Chương 8

Mặc Dương nhìn cánh cửa "Cung Dưỡng Ái Tình" trước mắt, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Cựu tổng giám đốc Mặc từng là một chó độc thân kim cương, cậu đã thấy đủ kiểu cả nam lẫn nữ chủ động nhào lên cậu. Ngoài ra cậu còn là một tiểu thuyết gia mới xuất hiện, mặc dù thể loại chính của cậu là trinh thám giật gân kinh dị nhưng thật sự cậu đã thấy quá nhiều kiểu tình yêu. Điều đó dẫn đến cậu hoàn toàn không hề có hứng thú với tình yêu, hoàn toàn không thể tưởng tượng ra cậu sẽ thích một người như thế nào? Hơn nữa, cậu không thể nào hiểu nổi những người phát cuồng vì tình yêu kể cả ngoài hiện thực hay trong tiểu thuyết, thế giới lớn như vậy, không thể đi ngắm nhìn hoặc đi chơi nhiều hơn một chút sao? Nhất định phải muốn chết muốn sống chỉ vì một người?

Chẳng qua đây là tự do của mỗi cá nhân, giống như cậu cảm thấy cuộc sống độc thân rất tốt thì người muốn có đôi có cặp chắc chắn cũng có niềm vui của riêng họ.

Nhưng mà...

"Nhất định phải chơi loại trò chơi này trước hả?" Mặc Dương hỏi 006 lần thứ ba: "Tao khá giỏi mấy trò giải đố phá án, hơn nữa đối kháng vượt ải cũng rất tốt."

006 nhìn thấy ký chủ nhà nó bày ra vẻ mặt yên lặng khó xử mà sảng khoái trong lòng, có trời mới biết nó lo lắng thế nào với cái tính cách trầm ổn của ký chủ mà mặt không thay đổi ngay cả khi đứng trước mặt cảnh sát, loại tính cách không dao động và biết trái phải này thật sự không hề tốt với thu hoạch của nó.

Ký chủ trước của nó nói một câu vô cùng đúng, những người chỉ dẫn như bọn nó thật sự cực kỳ không thích những người có thể duy trì bình tĩnh, ý chí mạnh mẽ đâu. Chẳng qua nể mặt tinh thần lực cực cao của ký chủ, nó sẽ không so đo chuyện này.

Hơn nữa cũng chẳng thể thay người.

[Đúng vậy ký chủ, trước kia cậu đã hỏi tôi vấn đề này ba lần rồi. Đây là vì nghĩ cho tinh thần và tính mạng của ký chủ, trò chơi giải đố phá án và đối kháng vượt ải ngay từ cấp một đã rất nguy hiểm, trò chơi yêu đương vẫn nhẹ nhàng hơn một chút. Hơn nữa, ký chủ trăm nghìn lần không nên cho rằng trò chơi yêu đương là một trò chơi rác rưởi hoặc kém cỏi, ký chủ nhất định phải nhớ kỹ rằng trong thế giới trò chơi mô phỏng tinh thần, tất cả cảm xúc và phản ứng của người chơi đều được mô phỏng chân thật. Lấy một ví dụ đơn giản, ký chủ có thể đi theo con đường công lược hai người, thậm chí công lược ba người cũng một lúc cũng không phải không được, nhưng một khi bị phát hiện chân đạp nhiều thuyền thì cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.]

Mặc Dương: "..."

Cậu thở dài một hơi thật sâu: "Được rồi, vậy bây giờ trực tiếp đẩy cửa đi vào là được đúng không?"

"Mày còn gì muốn nhắc nhở tao nữa không? Dù sao bây giờ hai người chúng ta xem như bị trói lại với nhau, tao mà treo thì mày cũng không chiếm được chỗ tốt còn gì?"

006 dừng một chút, quả nhiên nó lại nói thêm một câu.

[À, vậy thì nể mặt chúng ta cùng trên một chiếc thuyền, tôi nhắc nhở ký chủ thân yêu thêm một điều! Thế giới trò chơi tinh thần mô phỏng không chỉ có một mình cậu mà còn có những người chơi khác trong Thế Giới Mộng Tưởng. Đối tượng bị công lược có thể là một NPC được mô phỏng tinh thần khác, trước khi chưa đạt đủ điều kiện sẽ không chủ động công kích hoặc làm tổn thương cậu, nhưng những người chơi thì không giống thế. Tóm lại, ký chủ tuyệt đối không nên chỉ coi nó là một trò chơi giả lập, phải nghiêm túc chung sống và đối xử tốt với đối tượng công lược như người thật thì mới có thể chơi bình yên đến khi trò chơi kết thúc và đạt được thành tích tốt.]

Mặc Dương nhướng mày, thông tin quan trọng như vậy, cậu không hỏi vậy mà 006 cũng không chủ động nói. Hừ.

"Còn gì khác nữa không?"

Quả cầu ánh sáng của 006 hết sức khó chịu xoay một vòng: [Không có! Nếu cậu còn muốn biết thêm thông tin gì nữa thì phải trả tiền cho tôi! Tuy rằng quan hệ của chúng ta là quan hệ ký chủ ràng buộc, nhưng anh em ruột thịt còn tính toán rõ ràng, muốn nhận được thông tin quan trọng từ chỗ của tôi thì cậu cũng phải trả tiền!]

Mặc Dương nhếch khóe miệng. "Được thôi, vậy mày có thể nói cho tao biết tên của trò chơi không?"

Mặc Dương dường như nghe được tiếng cười hưng phấn của 006, cho dù giọng thật của nó khi nói ra vẫn là tiếng máy móc: [Ha ha ha, trò chơi yêu đương cấp một mà cậu vừa được phân phối ngẫu nhiên có tên là "Tháng năm học đường màu hồng", yêu cầu và mục tiêu công lược sẽ xuất hiện trong thanh nhiệm vụ sau khi cậu vào cửa. Lần đầu tiên tiến vào trò chơi yêu cầu chơi trong mười hai tiếng, thời gian trong trò chơi và thời gian của Thế Giới Mộng Tưởng sẽ tương đương với thời gian bên ngoài hiện thực. Ký chủ cố lên! Nhất định phải có có một khởi đầu tốt!]

Sau khi 006 nói xong, cánh cửa trò chơi yêu đương đã tự động mở ra.

Mặc Dương nhìn con đường màu hồng phấn phía sau cánh cửa kia, không hiểu sao trong lòng cậu lại cảm thấy con đường này dường như không có lối về.

Cậu lắc đầu, bước vào trong cánh cửa kia.

...

Ánh sáng màu hồng nhạt có thể lóe mù mắt người nhạt dần, Mặc Dương nhìn thấy rõ ràng chỗ cậu đang ở. Đây là phòng bốn người của một ký túc xá sinh viên, điều kiện cũng coi như khá tốt.

Bản thân cậu đang ngồi gần cửa sổ ở giường tầng trên và nhìn xuống dưới. Phía dưới có một chàng trai đang đeo tai nghe chơi game, dáng vẻ vô cùng đáng yêu. Bên cạnh còn có một nam sinh cao lớn đang hít đất, tay chống nâng nửa người trên, đường cong cơ bắp cực kỳ đẹp, cho dù không nhìn thấy mặt của nam sinh kia nhưng chỉ cần nhìn từ dáng người thì cũng biết đây hẳn là một người đẹp trai.

Còn bản thân cậu bây giờ đã từ thanh niên già hai mươi tám tuổi biến thành một thằng nhóc xanh mơn mởn tuổi mười tám, cậu nhớ lại dáng vẻ năm mười tám tuổi của mình, Mặc Dương cảm thấy cậu có thể dễ dàng công lược một em gái trong trò chơi này.

Nhưng trong lòng cậu lại cảm thấy hơi hoảng hốt.

Cậu thầm gọi thanh nhiệm vụ trong lòng.

Khi cậu nhìn thấy mục tiêu nhiệm vụ trên thanh nhiệm vụ, sắc mặt lập tức biến thành đen xì.

[Điều kiện qua cửa và cách xếp hạng cấp bậc của Tháng năm học đường màu hồng:

1, Công lược thành công một người bạn cùng phòng, tăng độ thiện cảm đến một trăm. Đạt được kết thúc "Tháng năm học đường màu hồng", qua cửa cấp C. Phần thưởng qua cửa là 100 đồng Mộng Tưởng, quà tặng nhận được trong thời gian chơi có thể mang ra Thế Giới Mộng Tưởng trao đổi.

2, Công lược thành công hai người bạn cùng phòng,tăng độ thiện cảm của họ đến một trăm. Ngoài ra không bị phát hiện chân đạp hai thuyền, đạt được kết thúc "Tháng năm học đường màu hồng", qua cửa cấp B. Phần thưởng qua cửa là 500 đồng Mộng Tưởng, quà tặng nhận được trong thời gian chơi có thể mang ra Thế Giới Mộng Tưởng trao đổi.

3, Tùy ý công lược ba người cùng giới trong trường, tăng độ thiện cảm của họ đến một trăm. Ngoài ra không bị phát hiện chân đạp nhiều thuyền, đạt được kết cục "Tháng năm học đường phong lưu tốt đẹp", qua cửa cấp A. Phần thưởng qua cửa là 1000 đồng Mộng Tưởng và thưởng thêm một thẻ biến hóa màu đỏ. Quà tặng nhận được trong trò chơi có thể mang ra Thế Giới Mộng Tưởng trao đổi.

4, Công lược mục tiêu khác hoặc kết thúc không phải các trường hợp trên, trò chơi sẽ căn cứ vào hành vi của người chơi và độ thiện cảm của nhân vật được công lược, cuối cùng sẽ tính ra điểm và xếp hạng. Người chơi có thể tự khám phá các điều kiện qua cửa khác và tất cả những đạo cụ trong trò chơi có thể mang ra Thế Giới Mộng Tưởng trao đổi.

5, Trước khi qua cửa trò chơi, mỗi ngày vào làm "Nhiệm vụ hàng ngày" hoặc "Nhiệm vụ ngẫu nhiên" là đường tắt để tăng độ thiện cảm.

Chúc ngài chơi trò chơi vui vẻ.]

"Không đúng, vì sao đối tượng công lược lại là nam?" Mặc Dương hiểu điều kiện và xếp hạng khi qua cửa một cách dễ dàng, nhưng cậu hoàn toàn không hiểu vì sao lại phải công lược bạn cùng phòng hoặc ba người cùng giới trong trường? Trông cậu gay như vậy sao?

Sau đó thanh nhiệm vụ trước mặt cậu lập tức biến mất, thay vào đó là màn hình trong suốt đắc ý run run, phía trên có mấy chữ lớn màu vàng chói mắt...

[Bản thân cậu thích nam hay nữ, trong lòng cậu không biết rõ sao?]

Mặc Dương: "..."

[Thế Giới Mộng Tưởng tuyệt đối không phạm sai lầm, giới tính nhân vật mà cậu cần công lược chính là giới tính cậu có thể chấp nhận được nhất trong tiềm thức!]

[Cho dù cậu là song tính, Thế Giới Mộng Tưởng cũng có thể phát hiện ra cậu thích nam hơn hay nữ hơn, từ đó đưa cho cậu loại tốt nhất.]

[Nếu như cậu không thích con người, ha ha, sau cấp ba sẽ có phó bản "Yêu đương với yêu tinh"!]

[Thế Giới Mộng Tưởng có phải quá tuyệt đỉnh, quá tri kỷ hay không?]

Khóe miệng Mặc Dương co rút, cưỡng chế đóng màn hình đang run run này lại. Thế giới cuối cùng đã được yên tĩnh.

Sau đó, cậu bắt đầu suy nghĩ phức tạp về cuộc sống, bỗng nhiên cậu chợt nghe thấy nam sinh có khuôn mặt như em bé đang chơi trò chơi phía dưới kêu to một tiếng:

"Trời đất! Tớ lại chết! Sao tớ lại chết nữa rồi? Tớ sắp vượt qua ải rồi mà! Tại sao mãi mà tớ vẫn không thể tìm thấy bằng chứng phạm tội quan trọng của tên hung thủ này?"

Mặc Dương nghe thấy tiếng nên nhìn xuống, kết quả cậu đã đối diện với cặp mắt to tròn của nam sinh có khuôn mặt em bé, cũng chính là một trong những người bạn cùng phòng của cậu, Phùng Ngọc. Một giây sau, hai mắt Phùng Ngọc sáng lên, nhảy xuống khỏi ghế, giơ điện thoại di động trong tay lên cao đứa cho Mặc Dương nói: "Dương Hắc Khuyển, cậu giúp tớ một chút đi! Cửa ải này tớ làm thế nào cũng không qua được!"

Mặc Dương: "..."

Không, không.

Bầu không khí vốn dĩ đang hơi mập mờ, cậu gọi tên tôi như vậy, trong nháy mắt tôi không còn bất kỳ suy nghĩ muốn yêu đương gì nữa.

Dương Hắc Khuyển.

Ha ha.

Dương chó đen.

Nhưng đến cuối cùng, bạn học Dương Hắc Khuyển vẫn cầm lấy điện thoại của Phùng Ngọc, bắt đầu nghiêm túc chơi trò chơi giúp cậu ta. Cậu không ngốc đến mức không biết đây là một phương pháp để cày thiện cảm. Trước khi quen với cách chơi, cậu nghĩ muốn qua cửa thì phải dựa theo điều kiện nào đó. Tình yêu học đường thì chắc phải thanh thuần một chút, không cần phải đi đến cảnh 18+ chăng.

Mặc Dương nghiêm túc tìm lời giải của trò chơi. Vài phút sau, bỗng nhiên cậu cảm nhận được bên cạnh cậu có thêm người xuất hiện, cậu quay đầu lại thì nhìn thấy Phùng Ngọc chớp chớp đôi mắt to tròn, cười tủm tỉm dựa vào người cậu. Khoảng cách giữa hai người đã thân mật đến mức thấy cả lông tơ trên người Mặc Dương nhưng Phùng Ngọc vẫn không hề để ý mà chỉ tay vào điện thoại: "Đừng nhìn tớ nữa! Nhanh giúp tớ tìm ra boss lớn cuối cùng đi! Chỉ cần cậu giúp tớ vượt qua cửa ải này, lát nữa tớ sẽ mời cậu ăn súp gà hầm Tân Cương nhé."

Mặc Dương yên lặng nhìn thoáng qua khuôn mặt non nớt có thể búng ra nước của và nụ cười vô cùng sáng lạn của cậu nhóc rồi quay đầu lại, tâm lặng như nước chơi trò chơi.

Nửa giờ sau, trò chơi qua ải.

Phùng Ngọc ôm lấy eo Mặc Dương: "Dương Hắc Khuyển! Cậu lợi hại quá đi mất! Sao cậu lại tìm được bằng chứng then chốt này chứ? Lần này tớ xếp hạng nhất luôn á!"

Mặc Dương lãnh khốc trả điện thoại lại cho Phùng Ngọc: "Chú ý thoại của nữ phụ, nhắc tới bên trong miệng cống thoát nước có con dao nhỏ."

Phùng Ngọc nhận lấy điện thoại, tay còn lại trực tiếp choàng qua cổ Mặc Dương, cười vô cùng xán lạn: "Thật lợi hại! Được lắm, buổi trưa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé! Tớ đi chơi ải tiếp theo!"

Phùng Ngọc vô cùng sung sướиɠ cầm điện thoại bước xuống giường, Mặc Dương phát hiện tên nhóc này mặc dù có khuôn mặt rất nhỏ nhưng vóc dáng và chân lại dài đến không ngờ.

Sau đó, cậu thấy có nhắc nhở của nhiệm vụ:

[Độ thiện cảm của mục tiêu công lược Phùng Ngọc +5. Độ thiện cảm bây giờ là 5.]

Mặc Dương nhướng mày, với tốc độ tăng độ thiện cảm như thế này thì chắc qua cửa trò chơi này có lẽ không phải là một chuyện khó khăn nhỉ?

Nghĩ như vậy, cậu cũng quay người định xuống giường.

Nhưng bạn học Dương Hắc Khuyển dù thế nào cũng không ngờ rằng chiều dài chân cậu lúc mười tám tuổi lại có sự chênh lệch lớn với chân cậu lúc hai mươi tám đến thế, chân ngắn bước hụt, trực tiếp muốn ngã nhào ra đất.

"A! Cẩn thận!" Phùng Ngọc hoảng sợ hô lên một tiếng.

Một giây sau, bạn học Dương Hắc Khuyển phát hiện cậu không ngã sấp mặt ra đất mà là... Ngã vào l*иg ngực mạnh mẽ của một người.

Cậu ngẩng đầu lên, soái ca chống đẩy lúc nãy ở cùng phòng với cậu đang dùng tay phải ôm eo cậu, cúi đầu nhìn cậu từ trên cao: "Chú ý chân. Chân ngắn thì đừng bước hai bậc một lúc."

Dương Hắc Khuyển: "..." Đã biết.

Thị giác của loại trò chơi tình yêu máu chó này!!!!

[Độ thiện cảm của mục tiêu công lược Âu Dương Sóc +3, độ thiện cảm trước mắt là 3. Độ thiện cảm của Phùng Ngọc -1, độ thiện cảm bây giờ là 4.]

Dương Hắc Khuyển: "!"

Mẹ kiếp.

Còn có thiết lập vô sỉ như vậy sao?

Dưới tình huống này mà có thể chơi một lúc hai người hoặc ba người, sợ rằng người đó phải là tình thánh chuyển thế!