Chương 30.1

009 oán hận nói hai người một câu.

Đương nhiên cuối cùng cũng chỉ nhận được ánh nhìn chết chóc của hai người.

006 vô cùng thấu hiểu lòng người, nhân lúc cháy nhà mà hôi của, xông lên đánh cho 009 một trận, tên nhóc này hiện tại không dám quang minh chính đại phản kháng khiến cho nó đánh đấm vô cùng sảng khoái.

“Được rồi, đừng đánh nữa. Chúng mày hiện tại có phải cũng nên cho bọn tao một lời giải thích về việc chuyện gì mới vừa xảy ra trong trò chơi hay không? Tại sao đột nhiên muốn ra ngoài thì lại phải xếp hàng? Còn nữa tinh thần lực thăng cấp là có ý gì, tại sao chúng tao phải thăng cấp mới có thể ra ngoài?”

Mặc Dương dùng một tay cũng bắt được 009 đang định đâm 006, ánh mắt đầy nguy hiểm: “Thế còn những người chơi không có cách nào thoát ra ngoài thì làm sao? Bọn họ có khi nào sẽ mãi mãi bị mắc kẹt bên trong cái trò chơi kia hay không?”

006 ở trong tay Mặc Dương cố gắng giãy giụa một chút, phát hiện cho dù nó có giãy giụa thế nào thì cũng không thoát được mới nói: " Làm sao có thể. Thế giới trò chơi vẫn có một lối thoát hiểm nhỏ. Chỉ cần bọn họ lần lượt xếp hàng, thì đến khi đến lượt của bọn họ thì vẫn có thể thoát ra bên ngoài được mà."

Mặc Dương nghĩ tới cái người mang số hiệu 99899 xếp hàng trước mặt mình, tức khắc cười lạnh một tiếng: “Để xếp hàng đi ra ngoài ít nhất cũng đến vài phút thậm chí vài chục phút ha? Tại sao Thế Giới Mộng Tưởng lại chẳng phân tán thêm nhiều cái cửa thoát hiểm hơn nữa đi? Tại sao cứ nhất định một hai là phải để cho các nhóm người chơi tụ tập lại bên nhau làm cái gì hả? Với ngần ấy thời gian xếp hàng thì có lẽ cũng đủ cho rất nhiều người lộng hành đi cướp đoạt lễ bao của người khác đúng không? Với các loại cướp bóc quang minh chính đại như thế mà Thế Giới Mộng Tưởng vẫn mặc kệ hay sao?”

006 lắc lắc không nói chuyện.

Còn 009 bên kia lại không để bụng mà nói tiếp.

[Thế Giới Mộng Tưởng chỉ không cho phép gϊếŧ người mà thôi, hơn nữa cũng chỉ ở bên trong gia viên mới có lệnh cấm bất luận các loại công kích nào. Cậu sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng bên trong Thế Giới Mộng Tưởng khắp nơi đều là khu bảo hộ đấy chứ? Ây da, ngay cả thế giới thực thì cũng có đầy rẫy các nhân loại đột nhiên bị cướp bóc, cưỡиɠ ɠiαи, tai nạn xe cộ đấy thôi. Thế Giới Mộng Tưởng không gì là không thể, đương nhiên cũng sẽ bao gồm hết thảy mọi chuyện có thể phát sinh ở trong thế giới thực rồi.]

Mặc Dương trầm mặt xuống.

Đây chẳng khác nào đang nói, nếu ở trong thế giới mộng tưởng mà đυ.ng chạm đến người chơi khác, chỉ cần cái người chơi kia có lực lượng cường đại, tâm tồn ác ý hơn là có thể quang minh chính đại mà đi đánh cướp, không những thế còn không cần phải trả giá mặt bất luận điều gì . Cậu vậy mà đến bây giờ mới phát hiện ra Thế Giới Mộng Tưởng không khác nào một nơi “không có quy tắc”. Nói cách khác, trong cái thế giới tinh thần này đang tuần hoàn mà che giấu một quy tắc — cá lớn nuốt cá bé, có thực lực là có tất cả.

“Trò chơi rác rưởi. Sớm muộn gì cũng có ngày bị đánh sập.”

Mặc Dương lạnh lùng mà nói ra một câu như vậy. 006 và 009 đều vô cùng không vui mà bay lên.

[ Ai nói chúng ta sớm muộn gì cũng có ngày kết thúc chứ! Thời gian mà bọn tôi tồn tại còn nhiều hơn gấp nhiều lần so với các cậu đấy! Cho đến khi nhân loại đều chết thì bọn tôi vẫn sẽ còn tồn tại thôi! ]

[ Đúng đúng đúng, cho dù các cậu có chết hết thì bọn tôi cũng sẽ không chết. Các cậu đều là do bọn tôi, khụ, mà tóm lại, nếu như các cậu không muốn bị các người chơi khác bắt nạt thì bắt buộc phải thăng cấp nhanh hơn nữa, kiếm được nhiều tiền hơn nữa! ]

006 đυ.ng 009 một cái, ngăn chặn lại lời nó thiếu chút nữa đã buột miệng thốt ra, sau đó lại đánh trống lảng nói sang chuyện khác:

[ Giống như việc tinh thần lực của ký chủ vừa mới thăng cấp là một chuyện vô cùng tốt vậy. Còn câu hỏi cậu mới hỏi về việc tại sao Thế Giới Mộng Tưởng không tạo thêm nhiều cửa thoát hiểm cho thế giới trò chơi, thì có đó nha, người sở hữu tinh thần lực cấp một sẽ có một cánh cửa riêng mà tinh thần lực cấp hai lại có một cánh cửa khác. Ký chủ cậu đã đột phá hạn mức cao nhất của tinh thần lực, tinh thần lực hiện tại đã lên tới cấp hai, được phép mở ra cánh cửa cấp hai của thế giới trò chơi, bên kia chỉ có hai người thôi, cho nên đương nhiên là rất nhanh cậu có thể ra ngoài rồi. Cậu nhìn thử xe hiện tại tinh thần lực của cậu có được bao nhiêu rồi? Có vượt qua 10 hay không? He he he, ở chỗ này tôi lại càng phải nhắc nhở cậu chuyện quan trọng! ]

[Đó chính là, nhất định phải nỗ lực thăng cấp tinh thần lực! Tinh thần lực là thứ duy nhất không thể dùng bất kỳ thứ đạo cụ nào ở Thế Giới Mộng Tưởng để thăng cấp, bất kể là thẻ trắng thẻ đen thẻ vàng hay là thẻ đỏ gì cũng đều không được. Nó chỉ có thể từng bước thăng cấp thông qua việc trường kỳ tham gia trò chơi cùng với việc không ngừng rèn luyện kỹ năng mà thôi. Hơn nữa, loại tăng trưởng này cũng không có bất luận quy luật nào cả tất thẩy đều dựa vào năng lực nhận thức cùng với thiên phú khống chế của mỗi người. Cho nên, nỗ lực thăng cấp khiến cho tinh thần lực đạt mức cao cấp sẽ càng khó khăn và trân quý hơn là so với việc tăng giá trị sức khỏe hay tăng thể lực cơ bản, tôi cũng chỉ trách nhiệm nói cho ký chủ biết, trong tương lai cấp bậc cao thấp cũng không thể quyết định được độ mạnh yếu của người chơi nữa, chỉ có trình độ cao thấp của tinh thần lực mới được coi là con át chủ bài. ]

[Cho nên nha - ký chủ cậu siêu siêu siêu cấp đỉnh luôn đó! Cậu là người thứ hai có thể tự chủ nâng cao tinh thần lực trong số mười vạn người chơi mới luôn đó! Hí hí hí hí! Tôi cực kỳ vui sướиɠ luôn đó ha ha ha ha! Hơn nữa sau khi cậu thăng cấp thì đã đạt đến giá trị cao nhất của cấp hai là 20 luôn đó, ha ha ha ha ha! Ay da, tôi thật sự muốn nhìn thử biểu cảm của nhóm người ngu xuẩn lúc trước còn dám cười nhạo ký chủ của tôi chưa bao giờ tiến vào trò chơi luôn đấy, ha ha ha ha, tinh thần lực 20! 20! ]

009 không thể để cho 006 cao hứng một mình, nó cũng nhanh chóng mà tiến lại gia nhập cuộc thảo luận:

[Đúng đúng, tựa như lúc trước có tên kia đã khoe khoang ở trước mặt tôi vô số lần cái chuyện ‘ký chủ của nó là cái người đầu tiên có thể tự chủ thăng cấp tinh thần lực cấp một’ vậy. Nhưng mà cậu ta chẳng qua chỉ là cọng bún sức chiến đấu bằng 5. ]

Hoán Một: “...A.”

009 run lên, tức khắc nghẹn lại không dám nói thêm câu nào nữa.

Hoán Một cũng không quan tâm nó nữa, nhìn về phía Mặc Dương: “Mở ba lô đầu heo của cậu ra đi, xem thử xem lần đầu tiên tham gia trò chơi đại lễ bao cậu nhận được bên trong được khen thưởng cái gì.”

Mặc Dương a một tiếng gật gật đầu, cậu cũng rất muốn biết cuối cùng cậu đã làm cái gì mà có thể khiến cho cuối cùng trò chơi lại cho cậu đánh giá cấp bậc thuộc hạng S. Đây quả thực là chuyện thần kỳ hơn cả việc bảo cậu bị bắt vì tội một chân đạp hai thuyền nữa.

Nhưng, Mặc Dương thuộc vào một trong bảy người duy nhất đã thông qua và đạt được cấp S, ngay khi cậu vừa nhìn thấy ba chữ “Dương Hắc Khuyển” ở vị trí thứ ba xuất hiện trên màn hình lớn, phản ứng đầu tiên chính là số liệu của trò chơi này bị lỗi rồi. Sau đó cậu lướt xuống chút nữa nhìn, vậy mà mãi đến bảng đánh giá cấp A mới thấy được cái tên Bạch Hoàn, như thế cậu lại càng thêm chắc chắn. Dù sao thì, thật sự từ đầu tới đuôi bạn học Một Bạch Hoàn cũng chưa từng có ý định công lược lớp trưởng Ngụy.

Mặc Dương nghĩ như vậy rồi lấy ba lô hình đầu heo màu hồng phấn của mình ra, nhìn thấy cái đầu heo đang trợn trắng mắt kia, Mặc Dương giật giật khóe miệng giơ tay tát cho nó một cái. Biểu tình kia thật thiếu đòn mà.

Cái ánh mắt trọn trắng của đầu ba lô heo hồng ba lô dường như lại càng trợn tròn hơn.

Từ bên trong ba lô lấy ra một túi vải vàng kim, biểu tình của Mặc Dương hơi hơi kích động nho nhỏ mà mở ra, Hoán Một, 006 và 009 cũng tò mò nhìn lại, Mặc Dương cũng không thèm quản bọn họ.

Sau đó dưới ánh sáng vàng kim, một âm thanh máy móc không khác gì với đám 006 cũng cùng lúc vang lên.

[ Xin chúc mừng người chơi Dương Hắn Khuyển đã thông quá đánh giá đạt được cấp S trong trò chơi “Tháng năm học đường màu hồng”.

Người chơi Dương Hắn Khuyển đạt được 5000 đồng mộng tưởng, hiện tại tổng số đồng mộng tưởng đạt được là: 12333.

Người chơi Dương Hắn Khuyển đạt được một tấm thể biến hóa cấp ba màu đỏ, một tấm thẻ biến hóa đại lực sĩ cấp ba mà đỏ, một đôi giày trượt cấp bốn màu trắng, một thanh đao hợp kim cấp bốn màu đen.

Cùng với việc này, bởi vì người chơi Dương Hắn Khuyển đã thành công xé rách tình yêu dối trá, thực sự thành công công lược được Phùng Ngọc và Âu Dương Sóc chân thực, đạt được kết cục ẩn giấu “Bỉ dực song phi”. Mở ra đạo cụ đặc thù đỏ và đen của NPC trong Thế Giới Mộng Tưởng.

Thẻ bài NPC hiện lên trước mặt người chơi Dương Hắn Khuyển:

Thẻ bài Phùng Ngọc: Tôi thích a Khuyển nhất! Tôi là cao thủ máy vi tính!

Thẻ bài Âu Dương Sóc: Đã nói tính bạn chúng ta thống nhất sinh tử. Cho dù gϊếŧ người bằng máy móc hay lái xe đều được.

Chú ý: NPC đã chịu công lược sẽ nhận được một kết cục hóa thành thực thể chỉ khi nào có người chơi nào có thể thông qua đánh giá đạt tới cấp S trong trò chơi yêu đương. Ngoài ra cũng chỉ người đó mới có thể mở ra đạo cụ đặc thù của NPC trong trò chơi.

Chúc cho người chơi sẽ tiếp tục đạt được vận may và đạt kết quả cao hơn trong lần chơi tiếp theo. "

“Nếu như nói quy tắc là như thế, vậy thì vẫn có chỗ rất không hợp lý. Hoán Một câu hẳn là đã thành công công lược được Ngụy Thư Ngọc thật sự rồi mới phải? Vì cái gì đánh giá cuối cùng lại là A?” Mặc Dương sau khi nghe xong tất thảy khen thưởng của mình lại quay đầu nhìn Hoán Một một cái.

Hoán Một lúc này cũng mở ra ba lô mà anh nhận được thông qua khen thưởng.

Sau đó, lược bỏ qua những phần khen thưởng kia đi, Mặc Dương, 006 và 009 đều nghe được kia bản ghi âm máy móc lạnh bang kia vang lên mang theo vài phần oán khí nói một câu.

[ Xét thấy người chơi Một Bạch Hoàn ở trong thế giới trò chơi tự mình thực hiện thử nghiệm các loại hành vi vi phạm quy định, hơn nữa còn sử dụng phương thức công lược vừa đe dọa vừa dụ dỗ để công lược NPC, loại hành vi này vô cùng ác liệt, nên bị đặc cách giáng cấp để khiển trách, hy vọng trong thâm tâm người chơi Một Bạch Hoàn biết đâu là cảnh giới, không cần tiếp tục tái phạm. "

006 vừa khϊếp sợ vừa đồng tình mà nhìn về phía 009.

Ánh sáng bao quanh 009 kia dường như cũng đã ảm đạm đi một chút.

Mặc Dương: “…Phụt.”

Hoán Một: “…”

Mặc Dương: “Ha ha ha ha ha ha ha!!!”

Hoán Một: “Chậc.”

Mặc Dương: “Ha ha ha ha cuối cùng cậu đã làm những gì mà lại có thể khiến cho Thế Giới Mộng Tưởng trực tiếp giáng cấp của cậu trong trò chơi luôn thế?”

Hoán Một cũng không để bụng: “Cũng không có gì. Chỉ là tôi đưa tinh thần lực ra chuyển hóa nó thành thật thể, sau đó lại đưa nó cho Ngụy Thư Ngọc. Tiếp sau đó, tôi cũng thành công công lược được thực thể của Ngụy Thư Ngọc.”

Tiếng cười của Mặc Dương đột nhiên im bặt.

“Cậu mới nói cậu đưa cho Ngụy Thư Ngọc cái gì cơ?”

Hoán Một nhướng mày: “Tinh thần lực.”