“Hai người đừng quên chị ấy cũng là sát thủ. Gϊếŧ người không gớm tay. Đây là kết cục của kẻ phản bội. Nể tình anh ta, cho người của Hắc Tinh xử lí đi”
Bạch Ngọc Ân quay người rời đi. Để lại ở trong đó là không khí lạnh lẽo bao chùm. Phong Hạo Minh không kìm được lòng, hai mắt anh đỏ ngầu, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm.
Ở một căn cứ bí mật nào đó.
“Chủ nhân, kế hoạch đã thành công ngoài mong đợi”
“Ngoài mong đợi?”
“Không những khiến nội bộ tan rã, Phong Hạo Niên cũng đã bị Bạch Uyển Linh gϊếŧ chết. Ngoài ra em gái cô ta đã ra lệnh cho bên Hắc Tinh xử lí cái xác. Chúng ta sẽ biết được vị trí ẩn náu của họ”
“Cô làm tốt lắm. Ra ngoài đi”
“Tuân lệnh”
Người đàn ông ngồi đung đưa qua lại chiếc ghế
“Đối phó với cô ta có vẻ đơn giản quá”
Sau khi nghe tin cái chết của Phong Hạo Niên, cả Phong gia hỗn loạn vô cùng. Ngọc Lan Chi nhận được tin thì ngồi khóc thảm thiết, bộ dạng thảm hại vô cùng. Nhưng trái lại, Phong Tốn Bình chỉ lạnh lùng bước lên phòng đọc sách khóa trái cửa lại.
Dưới phòng khách chỉ truyền lại tiếng khóc thảm thiết của Ngọc Lan Chi, hầu hết đều là lời nguyền rủa dành cho Bạch Uyển Linh. Bà ta đào bới cả tổ tông của cô lên, lôi quá khứ dạy dỗ con ra để chửi. Cả thiên hạ chứa Bạch Uyển Linh đều bị bà ta nguyền rủa. Cốt nhục bà ta mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, nay chỉ vì dây dưa với đứa con không được thừa nhận mà chết không có xác.
Ở trong biệt thự của Bạch Uyển Linh.
Bạch Ngọc Ân ngồi trên ghế nghe đám thuộc hạ báo cáo tin tức. Mặt không biến sắc.
“Ngọc Ân, dù sao đó cũng là anh trai của anh, để cho anh ấy trở về Phong gia không được sao”
“Anh ta đã phản bội, được chôn cất là đã tốt lắm rồi”
Phong Hạo Minh dần dần mất cảm tình với Bạch Ngọc Ân, anh chỉ thở dài, đấu tranh tâm lí phức tạp. Để tránh xảy ra những hành động không nên trong lúc nóng giận, anh chỉ lặng lẽ đi lên phòng rồi đóng chặt cửa.
Bạch Ngọc Ân bị cảm xúc oán hận che mờ mắt. Cô bây giờ sống đúng với thân phận sát thủ, không nghe bất kì ai, lạnh lùng quyết đoán. Bạch Lâm cũng không thể can ngăn, việc bây giờ của anh là điều hành Hắc Tinh và chờ hiệu lệnh của Bạch Uyển Linh. Chỉ mong mọi việc diễn ra ổn thỏa.
Mất nửa ngày kêu gào vô dụng, Ngọc Lan Chi ngồi trên xe đi đâu đó. Chỉ biết rằng bà ta đã đi khá lâu rồi mới có thể đứng ở đây. Trong căn phòng tối với ánh sáng lập lờ, một người đàn ông ngồi trên ghế đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn người đàn bà trước mắt.
“Cháu phải cứu trả thù cho dì”
“Tôi được lợi gì trong việc này”
“Thứ nghiệt chủng ấy đã gϊếŧ con trai của dì. Nếu con tìm được con bé ấy thì chẳng phải cô ta sẽ thuộc về con sao”
Hạ Bác Phi đưa mắt nhìn xuống cái chân đang băng bó đến sắp tàn phế của mình. Trong căn phòng lớn vang lên tiếng cười hiểm họa… Anh đã chờ đợi ngày này để biến cô thành của mình. Rồi hành hạ, tra tấn những gì cô đã làm ra cho mình. Vì vậy yêu cầu của Ngọc Lan Chi nhanh chóng được chấp nhận. Chẳng phải hiện tại nội bộ bên kia đang lục đυ.c sao. Một phần trong đó cũng là kế hoạch của tên này sắp xếp
“Không ngờ An Nhu Bình lại có tác dụng tới vậy. Bà nghĩ Bạch gia cũng sẽ như vậy chứ”
Đống ảnh bằng chứng nɠɵạı ŧìиɧ của anh em nhà họ Phong, đều là một tay An Nhu Bình sắp xếp. Mục đích của ông là để gả An Nhiên cho Phong gia. Tuy chỉ có anh cả là đã bị trả thù nhưng dù sao vẫn còn thằng con thứ. Phong Hạo Minh hiện tại sẽ được cưng chiều vì là thiếu gia duy nhất của Phong gia, vậy nên ông và con gái cũng được nhờ. Bây giờ Bạch Uyển Linh đã biến mất không rõ tung tích, chẳng phải kế hoạch diễn ra rất ổn thỏa hay sao.