Chương 9: Thời gian đút thuốc càng ngày càng dài hơn

Chương 9: Thời gian đút thuốc càng ngày càng dài hơn

Trong lòng cô vẫn e lệ, khi đi về trước đã đóng cửa lại.

Độc Mạn thoạt nhìn rất bình thường, tiếp nhận bát thuốc uống một ngụm.

Người đàn ông trưởng thành này cúi người ngậm lấy cánh môi của thiếu nữ.

Lưỡi to của Độc Mạn càn quét trong khoang miệng của cô, câu lấy đầu lưỡi của cô triền miên, đầu lưỡi nhẹ nhàng cọ hàm trên của cô.

“Ừm…” Rõ ràng là nước thuốc đã nuốt xuống, nhưng người đàn ông vẫn còn hôn lưỡi với cô.

Cuối cùng môi của hai người cũng tách ra, miệng thơm của Độc Hương Lâm hé mở, gương mặt ửng hồng thở hổn hển.

Mấy ngày nay, mỗi ngày chú đều đút thuốc giúp cô, đây đã là “lệ thường” giữa bọn họ.

Nhưng mà khác biệt chính là, thời gian đút thuốc càng ngày càng dài hơn.

Mấy lần hôn ướŧ áŧ qua đi, bát thuốc đã thấy đáy.

Khóe mắt Độc Hương Lâm liếc nhìn bát thuốc bên cạnh, vậy mà trong lòng có chút không nỡ.

Cô dựa vào trong lòng chú thở dốc, tay lơ đãng sờ hoa văn màu đỏ vẽ trên bụng hắn.

“Sờ mất cháu phải vẽ lại giúp chú.” Người đàn ông đã sớm cảm nhận được động tác nhỏ không thành thật của cô gái, cách quần áo dùng tay véo nộn nhũ của cô gái làm cảnh cáo.

Độc Hương Lâm nhỏ giọng kêu một tiếng, cảm thấy tìиɧ ɖu͙© dưới người mình lại bị khơi mào.

“Còn một ngụm cuối cùng, đút xong tự cháu ra ngoài chơi đi, chú còn bận việc.” Độc Mạn cầm lấy bát thuốc ngửa đầu, nâng cằm cô hôn lấy.

Đôi mắt của cô gái mê ly, cánh tay không nhịn được vòng quanh cổ chú đáp lại nụ hôn này, đồng thời tham lam nuốt nước thuốc và nước bọt của người đàn ông.

Cô cảm thấy bụng nhỏ của mình có ngọn lửa đang thiêu cháy.

Rõ ràng cô cô còn là cô gái chưa trải sự đời, nhưng cô rất muốn thứ gì đó tới lấp đầy trống rỗng này.

Độc Mạn lúc thì vươn đầu lưỡi vào trong miệng cô dây dưa, lúc thì ngậm lấy đầu lưỡi nhỏ của cô mυ"ŧ vào trong miệng hắn.

Hai người thay vì nói là đang đút nước thuốc cho nhau, không bằng nói là tình nhân đang chơi trò hôn môi với nhau.

Nhưng cho dù là Độc Mạn hay là Độc Hương Lâm, bọn họ người nào cũng không nói thẳng ra.

Đối với Độc Hương Lâm mà nói, cả một ngày chỉ có lúc này mới giảm bớt được chút lửa tìиɧ ɖu͙© trong cơ thể cô.

Chỉ cần cô không nói, mọi người đều có thể làm bộ đây chỉ là quá trình cần thiết trong chữa bệnh mà thôi.

Đây chính là chú ruột của cô đấy.