Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- anh tỉnh rồi hã, anh làm em lo quá – em như muốn khóc

- sao em lại ở đây tôi vuốt tóc em qua một bên

- thì con ly em anh đó, nó nt cho em – em ôm chầm lấy tôi

- cái con này – tôi trách con em

- nó ko nói chắc anh cũng giấu em luôn quá, anh làm gì mà ngất xĩu vậy

Chưa kịp trả lời em thì, con em đẩy cửa vào thấy tôi nó mừng rỡ

-Mẹ ơi anh hai tỉnh rồi nè – nó la lên để nói cho mẹ

Mẹ lật đật chạy lên, mẹ ôm lấy tôi

-con ơi là con mày làm cái gì hôm qua mà ngất vậy, mày làm tao lo gần chết – nước mắt mẹ ứa ra

-Con xin lỗi , con ngất bao lâu rồi hả mẹ

- mày ngủ hết một ngày hôm qua rồi đó

-ủa dậy hã – tôi lòm còm ngồi dậy

-nằm đó đi, lát lại ngất nữa chắt tao chết vì đau tim quá – mẹ la tôi

Em ngồi đó ánh mắt nhìn tôi đầy trìu mến, tôi cũng đáp lại cho em một ánh mắt ngọt ngào, hết ngất vì mệt, bây h con em lại man cho tôi thêm một cái cảm giác chết đứng

-anh hai, lát chị đ lợi nữa đó – nó thủ thì vào tai tôi

-cái gì – tôi hét vào tay nó

- tại chỉ nt cho em hỏi sao anh hk điện chị ấy nên em nói anh bị ngất – nó trả lời tôi tỉnh bơ

-sao mày ngu quá zậy trời ơi – tâm trạng tôi nảo nề

-anh tự lo đi, nhân lần này giải quyết lun đi

Bính......bong.........bính bong..............có một người nào đó bấm chuông nhà tôi, ko ai khác chỉ có thể là em thôi , tôi lòm còm ngồi dậy để chạy xuống nhà để dàn cảnh trước nhưng ko thể bởi vì mẹ và linh bắt tôi nằm đó, con em tài lanh lật đật chạy xuống mở cửa cho em , chết rồi chết tôi rồi , tôi cắn môi và chùm mền lại, để ko dám đối đầu một sự thật phủ phàng.......”cạch” tiếng nói của đ và đứa em của tôi ngoài cữa , em bước vào với khuôn mặt đầy lo lắng cho tôi................làm sao đây.......làm sao đây 2 người con gái tôi yêu đều ở đây, tôi phải làm sao dây trời ơi....................................thấy em bước vào mẹ tôi và linh đều nhìn em với ánh mắt đầy dò xét

-bạn con hả - mẹ liết mắt nhìn tôi

Tôi chưa kịp nói gì thì em trả lời hết sức ngây ngô như ko có gì xảy ra

-con là bạn gái của minh , con tên đoan – em làm tôi như rơi xuống vực thẩm

Sáu ánh mắt dành cho tôi với nhìu cảm xúc khác nhau, Linh ánh mắt của em đầy buồn bả, tôi cãm nhận được điều đó trái tim tôi tan nát khi nhìn thấy ánh mắt ấy của em, những giọt lệ gần như ứa ra vì tũi, còn mẹ và đứa em gái tôi, cả hai bất động trước lời nói ngây ngô của em, mẹ nhìn tôi chừng chừng với khuôn mặt bất ngờ.

-con có nói gì sai ạ - em hỏi mẹ tôi

- co...n...là....bạ..n....bạn..gái của thằng minh hã – mẹ lấp bấp

- Dạ. – vẫn cái vẽ mặt ngây ngô ấy

Không khí cả căn phòng im phắc, tôi ko thể để cái cảnh này tiếp tục xảy ra, tôi mở lời

-bị bệnh qua đây chi vậy trời – tôi nhìn em và mẹ nhìn tôi

-tạ..i nge ly nói ông bị bệnh

Tôi dành cho con em cái ánh mắt sắt lẹm, còn nó thì nhìn sang hướng của Linh,

-mấy đứa xuống ăn cơm đi dì vừa nấu cơm xong

Nge mẹ nói lòng tôi nhẹ hết cả người chắc mẹ, ko giận đâu nhỉ, đ nắm tay tôi dậy bước xuống nhà, còn linh em bước lũi thũi phía sau, tim tôi như tan nát trước lúc này, tôi ko thể làm em buồn được nữa, kệ nó chuyện gì tới thì sẽ tới, tôi giả vờ bỏ quên đồ trên phòng kêu đ xuống trước , khi đ đả xuống dưới nhà, tôi nắm tay linh kéo lên phòng.

-lên phòng đi

- chi? – em trả lời lạnh lùng

-thì lên đi rồi anh nói sao

Tôi nắm chặc tay em, kéo lên phòng .

-đánh anh đi – tôi cầm tay em lên tán vào mặt mình

Em vội rụt tay lại

-đánh anh đi, anh làm em đau lòng đánh anh đi, nếu anh ko đánh thì anh sẽ đánh

Em cứ ngồi bất động ở đó trước lời nói của tôi, cái vẻ lạnh lùng của em lúc đó càng khiến tim tôi tan nát, tán vào mặt mình từng cái.............bóp.............bóp............từng cái tán thẳng vào mặt tôi.

-thôi đi anh làm gì vậy – em thét lên

- anh đáng phải bị như vậy – nước mắt tôi ứa ra tay thì vẫn cứ tiếp tục tán vảo mặt mình

-Ko dừng lại đi, anh làm như vậy anh có biết em đau lắm ko – em ôm chầm lấy tôi

-nhưn....g anh

Tôi chưa kịp nói hết thì em đả dùng tay bụm miệng tôi lại

-em biết anh sẽ nói zì, em biết trước điều này sẽ xảy ra, anh ko cần phải làm thế, chỉ là do em tự làm tự chịu thôi – bây h những hàng nước mắt bắt đầu lăng trên cái má phụng phịu ấy

-ko phải tại em, mà là tại anh, anh xin lỗi anh đả khiến em phải đau, anh hứa , anh hữa sẽ ko để em đau thêm một lần nào nữa

Chúng tôi cứ ôm nhau, những giọt nước mắt cứ hòa vào nhau cho đến khi, tiếng của mẹ vang lên dưới lầu

- 2 đứa làm gì lâu thế, xuống ăn cơm nhanh lên.
Lao khô những giọt nước mắt của em, nắm chặt tay em và bước xuống nhà, tôi quyết định sẽ công khai mói quan hệ này với em, cho dù có tất cả những gì xảy ra đi nữa tôi sẽ hứng chịu tất cả, bởi vì tất cả những lỗi lầm này đều do tôi, đều xuất phát từ tôi, bước xuống từng bậc thang, lòng tôi cảm thấy thật lo sợ, tôi nắm chặt lấy tay em, nhưng...................em lại buông tay tôi ra, tôi quay lại nhìn em với cái sự ngỡ ngàng trước hạnh động của em đang làm, em làm gì thế

-anh đừng nói gì hết nhaz – em nháy mắt tôi

Tôi nhìn em ko nói gì, bởi gì tôi chẵng biết làm gì lúc này, xuống tới nhà thì đả thấy một ánh mắt sắt lẹm dàng cho tôi, đó là đ

-2 đứa làm gì trên đó thế - mẹ thắc mắc

-D...ạ... – tôi chưa kịp nói hết câu

- nãy cái ông này làm rớt đt xuống kẹt tủ, kêu con lên lấy dùm chứ gì – em cười tít mắt

- thật ko đấy – đ nhìn tôi

- à...à thật – tôi đáp lại rụt rè

Đồ ăn trên bàn đả được mẹ dọn ra hết, hương thơm ngi ngút của những món ăn mà tôi yêu thích nhất, đi lại cái nồi định bới một chén cơm thì lại bị 4 người phụ nữ hét cho một trận

-cái gì mà ăn cơm, bệnh thì ăn cháo đi – 4 người phụ nữ hét vào mặt tôi

Ngẹn ngào bưng chén cháu nhưng trong lòng vẫn nhớ đến chén cơm ấy, làm tôi não ruột. Ko ngờ vừa lúc nãy đ dành cho chúng tôi ánh mắt sắt lẹm nhưng bây h 2 người mà tôi yêu lại nói chuyện gất hợp gơ với nhau, cả hai vừa nói vừa cười đủ thứ chuyện trên đời, chuyện ngày càng rắc rối tôi ko biết sẽ xữ lí như thế nào đây trời ơi tôi hét lên trong lòng nhưng bề ngoài vẫn giữ cái vẽ vui vẽ thường ngày. Buổi cơm diễn ra suông sẽ trong tiếng cười ríu rít của 4 người phụ nữa ấy, còn tôi chỉ ngồi đó làm khán giả ngồi xem cho hết vỡ kịch. Tiễn hai người con gái ấy ra về tôi bước nảo nề lên căn phòng của mình tiếng bài nhạc não nề “ song from graden sceret’ làm tôi như muốn tự tữ, ngả người xuống gác tay lên chán suy ngỉ làm sao để chuyện này sẽ êm đẹp đây, ngoài kia mưa đả rơi, tí tách tí tách ....căn phòng bây h đả bị những tiếng mưa ngoài kia lấn át trong đây, giờ đ đang làm gì nhỉ, à mà còn linh nữa ko biết 2 người con gái ấy có nhớ tôi ko . tôi mong sau cơn mừa đêm này thì mọi chuyện sẽ trỡ lại như những ngày trước đó “ sau cơn mưa trời lại sáng “ mong câu này sẽ đúng , nhắm mắt một lúc thì tôi đả chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ êm đềm..........................................................................

Mưa đả dứt, mặt trời bắt đầu ló dạng những tia nắng ban mai xuyên qua những giọt sương còn động lại trên những tán cây ấy, sau một đêm mệt mõi với những suy ngỉ thẫn thơ, cằm chiếc điện thoại lên để điện cho Đ rũ em đi chơi

-tút......tút......tút.......

- alo – cái tiếng nhỏ nhẹ của em ở đầu bên kia

- đang làm gì thế - tôi hỏi em

- đang đi chơi nè – nhỏ trả lời tỉnh bơ

- sặc.....đi với ai thế - tôi gặng hỏi

- thì linh nè chứ ngoài anh ra em có biết ai đâu – vẫn cái giọng ngây ngô ấy

Nín thở một lúc để lấy lại bình tỉnh để có thể nge kĩ những lời của em nói, má ơi rồi chuyện gì sẽ xảy ra đây.

-tui đi với được ko – tôi nài nỹ em

- Ko – em trả lời dứt khoác

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→