Chương 6

Hồ An Tuyết có chút không hiểu nổi, bọn họ không phải vợ chồng sao? Sao Hàng Ảnh lại có thể lo lắng cơ thể sẽ bị lộ trước mặt Hồ An Phong? Cho dù tình cảm của cả hai không tốt, cũng sẽ không đến mức phải chú ý ăn mặc như vậy chứ?

Tư thế của Hàng Ảnh trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, lại càng ngày càng dựa gần vào Hồ An Tuyết, ban đầu chỉ là đặt cánh tay ở ghế sô pha phía sau Hồ An Tuyết, giống như ôm cô, sau đó lập tức trực tiếp khoát tay và gác cằm lên bả vai Hồ An Tuyết. Đây là lần đầu tiên Hồ An Tuyết thân mật với người khác như vậy, hơn nữa còn là người mình có hảo cảm, toàn thân của cô không tự giác mà bắt đầu căng thẳng.

Sau khi Hồ An Phong đi vào phòng ngủ lại đi ra hai lần, khóe mắt của Hồ An Tuyết đều chú ý tới tầm mắt của Hồ An Phong cố ý nhìn sang bên này, cô có hơi không được tự nhiên, nhất là dưới tình huống Hàng Ảnh dựa rất gần vào cô, mặc dù cô chưa bao giờ nói xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình cho người khác biết, Hồ An Phong càng không có khả năng biết, nhưng không hiểu vì sao, cô vẫn có chút chột dạ.

Theo bản năng, Hồ An Tuyết xê dịch sang bên cạnh, nhưng Hàng Ảnh cũng xê dịch theo cô, cơ thể của hai người các cô dính rất gần vào nhau, Hàng Ảnh hơi hơi nhúc nhích, Hồ An Tuyết có thể cảm giác được sợi tóc Hàng Ảnh rơi lả tả cọ xát lên cánh tay của cô, khiến cho cô có hơi ngứa, không chỉ cơ thể cảm thấy ngứa.

Một tập phim kết thúc, Hồ An Tuyết bị trêu chọc đến sắp chịu không nổi, nắm lấy cơ hội cách xa Hàng Ảnh, cô nhận thấy được Hàng Ảnh ném ánh mắt mang theo nghi hoặc đến chỗ cô, trong cái khó ló cái khôn, nói: "Chị dâu, chị uống nước không?"

Hàng Ảnh: "Uống.”

Hồ An Tuyết như trút được gánh nặng chạy vào phòng bếp, rót hai ly nước, sau khi quay lại làm bộ như vô tình ngồi ở sô pha đơn bên cạnh. Không phải cô không muốn ở bên cạnh Hàng Ảnh, mà là cô thật sự không khống chế được chính mình, tim của cô đập quá mức kịch liệt, cô sợ Hàng Ảnh nghe thấy, làm nội tâm tà ác của cô bại lộ.

“Tiểu Tuyết, lại đây ngồi đi, ngồi nghiêng xem phim không tốt cho mắt.” Hàng Ảnh uống nước xong dịu dàng nói với Hồ An Tuyết.

“A, được…” Không còn cách nào, Hồ An Tuyết chỉ có thể kiên trì ngồi xuống chỗ cũ.

Cả đêm, Hồ An Tuyết như ngồi trên đống lửa, cũng may nội dung kịch bản phim lên xuống phập phồng, rất thu hút người xem, hẳn là Hàng Ảnh không phát hiện ra dị thường của cô.

Sau khi xem xong phim truyền hình rồi quay về phòng, phòng của Hồ An Tuyết đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, cô có hơi nghi hoặc, chỉ mong không phải là Hồ An Phong. Nhưng vừa mở cửa ra, người cô không muốn gặp nhất đang đứng ở trước cửa, cô nhịn cảm xúc phiền chán xuống, bình tĩnh hỏi: "Sao vậy anh?"

Hồ An Phong nghiêng người trực tiếp đi vào trong, đánh giá phòng ngủ của Hồ An Tuyết một cách đơn giản, sau đó nói: "Em đã quen ở đây chưa?"

Kỳ thật Hồ An Tuyết không muốn để Hồ An Phong đi vào phòng ngủ của mình, mặc dù anh trai không hút thuốc lá, nhưng trên người anh trai luôn có mùi rượu, còn có mùi nước hoa, mùi rượu cùng mùi nước hoa trộn lẫn vào nhau, rất gay mũi.

“Đừng gây thêm phiền toái cho chị dâu mày, cố gắng tránh xa chị dâu mày một chút.” Nói xong câu đó, Hồ An Phong lập tức đi.

“Em biết rồi.” Hồ An Phong đi rồi, Hồ An Tuyết lập tức khóa trái cửa lại.

Hành động hôm nay của Hàng Ảnh rất khác thường, trong lòng Hồ An Tuyết luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, rồi lại không nghĩ ra được là sai chỗ nào, cũng không nghĩ ra Hàng Ảnh là có ý gì. Tóm lại không thể nào là ý thích cô được. Hàng Ảnh đã kết hôn, người ta là nữ thẳng nha. Nữ thẳng sẽ không thích cô, cô cũng sẽ không thích nữ thẳng.