỉ nghe Vạn Sương nói : " Em không nên làm chị ngay lập tức đáp ứng cùng em phát sinh mối quan hệ , hẳn là phải cho chị thêm thời gian suy xét."

Vạn Sương xoắn một chút tóc , "Vốn dĩ nghĩ cùng chị ở bên nhau lâu ngày sẽ sinh tình, nhưng vì ngày hôm qua nhìn thấy dung mạo quá mức xinh đẹp của chị , em lập tức không nhịn xuống được mà đem tiếng lòng nói ra."

"......"

"Hơn nữa em đã quyết định, từ hôm nay trở đi, em cũng muốn giống như bọn họ , nghiêm túc mà theo đuổi chị."

"?!"

Vạn Sương thấy được nghi hoặc trên mặt Thời Y, bèn vỗ vỗ bàn tay cô, sau đó đứng lên

" Yên tâm đi, chị Thời Y. Chuyện theo đuổi chị , không có người nào biết ngoài em và chị."

"Chị......" Thời Y vừa mới phun ra một chữ, đã bị Vạn Sương đánh gãy.

"Hảo! Chị nhanh ăn bánh bao đi, nếu không sẽ nguội mất, em đi tưới nước cho hoa nhé~"

Thời Y ngẩng cao đầu nhìn Vạn Sương, vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm phía sau lưng cô .

Nàng rõ ràng là muốn cùng Vạn Sương nói chuyện, chính mình không muốn yêu đương cùng người khác, thậm chí là chưa có ý tưởng cùng người khác ở bên nhau lâu dài a. Như thế nào đột nhiên liền biến thành chính mình đồng ý để cô theo đuổi mình?

Tình cảm cha mẹ tan vỡ, mẹ ruột qua đời. Tất cả đều ở trong lòng của Thời Y hình thành bóng ma không thể xóa nhòa .

Tình yêu đối với Thời Y mà nói, giống như là hộp Pandora , không dám mở ra, không dám chạm đến, không dám có được.

Thời Y không có dũng khí mở ra, nàng không biết bên trong là ngọt ngào, hạnh phúc hay vẫn là dao nhỏ đâm thẳng vào tim .

Cho nên đối với chuyện người khác theo đuổi , nội tâm Thời Y luôn tuân thủ theo quy tắc của bản thân , không cho phép chính mình được động tình. Lời nói dứt khoát cự tuyệt mặc kệ người theo đuổi.

Điểm này, Vạn Sương cũng là biết đến.

Nhưng có quan hệ gì ?

Cảnh Dật Kiệt có thể chờ đợi Thời Y mở rộng cửa lòng đối với hắn, chẳng lẽ mình còn không được?

Vạn Sương nghĩ vậy, tự tin đều ở trong lòng mà tràn ra.

Vạn Sương nghĩ vậy, tự tin đều ở trong lòng mà tràn ra.

......

Kỳ thật việc hôm nay Vạn Sương trở lại tiệm , Thời Y cũng không có đoán trước được.

Ngày hôm qua sau khi được thổ lộ , bầu không khí xấu hổ làm Thời Y cho rằng Vạn Sương là cô gái da mặt mỏng , sẽ không lập tức xuất hiện ở trước mặt mình.

Ít nhất, sẽ hoãn lại hai, ba ngày.

Nhưng là xem ra hiện tại , Vạn Sương giống như không có cảm thấy sự việc ngày hôm qua phát sinh là xấu hổ.

Thời Y nhìn Vạn Sương sắc mặt tự tin, lời nói cự tuyệt liền treo ở trên miệng, không phát ra được.

Ngẫm nghĩ lại lời Vạn Sương vừa mới nói, Thời Y đành phải đem ý nghĩ của mình đè ở trong lòng, bình tĩnh ăn bánh bao .

Chuyện tình cảm, vẫn là từ từ tính đi.

Ở thời điểm không có tiếp xúc trực tiếp với cửa hàng bán hoa , Vạn Sương vẫn luôn cho rằng bán hoa là một kiện tác nghệ thuật đầy lãng mạn. Nhưng cùng Thời Y ngây người hai tuần trong tiệm, làm công việc của nhân viên bán hàng, Vạn Sương mới ý thức được thật sâu tưởng tượng của chính mình đơn thuần cỡ nào.

Tưới nước, bón phân, cắt tỉa từ một đến hàng loạt các bước chăm sóc đều có thể làm Vạn Sương mệt đến mức hoài nghi nhân sinh.

"Chị Thời Y." Vạn Sương lúc này đang chăm lo cho mấy nhánh cẩm chướng hồng nhạt .

"Ân?"

"Có nhiều lựa chọn như vậy , chị vì cái gì lại lựa chọn mở một gian cửa hàng bán hoa ạ?"

Vạn Sương rất tò mò.

"Bởi vì, mẹ của chị khi còn sống rất thích hoa cỏ." Thời Y giương mắt nhìn về phía kệ hoa bên cạnh ,ánh mắt như nhìn thấy hình ảnh người quen trong hồi ức, ôn nhu nói: "Cho nên chị nghĩ nếu mẹ không quản lý công ty, hẳn là cũng sẽ mở một gian cửa hàng bán hoa."

"Chị đều có thể tưởng tượng đến, khi mẹ nhìn thấy những đóa hoa bắt đầu nở có lẽ sẽ mang theo ánh mắt từ ái ."

Nói xong lời này, quanh thân Thời Y đều là bầu không khí đau khổ.

Vạn Sương chậm rãi buông cái kéo cắt hoa đang nắm trong tay ra, bước đến bên cạnh Thời Y , ở trước mặt Thời Y chậm rãi ngồi xổm xuống, chạm vào đầu gối Thời Y nói: "Chị Thời Y, em mang chị đi đến một chỗ."

Thời Y cúi đầu nhìn Vạn Sương, bỗng cảm thấy những lời này đã nghe qua ở nơi nào rồi.

Ở trong đầu hồi tưởng một chút, rốt cuộc nhớ tới ngày hôm qua đến cửa hàng tượng đất, Vạn Sương đã nói những lời này.

Nghĩ đến ngày hôm qua Vạn Sương thình lình thổ lộ, Thời Y lập tức quả quyết nói: "Không đi."

Ai biết đi có thể hay không lại phát sinh thêm những sự tình khác.

Ngay thời điểm Thời Y mới vừa nói không đi , di động bỗng sáng lên.

Là Cảnh Dật Kiệt nhắn tin .

-- Tiểu Y Y, một lát nữa anh đến tìm em.

Ngày hôm qua vẫn là Thời tiểu thư, hôm nay liền biến thành tiểu Y Y? Thời Y ở trong lòng cười nhạo một tiếng.

Tối hôm qua sau khi nàng trở về được một lúc , cứ 10 phút Cảnh Dật Kiệt liền gửi đến một vài tin nhắn .

Tâm sinh hận ý, Thời Y tùy tiện cấp cho Cảnh Dật Kiệt một tin nhắn sau đó đi ngủ.

Quả nhiên lúc sau liền không còn tin nhắn oanh tạc nào nữa. Nhưng sau đó lại nhận được tin nhắn Cảnh Dật Kiệt nói ngày mai hắn sẽ tìm đến nàng .

Thời Y cho rằng Cảnh Dật Kiệt chỉ là tùy tiện nói thôi, nhưng không nghĩ là hắn tới thật.

Đặt điện thoại lại lên bàn, nhìn vẻ mặt vì bị cự tuyệt mà như đi đưa đám của Vạn Sương, ôn nhu nói: "Đi chỗ nào ? "