Chương 36

Thỏa thuận giữa nó và chú Dương rất nhanh chóng đạt được, một thỏa thuận được xây dựng trên cả tình cảm (dù hơi mỏng manh) và lợi ích. Trên đường về, ông Bách nói với nó:

– Cháu làm tốt lắm, tay Dương này cũng không hẳn là người tốt đâu, nếu cháu chỉ dựa vào tình cảm thì đừng hòng dụ được hắn.

– Cháu cũng biết vậy, con người mà. Tiếc là phải mất miếng mồi quá lớn, bác làm Tổng giám đốc sẽ hay hơn làm trong Hội đồng quản trị.

– Bác biết chứ, nhưng chỉ có như vậy mới dụ được ông Dương này ủng hộ ta. Muốn đạt được mục đích, đôi khi phải biết hi sinh mà…

Hai người bàn chuyện, bỗng Trung thắng lại ở một quán trà sữa ven đường. Nó vào mua 3 ly, rồi xách ra.

– Huyền thích trà ở đây lắm, cháu mua lát nữa ba người ăn cơm xong rồi uống.

Ông Bách im lặng nhìn Trung, rồi quay mặt đi. Chính Trung cũng không ngờ vì sự quan tâm nhỏ của mình dành cho Huyền hôm nay, đã khiến ông Bách hết lòng vì nó. Đơn giản vì ông chỉ có một đứa con gái, một đứa con gái mang hình ảnh người vợ đã khuất mà ông vô cùng yêu. Vì thế, ông sẵn sàng làm việc hết mình cho đứa “con rể” của mình, vì như thế con ông cũng được lợi mà.

Sau bữa cơm trưa muộn tại nhà ông Bách, Trung ở lại ngồi chơi, nói chuyện với Huyền còn ông Bách thì đi ngủ. Trung và Huyền cứ rậm rật sờ mó nhau, vuốt ve nhau đủ kiểu. Có lúc nứиɠ quá, Trung định đè Huyền ra sàn nhà mà đυ., nhưng nó sợ ông Bách biết. Ông mà biết nó vào nhà, đυ. con gái rượu của ông ngay trước mũi ông, chắc là chửi nó tơi bời… Thế là đôi trẻ đành thỏa mãn nhau qua lớp vải. Đến giờ lên đèn thì nó về, Huyền ra tiễn nó:

– Hôm nay phạt anh vì…làm không tới nơi tới bến – Huyền dẫu môi.

– Làm cái gì”, haaha…. – Nó cười

– Còn hỏi nữa. Nhớ đó, bữa sau phải bù cho em – Huyền chấp tay sau lưng, nhún nhún trông đáng yêu vô cùng.

– Chỉ sợ em chịu không nổi thôi, em yêu của anh!

Trung dịu dàng đặt lên môi cô người yêu một nụ hôn, rồi lên xe về. Phố xá tan tầm, đường đông đúng, nó về tới nhà thì cũng đã tới giờ lên đèn.

Nó vừa bước vào nhà thì chị Phụng đã chạy xuống, lại tháo cavat và áo suit cho nó. Nó im lặng nhìn chị làm giúp, chị làm xong nó mới hỏi:

– Chị cứ như vợ Nhật ấy, thích thật!

– Thèm vào, vợ Việt Nam cũng nhiều người chăm chồng chứ bộ, như chị nè! Đàn ông cứ ưa sính ngoại.

– Vậy thừa nhận chăm em là chăm chồng rồi nhé!

– Thừa nhận đó giờ rồi mà – chị Phụng bẽn lẽn.

Nhìn sự nhu mì của chị Phụng, Trung bỗng thấy rần rần trong người. Sự nhu mì ấy như toát ra một sự nữ tính, một cái gì đó rất “đàn bà” làm Trung không kìm chế được. Nó liền ôm choàng lấy chị rồi bế lên lầu…

Rất nhanh quần áo của chị Phụng được cởi ra, trừ chiếc qυầи ɭóŧ. Nó biết âʍ ɦộ chị đang trong giai đoạn nhạy cảm và dễ bị tổn thương nhất. Như hiểu ý Trung, chị thỏ thẻ:

– Chị…khỏe rồi, em cứ làm đi

Trung mừng quá. Nó phải nhịn làʍ t̠ìиɦ với chị lâu quá, nay thì được rồi. Nó đặt lên môi chị một nụ hôn dài, liếʍ láp lưỡi và cổ chị, rồi mặt, rồi tai… Khi nó ngoáy tai chị bằng lưỡi, chỉ rùng mình, lưng cong lên, ưỡn tấm bụng phẳng lì vào người nó, chà xát.

Rồi nó hôn bụng chị, ngược lên trên vυ". Ôi, cặρ √υ" mê người của chị, lâu quá rồi Trung mới được thấy chúng, một cách tự nhiên và trần trụi. Nó đẹp và kí©h thí©ɧ làm sao. Trung hôn dần lên, cuối cùng cũng chạm vào bầu ngực no tròn của chị. Nó liếʍ theo đường tròn, rồi thu hẹp dần và cuối cùng đυ.ng vào hạt anh đào trên vυ". Chúng đã săn lên rồi!

Chị Phụng dúi đầu nó vào vυ" chị, miệng ngọt ngào:

– Liếʍ đi em, mạnh lên…. Chị là của em…. Cho em hết…..!

Tiếng chị nặng nề dần, lẫn vào đó là một chút hổn hển của một người đàn bà đang lên cơn hứng tình. Và tiếng hổn hển ấy như kí©h thí©ɧ thêm cơn nứиɠ đang đến của Trung, nó vục đầu vào ngực chị bú ɭϊếʍ, vân vê và xoa bóp…

Rồi chị Phụng không kiềm chế được nữa, cầm lấy tay nó, thọc vào trong qυầи ɭóŧ mình, ánh mắt lả lơi nhìn nó. Trung cũng không bú ngực chị nữa, mà ngẩng lên, nhìn chị. Thấy ánh mắt ấy, nó như phát điên liên. Chị nó xinh quá kí©h thí©ɧ quá đi. Nó chà xát bàn tay trong quần chị, đám lông kêu lạo xạo dưới tay nó.

Chị Phụng chỉ biết ưỡn mông lên, nhấp nhổm, miệng chị định bật ra tiếng rên nhưng nhanh chóng bị Trung dùng miệng bịt lấy. Tay còn lại của nó đưa xuống vân vê ngực chị…

Đột nhiên chị vùng lên, đè nó xuống, lột quần áo nó ra và cúi xuống hôn ngực nó.

– Để chị chủ động cho, mấy tuần nay chị thèm quá rồi…. Chị yêu em lắm….

Trung ưỡn ngực, rồi để chị hôn lấy thân thể vạm vỡ của nó. Chị hôn ngực, rồi xuống bụng và cu nó. Chị nắm lấy chị nó, sục sục vài cái rồi cười:

– Mấy tuần không gặp, nó to ra em nhỉ?

– To vậy mới làm chị sướиɠ chứ…..

Rồi chị vạch qυầи ɭóŧ ra. Đám lông mềm mại cũng không thể nào che hết được vẻ kiều diễm của cái *** chị, một khe hồng ẩn sau đám lông ấy, đã ri rỉ nước.

Rồi chị ngồi xuống. Côи ŧɧịt̠ của Trung lại một lần nữa chui tọt vào trong người chị gái ruột… Cái *** của chị bóp chặt và tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ bao bọc c̠ôи ŧɧịt̠ của người em trai…

Tiếng rêи ɾỉ và thở dốc vang lên trong căn phòng chị Phụng.

Trong ba cái *** mà Trung từng đút cu vào, thì *** chị Phụng luôn mang lại cho nó sự kí©h thí©ɧ, khoái lạc và sung sướиɠ nhất. Chắc là vì chị cũng dòng màu với nó, nên khi *** chị gặp c̠ôи ŧɧịt̠ nó thì hút chặt lấy….

Đến nửa tiếng sau, chị Phụng bắt nó chơi chị ở thế úp thìa.

– Chị nay thích thế này hả? – Trung vừa chuẩn bị đút, vừa hỏi

– Chị tra trên mạng thấy đây là tư thế dễ…thụ thai nhất

– Hả

Trung bất ngờ với câu trả lời của chị nó…

– Chị….chị muốn có con với em. Chị chỉ muốn em là người đàn ông của chị đến cuối đời…

– Nhưng mà hàng xóm… họ hàng…?

– Em sợ sao?

– Em không sợ, em chỉ lo chị chịu không được những lời ấy. Còn em yêu chị, được làm chị có thai là ước muốn của em…

– Vậy thì chơi…và làm chị….có thai đi…..

Trung nhấp vào từ phía sau, chị Phụng lại rêи ɾỉ, cặp mông của chị như to ra, mềm đi dưới từng cú nhấp của em trai..

– A…Trung ơi, chị sướиɠ….em sướиɠ….quá….anh ơi – Chị Phụng đã mê man trong khoái lạc.

– Anh cũng sướиɠ, em tuyệt quá…. Anh bắn đây!

– Xuất đi anh, xuất vào trong em đi, hãy để em có thai với anh….

Một dòng tinh nóng hổi và đặc sệt từ c̠ôи ŧɧịt̠ Trung, chạy thẳng vào âʍ đa͙σ của chị gái và đi đến tử ©υиɠ nàng… Đêm hôm ấy, hai chị em còn làʍ t̠ìиɦ đến ba lần nữa, Phụng nhận không biết bao nhiêu là cú nhấp và tϊиɧ ŧяùиɠ của em trai – và cũng là “chồng” nàng.

Hai người sung sướиɠ ôm lấy nhau, ngủ vùi. Âʍ đa͙σ Phụng vẫn còn bê bết tϊиɧ ŧяùиɠ của Trung nhưng nàng không muốn cho ra, nàng muốn có thai với người chồng của nàng….