Chương 9: Mộng xuân

Tề Mậu thở hổn hển, treo hai chân trắng nõn của cô gái lên vai mình, cúi đầu, đưa miệng lại gần hoa huyệt bắt đầu liếʍ, đầu lưỡi nóng bỏng quét qua từng cánh hoa, thỉnh thoảng trêu chọc âʍ ѵậŧ nhạy cảm.

Xuân thủy róc rách chảy ra, nam nhân biết đã đến thời điểm thới hợp, anh cởϊ qυầи lót, móc ra côn ŧᏂịŧ thô dài dữ tợn, đem đại dươиɠ ѵậŧ cứng rắn cọ xát giữa khe hở ẩm ướt, trơn trượt.

“Tiểu tao hóa, âʍ ɦộ nhiều nước quá!”

Anh khẽ cười, côn ŧᏂịŧ tím đỏ cứng đến đau nhức, qυყ đầυ to lớn dính đầy dịch thể của cả hai, dươиɠ ѵậŧ từ từ nhét vào trong khe thịt, vừa đi vào được nửa đường, nhục huyệt non mềm trong lỗ lập tức lao tới quấn lấy thân gậy, giống như vô số cái miệng nhỏ ra sức cắи ʍút̼ lấy lòng nam nhân.

Tề Mậu thoải mái đến mức hừ nhẹ một tiếng, anh hít một hơi thật sâu, dùng sức đâm vào, dươиɠ ѵậŧ to lớn lao thẳng vào thẳng tới tâm hoa không chút chần chừ.

"Em thấy thoải mái không?" Nam nhân vỗ mạnh vào cặp mông trắng nõn mềm mại của cô gái, tiểu tao hóa này tuổi nhỏ mà không chịu học hành cho tốt, nửa đêm còn chạy tới câu dẫn anh, đáng đánh!

Tiểu huyệt lại hút tốt như vậy, thanh âm kêu ra cũng thật dễ nghe.

“Ân…”

Cô gái bị Tề Mậu gắt gao đè dưới thân, hai mắt mờ đi, buộc phải quay đầu hôn anh, hoa kín nhỏ hẹp siết chặt khiến nam nhân không khỏi thở dốc, sống lưng tê dại, dươиɠ ѵậŧ thậm chí còn sưng lên lớn hơn.

Thời gian vẫn còn dài, đêm nay có thể thao cô mấy lần, nam nhân không muốn chịu đựng thêm nữa, tinh quang buông lỏng, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra...

"Mẹ kiếp."

Tề Mao chợt mở mắt, không nhịn được mắng một câu thô tục.

Anh bị trúng tà à?

Từ khi khai trai đến giờ, anh chưa bao giờ gặp mộng xuân?

Chẳng lẽ là do từ khi đến Vân Khê trấn anh không tìm được phụ nữ để giải tỏa lửa dục trong lòng?

Không thì cớ sao mới gặp vật nhỏ này lần đầu tiên, đêm đến liền ở trong mộng thao cô?

Tề Mậu mặt không biểu tình ném chiếc qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình ném vào thùng rác, đang định xuống lầu tắm, khi đi ngang qua tầng một, anh thấy đèn trong nhà tiểu cô nương vẫn còn sáng.

Trong lòng anh chợt có điểm bực bội.

Mẹ kiếp, đã khuya rồi còn chưa ngủ, chính mình không ngủ thì thôi lại còn làm người khác mất ngủ theo!

Diệp Tiểu Tiểu quả thực còn chưa đi ngủ, trong nhà đột nhiên có thêm một người đàn ông, cô có chút không thoải mái, nhất thời không thích ứng được.

Lúc đi tắm, cô còn phải khóa cửa phòng tắm thật cẩn thận, sau khi tắm xong, xác nhận Tề Mậu không còn ở trong sân nữa, cô mới vội vội vàng vàng trở về phòng.