Chương 8.1: Mua bánh bao mang đến cho Thời Y

Edit : Quỳnh Trâm

Beta : Diệp Lưu Ly

___________

Chờ đến khi Vạn Sương mở mắt ra lại lần nữa đã là buổi sáng ngày hôm sau .

"Dì Vương, ngày hôm qua là anh hai đem cháu ôm trở về sao?" Vạn Sương đi xuống lầu, đứng ở cửa phòng bếp nhìn dì Vương đang ở chuẩn bị cơm sáng hỏi

"Tiểu thư đã tỉnh ?" Dì Vương xoay đầu một chút , "Là thiếu gia ôm tiểu thư trở về."

" Vậy đồ ngủ......" Vạn Sương túm một chút quần áo trên người , có chút khó khăn mở miệng.

"Là ta đổi "

Nghe được dì Vương trả lời , Vạn Sương thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Còn may cùng tưởng tượng của mình không giống nhau, không phải Vạn Thịnh đổi liền tốt.

Tối hôm qua Vạn Sương ngủ có chút sớm, hiện tại bất quá cũng chỉ 7 giờ sáng .

Nghe thanh âm bận rộn trong phòng bếp của dì Vương , Vạn Sương dường như nhớ tới cái gì, chạy về phòng mình.

30 phút sau, Vạn Sương ăn mặc chỉnh tề đi xuống lầu.

Ra phía trước cửa , nàng nói với dì Vương : "dì Vương , hôm nay dì không cần phải làm cơm cho cháu đâu ~"

Chờ đến lúc Vạn Thịnh rời giường, nhìn ghế dựa đối diện không có một bóng người , gân xanh nổi lên.

Mà Vạn Sương, lại đi tới một cái hẻm nhỏ.

Nhà trắng ngói đỏ gạch, đường nhỏ gồ ghề lồi lõm xi măng , lặng yên nhìn xung quanh một lúc cũng không nhìn ra niên đại của khu nhà nhỏ. Hẻm nhỏ năm xưa cùng cao lầu san sát của M thị so ra có chút không tương xứng.

Chỗ sâu trong hẻm nhỏ có một cái tiệm bánh bao.

Đây là mục đích mà Vạn Sương đi vào trong hẻm nhỏ này.

"Ha! Thật là có một cái tiệm bánh bao!" Vạn Sương nhìn đến tiệm bánh bao đang mở cửa, cao hứng vỗ tay một chút.

Vạn Sương chạy chậm đến phía trước, kích động mà hô: "Ông chủ, cháu muốn mua ba cái bánh bao nhân thịt cùng cải trắng !"

......

Thời Y ngồi ở bên trong quầy thu ngân, thần sắc nghiêm túc nhìn sổ sách, bút trong tay theo quy luật gõ lên mặt bàn.

"Đinh đing --" tiếng chuông cửa vang lên.

Thời Y đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía cửa ra vào

Là một khách nhân lạ mặt .

" Xin chào , tôi muốn mua một ít......"

Đem bó hoa khách nhân yêu cầu gói lại thật đẹp rồi đưa cho hắn, sau đó nhìn khách nhân xoay người rời đi. Thời Y đứng ở lối đi nhỏ, nhìn ra ngoài cửa phát ngốc.

Chuông cửa lại vang lên một khắc, nàng tưởng là Vạn Sương tới.

Nhưng khi nhìn đến lại không phải là gương mặt quen thuộc kia, Thời Y tâm loạn loạn, không biết vì nguyên nhân gì.

Sự tình cứ như vừa mới xảy ra hôm qua, đối với Thời Y, giống như là nằm mơ vậy.

Đầu tiên chính mình cho rằng cô là sinh viên nghèo khó đến làm nhân viên cửa hàng kiếm thêm tiền nhưng kỳ thật cô lại là đại tiểu thư nhà giàu, sau đó còn nói với mình là đến tiệm làm công là vì giúp bác sĩ Giản theo đuổi mình, rồi sau đó cô lại đối với chính mình thổ lộ......

Cuộc đời Thời Y lần đầu tiên được người đồng tính thổ lộ tình cảm, nội tâm nàng không có bình tĩnh như ngoài mặt như vậy , tâm nàng sớm đã hoảng loạn lên rồi.

Thời Y không biết tiếp theo mình nên nói cái gì.

Cự tuyệt Vạn Sương? Nhưng nàng sợ chính mình nói ra sẽ xúc phạm tới Vạn Sương.

Đáp ứng Vạn Sương? Kia lại càng không thể.

Tâm Thời Y rối rắm vạn phần, không biết nên nói chuyện với Vạn Sương như thế nào , bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên

Thời Y đang nghe âm thanh từ điện thoại phát ra , trong nháy mắt kia, đột nhiên nàng nhớ lại.

Chính là lúc nàng nhận được cuộc gọi của ba , khi xoay người nhìn đến nữ hài vẫn luôn cúi đầu , tâm tư nàng bỗng rối loạn.

Cuối cùng đành phải làm bộ trấn định, mặt vô biểu tình đưa nữ hài về nhà.

"Hy vọng ngươi có thể làm bạn gái của ta." Thanh âm nữ hài điềm đạm, mỹ miều, linh động nói hiện lên ở trong đầu Thời Y , nháy mắt , Thời Y đang ngây người dừng lại ở lối đi nhỏ dần thanh tỉnh lại.

Nhìn thoáng qua cửa, không nhìn thấy hình bóng quen thuộc.

Thời Y liền nghĩ Vạn Sương hẳn là sẽ không tới, xoay người muốn đi đến quầy . Ngay thời điểm đó chuông cửa lại vang lên còn phát ra một giọng nói thanh thúy , "Chị Thời Y! Em mang bữa sáng đến cho chị này!"

Thời Y cầm lấy bánh bao Vạn Sương mang đến , tuy rằng nàng đã ăn qua bữa sáng, nhưng là ánh mắt nữ hài chứa đầy chờ mong đang nhìn chằm chằm vào chính mình.

Dù không biết cô bé chờ mong ở cái gì , nhưng Thời Y cũng không muốn phá đi tâm ý của Vạn Sương , đành phải cầm lấy bánh bao cắn một ngụm.

Bánh bao cắn ở trong miệng mềm mại cực kỳ, ngon mà không ngấy, còn có một tia ngọt thanh. Hương vị quen thuộc này làm mắt Thời Y sáng ngời.

"Ăn ngon sao?"

Thời Y đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống, gật gật đầu, "Ăn rất ngon, hơn nữa có một loại hương vị quen thuộc."

" Hương vị quen thuộc?"

"Đúng vậy, rất giống vị của tiệm bánh bao mà chị thường ăn thời cao trung." Thời Y gật gật đầu, lại cắn một ngụm bánh bao nhấm nuốt.

Vạn Sương nghe được lời nói của Thời Y , duỗi tay ở sau lưng một cái " Nga "

Tiệm bánh bao mà cô đã mua xác thật là cái tiệm bánh bao mà Thời Y nói.

Trong tiểu thuyết , Thời Y ngẫu nhiên nói với Cảnh Dật Kiệt mình muốn ăn bánh bao ở tiệm bánh thời cao trung mà mình thường ăn . Cảnh Dật Kiệt nghe được lúc sau liền phái thật nhiều người, tìm kiếm cái tiệm bánh bao kia.

Cuối cùng, buổi sáng Vạn Sương đi vào cái hẻm nhỏ, tìm được tiệm bánh bao ấy.

"Ngày mai em sẽ tiếp tục mang cho chị." Vạn Sương cười nói.

Thời Y đang ăn nghe được những lời này , động tác nhấm nuốt chậm rãi ngừng lại, trong miệng bánh bao cũng dần dần mà không có hương vị.

Đem nửa cái bánh bao còn dư lại trong tay đặt ở túi giấy , Thời Y ngước mắt nhìn Vạn Sương, "Chị muốn cùng em tâm sự."

Không khí đột nhiên trở nên nghiêm túc cùng trầm trọng.

Vạn Sương đem ý cười thu liễm, liếʍ cánh môi một chút , ôn nhu nói: "Chị Thời Y, em biết chị muốn nói cái gì."

Vạn Sương duỗi tay ngăn Thời Y lại , khẽ nhếch miệng nói: "Ngày hôm qua sau khi về nhà , em đã cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên đối với chị thổ lộ là do em quá xúc động."

Thời Y nghe như thế, tâm không biết sao lại bay lên cao. Nàng có cảm giác sau khi Vạn Sương nói xong, có lẽ sẽ làm cho tâm mình càng loạn thêm nữa.

__________

5h chiều 18/9 mình up chương 8.2 !