Diệp Tiểu Tiểu không biết Tề Mậu đang nghĩ gì, cô nhìn sườn mặt tuấn mỹ của anh, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
“Tề tiên sinh, anh cảm thấy tôi nấu ăn thế nào?”
Tề Mậu cười nửa miệng, nhẹ nhướng mày, tiểu cô nương quả là tiểu cô nương, nấu một bát mì còn mong đợi người khác khen.
“Không tệ.” Cho cô một lời khích lệ cũng không phải không được.
"Thật sao?"
Đôi mắt cô gái nhỏ không giấu được vẻ phấn khích, cô nhìn chằm chằm anh, cắn môi ngập ngừng nói:
"Tề tiên sinh, anh không phải muốn ở lại Vân Khê trấn sống một thời gian sao? Nếu anh không ngại em mỗi ngày đều có
thể nấu ăn cho anh, buổi sáng, buổi trưa và buổi tối đều có thể làm được."
Dường như sợ nam nhân không đồng ý, cô lập tức chỉ vào tô mì nói: “Như anh vừa nói, em nấu ăn không tệ.”
Tề Mậu đặt đũa xuống, trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại cảm thấy thoải mái, vẻ ngoài anh đẹp trai lại xuất
thân từ gia đình tốt, nữ nhân vây quanh anh nhiều như cá diếc qua sông, hôm nay cô gái nhỏ này ở trước phòng tắm tay chân luống cuống, khẳng định là có ý tứ với anh đi?
Cô sợ anh không đáp ứng liền chặn lời anh định nói, chắc hẳn cô cũng nghĩ muốn chiếm được trái tim của nam nhân thì trước tiên phải chiếm được dạ dày của hắn trước.
Thật đơn thuần!
Nếu câu nói này là sự thật thì đàn ông cả nước sẽ cưới đầu bếp nhà hàng làm vợ.
Dựa trên kinh nghiệm nhiều năm của anh, câu nói “Con đường đi vào tâm hồn phụ nữ là âʍ đa͙σ” của nữ tác giả theo phong cách Hải Phái mới thực sự là một câu nói chí lý.
Điều luôn khiến anh phiền não là làm thế nào để một chân đá văng những nữ nhân đó sau khi đã chơi chán.
Bất quá, nhìn cô gái nhỏ bên cạnh, anh bất giác nhớ lại giấc mộng kiều diễm vừa rồi.
Trong mơ, anh đè cô chủ nhà nhỏ ở trên giường, hung hăng thao lộng cô, thanh âm cô kêu lên cũng thật dễ nghe, giống
như một con mèo hoang nhỏ, chỉ nghĩ lại cũng đủ khiến toàn thân anh khô nóng, vật dưới háng lại đứng dậy biểu tình.
Vì cô ấy đã tự nguyện đến cửa nhà tôi, nếu tôi không ngủ, tôi sẽ ngủ không uổng, vậy nên tôi nên tìm cho mình một người bạn cùng phòng ở nơi này.
Cô đã chủ động đưa tới cửa, nếu anh không ngủ thì cũng thật lãng phí, coi như tại nơi thôn dã này tìm một người bạn giường cũng không tệ.
Cô đã chủ động đưa tới cửa, nếu anh không ngủ thì cũng thật lãng phí, coi như tại nơi thôn dã này tìm một người bạn giường cũng không tệ.