Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- minh mày đưa 2 đứa nó về đi, nhà tao gần đây tao đị bộ về được – thằng tuấn nói với tôi

- được ko đó, hay để tao chở mày về trước – tôi ân cần hỏi nó

- thôi đi ông nội, lo 2 cô kia kìa – nó cười hí hững

-Ừ tao zìa trước nge

Nói xong tôi ngoắt 2 cô nương lại, dồn lên chiếc xe của mình, gió thổi làm những vết thương của tôi gát rạt, nhưng những nói đau ấy là ngĩa lý gì khi có 2 người con gái đang ôm lấy tôi. Đưa đoan và linh về nhà xong, tôi chạy ngay đến bệnh viện để băng bó, mùi sát trùng khó chịu cứ xong vào mũi tôi ko ngừng làm tôi chịu ko được, sau khi băng bó xong đình ra về thì , bác sỉ bảo tôi phải nằm lại đêm này để có gì băng bó típ, nằm trên chiếc giường này mà lúc trước cũng có một người con gái tôi iu cũng nằm ở đây, sau một lúc nghỉ vu vơ thì tôi lại thϊếp đi lúc nào ko biết .
Mở mắt sau một đêm ngủ tại cái bệnh viện này, trước mắt tôi lúc này, là một người phụ nữ chăm sóc tôi suốt 15 năm qua, đó là mẹ, người phụ nữ tuyệt vời của gia đình này

-sau rồi con, hôm qua đi đánh nhau à – mẹ dịu dàng hỏi cái dịu dàng của mẹ làm tôi cảm thấy lo lắng

-D...ạ..ạ - tôi ấp úng nói không thành lời

- Linh với đoan nói mẹ nge hết rồi – mẹ quay sang nhìn 2 người con gái mĩm cười

-Dạ con xin lỗi – tôi xin lỗi mẹ, vì đả phá vở lời hứa với mẹ là ko đánh nhau nữa

- ừ biết thì tốt, còn đau ko – mẹ ân cần hỏi tôi

-dạ cũng hết đau rồi

- như zị mà hết đau à – mẹ tán vào ngực tôi một cái nhẹ

- Đ...........au.............chết con – tôi như mún khóc

- thôi ngồi dậy, đi về

Tôi ngồi dậy cùng với mẹ và 2 người con gái tôi iu đang đứng đó, ánh mắt buồn tênh, ko hỉu sao lại buồn nửa nhưng bây h tôi ko thể cất lời để hỏi 2 em. Bước khỏi cái bệnh viện ngột ngạt, hít một ko khí trong lành vào lòng ngực, cái ko khí này thật là thỏi mái, nhưng bây h cái ko khí này còn được bao nhiêu đâu. Về đến nhà mẹ loay hoay với bếp để nấu chén cháo của tôi, còn ba thì bây h đả đi làm ngôi nhà này chỉ có hình bóng của mẹ luôn hiện diện trong căn nhà này, bước từng bước chân nặng nề cái đầu tôi bây h vẫn còn đau nhói bởi cái chai bia thằng chó kia nó đập zô đầu tôi hôm qua. Đẩy cánh cửa phòng quen thuộc ngả người xuống chiếc giường thân quen...............rung...........rung.......tiếng điện thoại run bần bật trong quần tôi, cầm đt trên tay thì ra là thằng tuấn chắc nó hỏi tôi có sao ko đây mà

- alo – tôi uể ải đáp

-tao tuấn nè, mày sau rồi – nó hớt hải bên đầu dây kia

- mới xuất viện, tao đang ở nhà nè

- Sặc, làm gì mà zô tới bệnh viện zị ba – nớ chưng hững

- thì zô gỡ miểng chứ gì, hk lẻ mày kêu tao zát cái thân đầy thương tít này về nhà à – tôi thở dài

- về rồi mẹ mày có nói gì hok

- mẹ tao đi rướt mà, hên là ko sao mẹ tao nge nhỏ bạn gái tao nói hết rồi

- Ừ, chìu đi cafe nge mạy

- Ừ chừng nào đi điện tao

Ngồi nằm một lúc, thì sao mà chán quá xung quanh tôi là bốn bức tường màu xanh chỉ có duy nhất một cái cửa sổ, ngước đầu qua cái cửa sổ, khung cảnh đồng quê này thật yên bình và dể chịu, gió thổi nhè nhẹ, từng chiếc lá cây rơi lã tã xuống những dòng người tấp nập trên những con đường trải dài đến tận chân trời.Kia là ngọn đồi mà ở đó có một người con trai đả ngỏ lời yêu với một cô gái, cái lúc ấy thật là hạnh phúc và ngọt ngào. Vội cầm đt lên gọi cho em

- alo Đ hã – tôi nhẹ nhàng nói

-ừm tui nè, khõe chưa đó – vẫn cái giọng lí nhí ngày nào

-cũng đở rồi

-hôm qua nhìn ông thấy gê quá – giọng em hạ xuống

-gê zì – tôi thắc mắc

-thì hôm qua oánh nhau ấy, nhìn như muốn gϊếŧ người

-à, thì cũng vì một người nên anh mới làm thế thôi

- vì linh hã ? – em nói làm tôi bất động, đúng thật hôm qua tôi đánh nhau cũng ko phải tất cả là vì em, mà còn linh nữa

-đâu mất tiu rồi – giọng em lóng ngóng

-đây nè, nãy mẹ gọi – tôi gạt em

- ừa zị hã, lát qua nhà tui ăn cơm nge, ông hải kêu qua đó – đây là lần đầu tiên em mời tôi về nhà ăn cơm, lòng tôi cứ lâng lâng trên mây

-ừ để lát anh qua

Cúp máy xuống lòng vẫn cứ lâng,bổng dưng giọng nói của mẹ cắt đắt những suy ngỉ lâng lâng của tôi nãy giờ

- xuống ăn cháo nè con – giọng mẹ vang lên

- Dạ - tôi đáp lại cho mẹ

Bước xuống nhà trong lòng vui sướиɠ, tôi cứ cười mãi cứ như thằng khùng mới ra chạy.

Mùi thơi ngi ngút của chén cháo buổi sáng mẹ làm nó thật tuyệt

-lần đầu tiên mẹ thấy con quánh nhau để bảo vệ người khác đó – mẹ trêu tôi

-mẹ làm như con xấu lắm vậy – tôi than thở

-mà chuyện này mẹ muốn hỏi con – mẹ nhăn mặt

-dạ chuyện gì thưa mẹ - tôi vừa nói, vừa húp cháo

-linh thít con phải ko, với lại con cũng thít linh nữa phải ko

Tôi bất động trước, lời nói của mẹ, từng con chữ được nhấn mạnh trong những lời mẹ nói, nó cứ như muốn đè bẹp tôi vậy, không khí bây giờ nó thật là nặng nề

- Co...n...con – tôi giống như một kẻ trộm bị bắt gặp vậy

- con ko cần nói, mẹ biết bởi những cử chỉ của linh và của con nữa, nhưng mẹ nói với con thế này, con còn nhỏ yêu đương bây giờ là không được, với lại thương một lúc hai người con gái thì tất cả chỉ là đau khổ thôi, mẹ không trách con, nhưng con hãy suy ngỉ những lời mẹ nói, để có thể quyết định cuộc đời của mình.

-dạ...con sẽ suy ngỉ

Thoát khỏi cái không khí căng thẳng nãy giờ, nhưng những lời mẹ nói với tôi đều đúng cả, tình tay ba thì có bao giờ đem lại hạnh phúc đâu, tôi phải làm thế nào đây,Đoan là người con gái tôi iu và tôi cũng đả lấy đi sự trong trắng của em, làm sao tôi có thể rời bỏ em được, còn Linh nữa một người con gái chịu đựng tất cả vì tôi, chấp nhận đau khổ, chấp nhận làm người thứ 3, em ko bao giờ trách tôi những cuộc hẹn trễ hay thất hứa với em, em biết tôi còn có đoan nữa nên em ko đòi hỏi điều gì cả, làm sao tôi có thể phản bội em, phải bộ lại tình cảm của em, tôi không thể tôi không thể làm cho cả hai người con gái tôi yêu phải đau cả. Ngồi trong căn phòng , tôi đóng tất cả cửa sổ lại, chỉ có bóng tối trong căn phòng này có thể, làm tôi quên đi những ý ngỉ trong đầu nhưng ko thể, bóng tối chỉ nhấn chìm tâm trí của tôi thôi, nó làm sao có thể làm tôi quên được 2 em,cuối cùng lựa chọn của tôi là......................sẽ tiếp tục yêu Đ và linh cho dù chuyện gì sẽ xảy ra thì tôi chịu, tôi sẽ gánh chịu tất cả.

...................reng..................reng tiếng điên thoại đả đánh thức tôi, lòm còm ngồi dậy nhìn lên chiếc đồng hồ thì đả 2h chìu, cằm chiếc điện thoại lên nheo mắt , thì là thằng tuấn thằng bạn chó chết của tôi

-oa.......alo – tôi ngáp dài

-mày mới thức à, cafe cho tỉnh ngủ quán củ nge – nó nhanh nhảu nói

-ừ mày tới trước đi lát tao qua

Cúp máy xong bước chậm rãi vào nhà tắm, úp mặt xuống dòng nước đang chảy mạnh để rữa trôi cái cảm giác còn thèm ngủ, cằm cái khăn tắm ra khỏi phòng soạt cái quần short với cái áo thun đơn giản, lật đật xuống nhà. Không biết mẹ có đọc suy ngỉ của tôi hay không mà đả ngồi ở phòng khách canh sẵn

- Đi đâu đó – mắt thì vẫn nhìn tv nhưng vẫn biết tôi tính trốn ra ngoài

-dạ con đi uống nước với thằng tuấn – tôi rụt rè đáp

- ừ đi đi

-mà mẹ chìu đừng có chừa cơm con nge, con qua nhà đ ăn con lun

- ờ cái thằng này

Ko để mẹ nói hết câu tôi đề pa vọt lẹ nếu ko mẹ bắt ở lại thì mệt, phi trên con xe của mình một lúc , thì đả tới cái quán quen thuộc dừng xe sang một bên đẩy cửa bước vào thì thấy nó đả ngồi từ lúc nào thấy tôi đi vào nó đứng dậy ngoắt tôi

- đây nè ku – nó vẫy tay

Bước đến cái bàn , ngồi phịch xuống ,từ xa chị tiếp viên thân thuộc chạy lại

- trời mình mãy gì toàn vết thương thế - chị chau mài lại

- dạ...té xe – tôi vừa cười vừa nói

- té cái éo, nó quánh lộn hôm wa đó – thằng tuấn tài lanh

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→