- alo - tiếng nhỏ thỏ thẻ
- anh đây rãnh ko - giọng tôi lạnh như băng.
- tất nhiên là rãnh nàk - tiếng nhỏ cười ríu rít
Tiếng cười của nhỏ làm tim tôi thắt lại, bởi vì tôi sắp làm một chuyện cực kì đau khổ cho em
- em ra quán bbz đi - tôi hằn giọng mình lại
- dạ - cái tiếng '' dạ'' này nó khiến tôi thấy nhói lòng
Tôi thả bộ tà trên con đường được lá cây trải dài, tôi ngước nhìn thật lâu khung cảnh mà tôi chẵng bao giờ để ý trước đây, tôi vừa đi vừa khắc sâu cảnh vật vào trong trí óc mình. Sau một lúc thả dài trên con đường đầy lá rụng, thì trước mắt tôi là quán cafe bbz được bài trí khá thơ mộng, tôi bước vào chọn một chổ khuất xa những tụm người tấp nập kia, tôi ngồi bẹp trên cái sàn làm bằng tre cao hơn mặt đất khoảng 50cm , tôi tựa đầu người ra dựa vào cái gối màu nâu sẫm, móc một điếu thuốc châm lên và rít từng đợt, từ xa có chị tiếp viên lon ton chạy tới
- anh dùng gì ạ - từ anh khiến tôi khá buồn cười nhưng tôi vẫn ko thể nào nở trên môi mình một nụ cười
- lấy cho anh một li cafe ko đường.....à mà....lấy thêm một li sinh tố dâu nữa - tôi gọi luôn nước cho em
Nhỏ rất thít uống cái sinh tố này, trong 6 ngày đi chơi với tôi, miễn đi uống nước với nhau thì nhỏ liền gọi ra một li sinh tố, nếu ko có là nhỏ nằm dạ ko chịu uống gì hết làm những chị phục vụ phải bụm miệng cười, tôi phải dỗ ngọt một lúc thì nhỏ mới chịu uống thứ khác.........suy ngỉ một lúc về những ngày đi chơi với nhỏ , thì tiếng 2 cái li thuỷ tinh đặt nhẹ lên bàn cũng khiến tôi giật mình, ngặm một ngụm cafe đắng vào miệng mình chờ đợi nhỏ thì cuối cùng nhỏ cũng lon ton tới, nhỏ diện một cái váy hồng dài ngang đuì làm lộ ra 2 cái chân trắng thon thả. Nhỏ nhìn tôi cười âu ếm
- anh còn nhớ em thít uống cái này à? - nhỏ ngồi xuống nhìn tôi
- tất nhiên rồi
Nhỏ ngồi nhăm nhi li sinh tố của mình, mắt dáo dát nhìn trộm tôi, nhưng tôi vẫn làm như ko thấy, tôi bắt đầu hạ giọng xuống bắt đầu vào việc chính
- ngân này - tôi khều nhẹ
- dạ - nhỏ cười tít mắt
- mình chia tay đi
Nhỏ sững người ánh mắt bàng hoàng nhìn tôi ko chớp mắt, nhỏ ngồi bất động nhìn tôi, nước mắt nhỏ ngấn ra làm lem luốc hết khuôn mặt ngây thơ của nhỏ
- hức.....tại sao....tại sao anh lại đòi chia tay - tiếng nhỏ nấc ngẹn ngào
- tại anh hết iu em rồi - tôi vẫn giữ lấy giọng nói lạnh nhạt của mình
- anh chán em rồi sao ? - tiếng nấc của nhỏ to hơn
Từng tiếng nấc của nhỏ làm tan nát cỏi lòng tôi, nhưng tôi vẫn phải cố chịu để làm xong công việc nào, vẫn phải cố nói những lời trái ngược hoàn toàn với lòng mình
- phải anh chán em rồi
- e..m..... - tiếng nấc làm ngẹn đi tiếng '' em '' của nhỏ
- mà này, mai mốt đừng dễ dãi với đàn ông quá nhé cô bé - từng âm thanh của tôi phát ra, cũng là những mãnh vụng trong trái tim tôi
- đồ khốn nạn - em hét lên làm mọi người quay sang chúng tôi
- vâng tôi khốn nạn, tôi khốn nạn mơí lấy đi sự trong trắng của bé đấy - giọng tôi bây h chẵng khác gì thằng sỡ khanh như bao thằng khác.
Nhỏ úp mặt xuống bàn khóc nức nỡ, hai gò má nhỏ bây h đả ướŧ áŧ hết bỡi nước mắt, tôi đứng dậy bước ra khỏi quán, tôi nước ngược nước mắt vào trong, ngân à anh xin lỗi nhé chỉ điều này anh có thể làm được cuối cùng cho em thôi, hận anh đi, gét anh đi, hãy sống thật tốt và tìm một người con trai hết lòng iu em để cho anh thấy anh đã sai khi chia tay em. Tôi khẻ móc cái đt lên cho đứa em gái tôi
- alo ly à - tôi cố tỏ vẻ bình tỉnh
- gì thế ông hai - nó ríu rít
- hiện giờ em đang ở đâu
- đang gần quán bbz nè - tiếng đứa em ngây ngô của nó
- em lại đây đưa ngân về dùm anh nha, thay anh chăm sóc cho ngân nha.
Tôi lang thang trên con phố nơi ngày xưa tôi chỡ em trên chiếc xe đạp, nhưng giờ đây chỉ còn mình tôi le léo trên con phố này thôi, có lẽ giờ em đang rất vui bên người con trai đó, người đàn ông của đời em chăng. Phía xa có một chiếc dylan màu trắng chạy tới, một chàng thanh niên trắng trẻo, cao ráo, nhìn rất đẹp trai, và phía sau chàng hoàng tử đó là em........người con gái phản bội tôi. Nhìn thấy cái cảnh tượng này tim tôi thắt chặt lại, vết thương này lại bị rắt muối thêm, tôi đứng đó nhìn em vụt qua, và tôi biết em nhìn thấy tôi, nhưng em lại tựa sát đầu vào anh ta và xem tôi như một người xa lạ, tình cảm của đôi ta như cơn gió thỏang qua thôi sao em? . Chiếc xe vụt qua đả rất lâu, nhưng tôi vẫn đứng đó như người bất động, bất chợt có những giọt nước mặn mặn rơi xuống miệng tôi, và đó là nước mắt, tôi lấy tai quệt đi những gịot nước mắt đó và đi tiếp '' mày nói hôm wa là những giọt nước mắt cuối cùng, sau hôm nay mày lại khóc, mày ko đc iú đuối như thế, những ngày đánh nhau thương tít đầy mình, mày đâu có khóc đâu, nhưng sau bây giờ nước mắt mày cứ rơi wài thế '' .
Tôi móc cái đt ra và đt cho thằng tuấn đi nhậu, bưã nhậu cuối cùng à mà ko, bưã nhậu kế tiếp sẽ có nhưng sẽ rất lâu
- Alo mày hã tuấn – tiếng tôi chầm ngâm
- tao đây có gì ko
- tao muốn rũ tụi mày đi nhậu, ngày mai tao lên trển rồi
- cái gì, sao đột ngột vậy – giọng nó bất ngờ
- ừ
- rồi để tao điện đám kia mày đến quán cũ trước đi
- ừ
Tôi ừ một tiếng và bước lang thang đến quán, nơi mà tôi tạm biệt đám bạn thân của mình, nơi tui trút bỏ muộn phiền trong cuộc sống, bước chậm rãi trên con đường lá rơi đầy, tôi vừa đi vừa suy ngỉ về mọi thứ tôi trải qua ở nơi đây, và ngày mai tôi sẽ ko còn ở nơi đây, có lẽ tôi sẽ quên nên tôi sẽ khắc thật sâu vào tâm trí mình để nơi đây ko bao giờ nhạt phai trong tâm trí tôi, sao một hồi khắc sâu hình ảnh của nơi đây vào tâm trí mình, tôi đả đến cái nơi tôi nói lời tạm biệt với đám bạn. Lựa một góc ở trong gốc quán tôi, ngồi đó đợi tụi nó đến, lốp bốp mưa lại rơi cơn mưa khiến lòng tôi đau nhói khi nhớ lại cái buổi chìu mưa hôm qua. Sau một lúc ngẫn ngơ dưới mưa thì tụi nó cũng đả đến khoãng 10 chiếc xe máy dựng lại trước quán, tầm khoảng 15 thằng đi đến chổ tôi, bọn nó ngồi phịch xuống khuôn mặt buồn bả
- sao mày lại lên trển ? – thằng tuấn mở đầu cuộc trò chuyện buồn tẻ
- tại tao muốn đổi ko khí thôi – tôi rút ra một điếu thuốc cho lên miệng
- mày.....mày hút thuốc à ? – cả đám bất ngờ khi thấy tôi cầm điếu thuốc trên tay
- ừ - tiếng “ ừ “ của tôi lạnh lùng phát ra
- mày có chuyện gì nói tụi tao nge đi, anh em cả mà.
Tôi khẻ nhếch môi bật lữa rít một hơi khói thật sâu vào lòng phổi
- tao ko sao đâu, tụi mày cứ nói linh tinh – tôi chau mài
- thật ko ? – thằng tuấn gặng hỏi
Tôi đập tay xuống bàn khiến cả đám lặng yên
- Đυ. mẹ tao nói tao đéo có sao là đéo có sao, tụi mày đừng có hỏi
Tụi nó chưa từng thấy tôi nổi nóng như vậy, tụi nó lặng thinh đi, tiếng mưa vẫn tí tách ngoài kia
- tao xin lỗi – thằng tuấn lên tiếng
- không lỗi phải gì ở đây cả uống đi
Tôi cằm cái li rượu đang được rót đầy kia uống một cái ực vào miệng, cổ họng tôi nóng rang lên vì rượu, nó khô khóc như cánh đồng hạn hán, và cũng giống như cảm giác tôi ân ái với em. Cảm đám cầm li rượu cụng vào nhau, tiếng “ cách “ của thủy tinh va vào nhau nge rất đả, ngồi tán phét với tụi nó đủ thử chuyện trên đời, mặt mài thằng nào cũng đỏ ngầu đi vì rượu, hơi men tỏa ra ***g lộng trên bàn nhậu, bổng thằng tuấn chạy ra ngoài xe lấy một thứ gì đó được quấn giấy cẩn thận, cái thứ đó dài khoảng 3 gang tay, nó ướt mem bước vào ngồi phịch xuống, đưa cho tôi
- mày cầm lấy cái này đy
- cái gì vậy – tôi hướng cặp mắt đỏ ngầu lên nhìn nó
- mày mở ra đi
Tôi gỡ miếng giấy báo quấn chặt thứ đó, từng vòng báo rớt xuống mặt đất ướt nhẹp, từ hiện ra trước mắt tôi và một thanh kiếm nhật màu đen dài khoãng 3 gang tay, tôi ngước nhìn nó với ánh mắt đầy khó hiểu
Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à