Chương 2

Lúc trước vì để bình ổn cơn hứng tình, Vi Vân đã bế quan ở hậu sơn suốt một năm, công việc trong môn phái bị tồn đọng rất nhiều.

Sau khi chọn được đạo lữ, Liên Minh Tiên Môn sẽ lo liệu phần còn lại của khế ước, Vi Vân Tiên Tôn bèn tập trung xử lý công vụ của môn phái, khi hồi thần lại thì trời đã khuya.

Y đặt tài liệu trong tay xuống, đẩy cửa ra ngoài, men theo con đường mòn ở sau núi đi được một lúc, sau đó rẽ vào một thung lũng.

Đây là nơi Hàn Đàm tọa lạc.

Hồ nước lạnh này được sư tôn của y xây dựng riêng cho y từ nhiều năm trước, ngày thường có thể dùng để tu luyện, nhưng mục đích chủ yếu vẫn là giúp y kìm nén cơn hứng tình.

Hứng tình là lời nguyền rủa của người song tính, sớm muộn gì nó cũng sẽ xuất hiện, cho dù có phi thăng thành Tiên thì cũng không thể thoát khỏi nó hoàn toàn.

Cơn hứng tình của Vi Vân xuất hiện rất muộn, cũng chỉ là chuyện xảy ra hai năm gần đây.

Lúc đầu, y có thể khống chế nó bằng cách thiền định, nhưng sau khi bế quan thất bại, y phải ngâm mình trong Hàn Đàm vài ngày một lần.

Đây cũng là lý do tại sao chủ quản nội điện lại yêu cầu Lý Đại Túc dọn dẹp Hàn Đàm.

Vi Vân đứng bên cạnh Hàn Đàm, nhìn xuống mặt nước tĩnh lặng.

Khí lạnh ùa lên nhưng lại bị Thiên y cực phẩm trên người chặn lại.

Mà nơi bí mật giữa hai chân đã bắt đầu tỏa ra luồng nhiệt khiến người không thể chịu nổi.

Thật khó chịu.

Vi Vân không phải là một kẻ khờ khạo không biết gì về chuyện tìиɧ ɖu͙©, y biết phải làm gì để làm dịu cơn nóng này, chỉ là y cảm thấy quá xấu hổ để làm điều đó.

Y do dự một lúc, cuối cùng vẫn đặt tay lên thắt lưng.

Xung quanh Hàn Đàm không có ai, nhưng khi y cởϊ qυầи ngoài và qυầи ɭóŧ ra, lỗ tai y vẫn đỏ bừng vì xấu hổ.

Hiện tại dưới lớp trường bào chỉ còn lại chiếc áo yếm đặc chế, khí lạnh chui vào vạt áo, quấn lấy đôi chân trần thon dài trắng nõn mịn màng.

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.

Y khẽ cắn răng, cố nén xấu hổ mà cởϊ áσ ngoài ra, lộ ra chiếc áo yếm lụa trắng trơn ở bên trong.

Hôm nay trăng rất tròn, ánh trăng sáng hơn bình thường, soi rõ dáng vẻ Vi Vân đứng bên cạnh hồ nước, trên người chỉ mặc độc một chiếc áo yếm đáng xấu hổ.

Lúc trước khi Vi Vân cắt may áo yếm cho mình, y ngượng ngùng cầm thước mềm quấn quanh bộ ngực trắng nõn đầy đặn của mình cẩn thận đo đạc, nhưng y chỉ vội nhìn thoáng qua, kết quả áo yếm làm ra có hơi nhỏ.

Hiện giờ nó đã bị lộ ra ngoài, chỉ thấy cặρ √υ" khủng trước ngực y căng phồng đến mức kéo căng lớp vải, núʍ ѵú cứng ngắc đội lên lớp vải trắng hai viên thịt to tròn rất bắt mắt, khiến người ta vừa nhìn thấy đã muốn bú nó.

Lớp vải trắng hơi xuyên thấu, có thể mơ hồ nhìn thấy quầng vυ" to tròn đầy đặn ở bên trong, màu sắc đỏ tươi hết sức hấp dẫn.

Nếu có người ở đây, ánh nhìn đầu tiên sẽ bị thu hút mạnh mẽ bởi cặp núʍ ѵú to và quầng vυ" tuyệt đẹp này.

Nói thế nào đi nữa thì chiếc áo yếm nhỏ nhắn này vẫn miễn cưỡng che được cảnh xuân tươi đẹp ở trước người, nhưng nếu nhìn từ phía sau, nó lại không có chút tác dụng che đậy nào, ngược lại còn vì mấy sợi dây cột ở sau gáy, quanh eo và ở rãnh mông làm cho càng thêm dâʍ đãиɠ cực kỳ.

Vi Vân Tiên Tôn đứng dưới ánh trăng, toàn bộ tấm lưng trần bóng loáng lộ ra không xót một chỗ nào, hai bên bả vai hơi gồ lên đường cong duyên dáng, thắt lưng lõm sâu vào, còn có hai hõm eo đáng yêu.

Hai bờ mông phía dưới cực kỳ đẫy đà căng tròn, tạo nên một đường cong đầy quyến rũ.

Sợi dây mỏng lộ ra ở cuối mông khiến người ta phải suy nghĩ miên man, bằng cách nào mà sợi dây nhỏ này lại có thể lọt vào c̠úc̠ Ꮒσα phấn hồng khít chặt như thế, có phải nó đã đè lên những nếp uốn quanh c̠úc̠ Ꮒσα rồi không? Khi mỹ nhân lạnh lùng cao quý bước đi, sợi dây tục tĩu này sẽ cọ vào c̠úc̠ Ꮒσα xinh đẹp của y phải không?

Đáng tiếc những chuyện này chỉ có thể suy đoán và tưởng tượng.

Cặp mông của mỹ nhân căng tròn đầy đặn, trừ khi có người banh rộng hai cánh mông ra hai bên để nhìn, nếu không thì c̠úc̠ Ꮒσα của y sẽ không bao giờ bị lộ ra ngoài để người ta thị gian ý da^ʍ.

Vậy nên mặc dù hiện tại Vi Vân Tiên Tôn ăn mặc rất đáng xấu hổ, nhưng lại không để một ai có thể nhìn thấy được nơi chân chính không thể nhìn thấy dù chỉ là xíu xiu.

Vi Vân Tiên Tôn cởϊ qυầи áo xong, lại chần chừ một lát.

Y không tiếp tục cởϊ áσ yếm, cũng không bước thẳng xuống nước, mà lại lúng túng ngồi chồm hổm xuống, banh hai chân ra hướng về phía hồ nước, bày ra tư thế như nữ nhân đang đi tiểu.

Nhưng hai chân của y dang rộng hơn rất nhiều so với lúc nữ nhân đi tiểu, nếu phía dưới không có mảnh vải nhỏ của áo yếm che lại, thì với tư thế này, nếu có người ở đối diện sẽ có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng mu l*и xinh đẹp của y.

Hơn nữa không chỉ là hình dáng bên ngoài, mà ngay cả hai mép l*и múp rụp cũng bị kéo mở ra một khe hở, để người ta có thể nhìn thấy rõ phần thịt bên trong âʍ ɦộ có màu đỏ tươi đã phát dục hoàn toàn.

Bởi vì lúc này vẫn đang mặc áo yếm nên hiển nhiên âʍ ɦộ xinh đẹp của mỹ nhân sẽ không bị lộ ra ngoài.

Nhưng áo yếm không chỉ làm hơi nhỏ, mà Vi Vân sợ vải đũng quần bị xê dịch nên còn làm nó hơi chật, lớp vải lụa trắng siết chặt vùng âʍ đa͙σ, chỗ vải chính giữa lọt một ít vào trong mu l*и, nên mặc dù không thể trực tiếp nhìn thấy lỗ l*и, nhưng áo yếm lại phát họa rõ ràng hình dáng âʍ ɦộ xinh đẹp của mỹ nhân, ngay cả cái khe đáng xấu hổ ở giữa cũng bị thít chặt lộ ra ngoài.

Mỹ nhân có làn da mịn màng trơn bóng, hầu như không có lông trên cơ thể, nhưng cố tình chỗ vùиɠ ҡíи lại mọc lên một ít.

Những sợi lôиɠ ʍυ đó vừa đen vừa cứng lại còn cong tít.

Có một vài sợi không được đũng quần che lại lộ ra hai bên, đung đưa trong gió đêm một cách phô trương.

Dù bị ngăn cách một lớp vải, nhưng cũng có thể dễ dàng nhìn ra được, đệ nhất mỹ nhân lạnh lùng cao quý của Nhân tộc có một lỗ l*и vừa múp vừa mẩy, phồng cao giữa hai chân, khe nhỏ ở giữa khít chặt lại sâu hoắm, xung quanh còn rải rác lôиɠ ʍυ đen nhánh như cỏ dại, gái điếm trong kỹ viện còn không mọc ra được cái l*и da^ʍ dật đến vậy.

Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này cũng sẽ không tin được, một mỹ nhân dâʍ đãиɠ như vậy vẫn còn trinh.

Có lẽ khi Vi Vân Tiên Tôn động phòng hoa chúc sẽ phải banh l*и mình ra, khoe ra cái màиɠ ŧяiиɧ cho người ta thấy mới có thể chứng minh mình trong trắng.

Lúc này chính bản thân Vi Vân cũng không thể thấy đường cong của âʍ ɦộ mình lộ ra ngoài như thế nào, vẻ dâʍ đãиɠ khêu gợi được phơi bày ra hết mức.

Nhưng việc banh rộng hai chân ngồi chồm hổm bên hồ nước lạnh, tạo dáng mở rộng cửa mình cho mọi người vây xem cũng đã đủ khiến y xấu hổ đến hồng thấu cả người.

Y chỉ cách việc phơi l*и ở ngoài thiên nhiên một tầng vải lụa mỏng mà thôi.

Tất nhiên là y không muốn bày ra loại tư thế dâʍ đãиɠ như này.

Chỉ là khí lạnh ở Hàn Đàm quá mạnh, nếu không để lỗ l*и thích ứng với khí lạnh trước mà trực tiếp nhảy xuống sẽ xảy ra vấn đề.

Y chỉ đành bất đắc dĩ bày ra tư thế tốt nhất để âʍ ɦộ của mình gần gũi với hồ nước mà thôi.

Cũng may nơi này không có ai, nếu bị người nhìn thấy, chắc chắn Vi Vân Tiên Tôn sẽ xấu hổ đến chết.

Từng đợt gió lạnh ập vào nơi thầm kín diễm tình của mỹ nhân Tiên Tôn.

Trong giai đoạn đầu của cơn hứng tình, phần bị tra tấn nhiều nhất chính là âʍ ɦộ.

Bụng dưới như bị lửa đốt, đốt cháy âʍ đa͙σ và tử ©υиɠ sâu nhất trong cơ thể, lỗ l*и xinh đẹp giấu trong hai mép l*и đau nhức, trướng căng và nóng bức, chỉ muốn dính vào thứ gì đó lạnh lẽo để hạ nhiệt.

Bây giờ luồng khí lạnh cuối cùng cũng xuyên qua đáy quần, từng chút một chui vào khe l*и bị kéo căng ra do hai chân đang dang rộng, nó hôn lên khe thịt dâʍ đãиɠ lộ ra ở giữa.

Sự kết hợp giữa lạnh và nóng khiến âʍ ɦộ non nớt chưa trải qua tính dục run lên vì phấn khích, nó không khỏi đột ngột co rút lại.

Cũng không biết kẹp trúng chỗ nào, mà có một trận kɧoáı ©ảʍ dâng trào quét qua âʍ ɦộ của y.

Ôi, thật thoải mái…

Vi Vân đỏ mặt vì kɧoáı ©ảʍ co rút lỗ l*и.

Y như thế này chẳng khác gì đang cố tình mượn hàn khí để chơi đùa lỗ l*и của mình.

Nếu bị ai đó bắt gặp thì…

Không, có cấm chế của một trong tứ trụ của Nhân tộc, không ai có thể đột nhập vào đây.

Thế nhưng… người đàn ông đó… nói không chừng có thể…

Lỡ như bị người đàn ông đó nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ của mình vào lúc này…

Vừa nghĩ đến cảnh mình chỉ mặc một chiếc áo yếm, banh rộng hai chân ngồi chồm hổm trước mặt người đàn ông co rút lỗ l*и cho hắn xem, mặt Vi Vân đã trướng đỏ đến muốn xì khói, nhưng phần thân dưới của y lại cảm thấy sướиɠ hơn rất nhiều.

Không thể co rụt lại, phải cố hết sức banh nó ra để hàn khí có thể tràn vào trong.

Y tự nói với chính mình.

Thực ra nên kéo đáy quần ra, banh rộng hai mép l*и, để miệng l*и hoàn toàn phơi bày ra bên ngoài, sau đó ra sức mở âʍ đa͙σ giống như đi tiểu thì mới có hiệu quả tốt nhất.

Nhưng Vi Vân thật sự không làm được chuyện xấu hổ như vậy, cho đến bây giờ y còn không dám chạm vào âʍ ɦộ của mình, làm sao có thể làm loại chuyện ở nơi hoang vu hẻo lánh banh l*и lộ huyệt ra chứ.

Y chỉ có thể tiếp tục duy trì tư thế đi tiểu đáng xấu hổ này, cực kỳ mắc cỡ mà len lén mở ra khoang âʍ đa͙σ ở sâu trong lỗ l*и căng múp, cố gắng nhè phần thịt trong âʍ đa͙σ để nó có thể hấp thụ nhiều hàn khí hơn.

Mỹ nhân xấu hổ đến mức co quắp ngón chân lại, tỉ mỉ cảm nhận cảm giác ê ẩm và tê dại khi cái lỗ đỏ tươi bị chính mình gắng sức kéo căng ra.

Y có thể cảm nhận được khe thịt dính nhớp ở giữa âʍ đa͙σ đang được mở rộng hơn, để lộ ra càng nhiều cảnh đẹp sắc tình trong lỗ l*и, e là ngay cả hộŧ ɭε co rút trong cuốn thịt cũng lòi đầu ra rồi…

Ưm, xấu hổ quá đi…

Nhưng mà cũng thật sướиɠ…

Sao y có thể không biết xấu hổ như vậy chứ…

Thế là, cách một lớp lụa trắng, ngươi có thể nhìn thấy mu l*и gợi cảm của mỹ nhân giống như con sò lông mở ra khe miệng ở chính giữa càng ngày càng lớn, xuyên qua tầng vải mỏng dường như có thể nhìn thấy lớp màng nhầy đỏ tươi dính nhớp ở bên trong.

Khí lạnh quá mạnh, lỗ l*и non nớt của mỹ nhân chịu không nổi, nó lại nhịn không được co rút lại.

Nhưng nó vừa rụt lại thì Vi Vân đã nhanh chóng mở nó ra lần nữa, lỗ l*и cứ vậy mà khép khép mở mở, cái khe đáng xấu hổ ở giữa liên tục mấp máy miệng, như thể nó đang nhảy múa ở nơi hoang dã vậy.