Chương 19

Chuyện này phải kiểm tra như thế nào? !

Vi Vân ngờ ngợ biết rằng trong âʍ đa͙σ của nữ nhân có một lớp màng thịt để chứng minh trinh tiết, nhưng y là người song tính nên không biết mình có lớp màng đó hay không.

Nếu như có thật, sẽ bị Lý Đại Túc chạm vào, việc này thực sự quá xấu hổ và nhục nhã.

Còn nếu như không có, y sẽ lại bị hắn sỉ nhục một trận.

Dù có hay không có thì cũng không biết Lý Đại Túc sẽ làm ra loại chuyện gì.

Vi Vân Tiên Tôn hết sức sợ hãi, y run giọng nói: “Ngươi thả ta ra.”

“Ta khuyên Chưởng môn nên ngậm miệng lại,” Người đàn ông nói, “Đỡ phải lát nữa không còn sức lực để kêu la.”

Kêu la cái gì?

Nhất thời Vi Vân không kịp phản ứng lại, y vẫn còn ngơ ngác, nhưng đột nhiên y cảm thấy giữa hai chân ớn lạnh, không ngờ Lý Đại Túc đã dùng ngón tay cách không xẹt qua đũng quần của y, quần trong mỏng manh bị linh lực xé rách từ chính giữa.

Vừa rồi Vi Vân vội vã mặc quần áo, thậm chí còn không kịp mặc áo yếm, dưới lớp quần trong không có gì, Lý Đại Túc vừa xé ra, mu l*и nhỏ giữa hai chân liền bại lộ hết ra ngoài.

Tên nô bộc giơ hai tay lên, nhấc hai chân Tiên Tôn gập cao lên vai, thân thể của Tiên Tôn trượt xuống một chút, cái mông đầy đặn nở nang cong lên giữa không trung, chỉa thẳng vào mặt gương, miệng l*и lõα ɭồ chỉ cách gương một thước, dưới ánh đèn thạch anh sáng rỡ, phần thân dưới của mỹ nhân Tiên Tôn hiện rõ mồn một trong gương.

Vi Vân kinh hãi muốn quay đầu nhắm mắt lại, nhưng linh lực trong cơ thể lại không cho phép y làm như vậy, nó ép y phải mở to hai mắt, nhìn thẳng vào dáng vẻ dâʍ đãиɠ của mình trong gương.

Quần áo trên người tuy không chỉnh tề nhưng vẫn còn nguyên vẹn, chỉ bị xé rách một mảng lớn ở háng, lộ ra toàn bộ mu l*и múp thịt gợi cảm và lôиɠ ʍυ thưa thớt, cứ như mời gọi người ta đến chơi đùa.

Hai chân của y dang rộng trong không khí, hai gò mu hồng hào và đầy đặn bên ngoài âʍ ɦộ bị cưỡng chế kéo căng ra một khe hở, cực kỳ đáng thương để người ta nhìn trộm vào phần thịt âʍ ɦộ đỏ mềm xinh đẹp lại trong trắng ở bên trong.

Vi Vân Tiên Tôn chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng dâʍ ɖu͙© đến vậy, nhưng cố tình cái l*и xinh đẹp này lại mọc trên người y.

Y vừa xấu hổ vừa sợ hãi, liều mạng thít chặt miệng l*и lại, không để cho tên da^ʍ tặc phía sau nhìn thấy.

Tiếc là hai múi thịt múp rụp không nghe theo mệnh lệnh, thậm chí dùng hết sức lực cũng chỉ có thể hơi co rụt vào trong.

Lý Đại Túc ngồi khoanh chân trên giường, cả người Tiên Tôn bị vây trong lòng hắn, hắn chỉ cần hạ tay xuống là có thể chạm vào lỗ l*и non nớt của Tiên Tôn.

Hắn cũng không vội đi kiểm tra hàng mà lấy hai tay bóp lấy cặp mông đầy đặn và mềm mại của mỹ nhân Tiên Tôn chơi đùa, lúc thì banh ra hai bên lúc thì dồn nó vào chính giữa.

Khi hắn banh ra, Tiên Tôn dù muốn khép l*и lại cũng không khép được, khe hở ở giữa bị kéo rộng ra, để người ta nhìn thấy bên trong lộ ra đầu hộŧ ɭε và hai mép l*и đỏ tươi che đi cái lỗ.

Khi hắn ép hai cánh mông lại, khe l*и sẽ khép lại, hai mép thịt đầy đặn bị dồn ép đến biến dạng.

Cứ bị banh ra ép lại như vậy một lúc, lỗ l*и của mỹ nhân Tiên Tôn giống như một cái miệng nhỏ háu ăn, đôi môi dày thịt liên tục đóng mở, trông mà thấy thèm.

Vi Vân chỉ có thể trơ mắt nhìn lỗ l*и của mình bị tên nô bộc chơi đùa một cách tục tĩu như vậy, trong lòng y xấu hổ và tức giận đến mức muốn chết đi cho xong, nhưng chẳng thể vùng vẫy chống cự lại.

Mà cái l*и xinh đẹp của y không biết bị Lý Đại Túc chạm vào chỗ mấu chốt nào đó, trong âʍ đa͙σ vừa đã vừa sướиɠ, xen lẫn một chút ngứa ngáy của da^ʍ độc chưa giải hết, khiến cho dâʍ ŧᏂủy̠ lại chảy ra ngoài.

Khi Lý Đại Túc bóp mông y, lỗ l*и dâʍ đãиɠ sẽ phun ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ, dính vào lôиɠ ʍυ xung quanh, ánh nước lấp lánh trông thật quyến rũ.

Lý Đại Túc thấp giọng cười nói: “Tiên Tôn nứиɠ l*и rồi.”

Vi Vân giãy dụa nói: “Ta không có!”

Lý Đại Túc cười khẽ một tiếng, thả một bên mông ra, dùng hai ngón tay nắm lấy vài sợi lông l*и, vuốt sạch dâʍ ŧᏂủy̠ bám trên sợi lông, đưa lên chóp mũi ngửi ngửi rồi nói: “Mùi da^ʍ thật.”

Sau đó hắn thè chiếc lưỡi dài ra liếʍ sạch chút dâʍ ŧᏂủy̠ đó vào trong miệng.

Vi Vân nhìn rõ từng động tác của Lý Đại Túc ở trong gương, y hận mình không thể bị mù ngay lập tức.

Trên đời này sao lại có người có thể làm ra những chuyện tục tĩu như vậy!

Y đỏ mặt, giận dữ hét lên: “Đồ vô liêm sỉ!”

Lý Đại Túc thong thả nói: “Tiên Tôn có một cái lỗ l*и thiếu đυ. như vậy, tiểu nhân chưa chạm vào mà đã không biết xấu hổ chảy nước lênh láng rồi, nếu nói Tiên Tôn không da^ʍ thì kỹ nữ ở dưới chân núi không chấp nhận đâu.”

Nghe Lý Đại Túc so sánh mình với kỹ nữ, Vi Vân Tiên Tôn tức giận đến toàn thân run rẩy, nhưng cố tình lúc này thân dưới của y lại trở nên nóng bừng, không ngờ khe l*и đỏ tươi lại ọc ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠.

Lý Đại Túc lại duỗi tay ra, đầu ngón tay thô ráp từ dưới lên trên quẹt vào khe l*и xinh đẹp một cái, lúc ngón tay rút ra còn kéo theo nước dịch ở trong lỗ l*и tạo thành một đường chỉ bạc dài, hình ảnh rất khó coi.

Cái quẹt này còn sượt qua đầu hộŧ ɭε non nớt rút trong cuốn thịt, toàn thân Vi Vân chấn động, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mà y chưa từng trải qua lan ta khắp phần dưới cơ thể, y nhất thời mất khống chế kêu lên thất thanh.

Lý Đại Túc cười nhạo: “Tiên Tôn vừa dâʍ đãиɠ vừa giỏi gọi giường đến vậy, ngài thật sự có thể giữ trinh tiết cho người trong lòng sao? Có khi nào ngài đã bị người ta phá trinh từ lâu rồi không?”

Vi Vân liều mạng lắc đầu phủ nhận: “Ngươi nói bậy!”

Nhưng lời của Lý Đại Túc đã nói trúng điều mà y lo sợ nhất trong lòng.

Nếu y đã ái mộ Trấm Diệm Ma Tôn, thì sao y có thể làm ra những hành động phóng túng như vậy trong tay người đàn ông khác chứ!

Tiên Tôn ghê tởm bản thân mình cực kỳ, y bắt đầu cảm thấy Lý Đại Túc nói rất đúng, y thực sự quá lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ, một mặt thì nhớ thương Ma Tôn, mặt khác lại không thể khống chế được cơ thể dâʍ đãиɠ của mình.

Lý Đại Túc nói: “Nếu Tiên Tôn đã khẳng định ta nói bậy, vậy ngài mau chứng minh cho ta thấy đi.”

Vi Vân vô cùng khổ sở, y đỏ hoe vành mắt cả giận nói: “Ngươi cút đi!”

Đương nhiên Lý Đại Túc sẽ không cút, “Tiểu nhân cũng không có ác ý gì, nếu Tiên Tôn vẫn còn trong trắng thì hôm nay tiểu nhân sẽ tuyệt đối không vấy bẩn sự trong sạch của Tiên Tôn. Nhưng nếu Tiên Tôn cứ không chịu nghe lời, tiểu nhân chỉ có thể cho rằng Tiên Tôn đã không còn trinh nguyên nữa. Vậy nếu người khác có thể đυ. Tiên Tôn, thì tiểu nhân cũng muốn cùng Tiên Tôn vui vẻ.”

Người đàn ông nói chuyện vô sỉ hết sức, Vi Vân tức giận đến muốn ngất đi.

Nhưng y thực sự sợ Lý Đại Túc nói được làm được sẽ cưỡng bức y ngay trên giường này, sau khi cân nhắc hai bên, y tuyệt vọng thỏa hiệp.

Y lạnh giọng nói: “Rốt cuộc ngươi muốn ta làm gì?”

Lý Đại Túc nói: “Xin Tiên Tôn tự vạch l*и mình ra để tiểu nhân xem thử nó đã bị người khác chơi hay chưa.”