Chương 13

Mặc Dương ăn súp gà hầm Tân Cương trong hiện thực cảm thấy mình đã bị Thế Giới Mộng Tưởng lừa gạt, hơn nữa càng nghĩ càng cảm thấy Thế Giới Mộng Tưởng tràn đầy ác ý…

Nếu ở trong Thế Giới Mộng Tưởng một thời gian dài, liệu cậu có thể sẽ cảm thấy mọi thứ trong thế giới thực đều rất rác rưởi hay không? Từ đó thà ở trong Thế Giới Mộng Tưởng cũng không muốn bước ra và sống thật tốt trong thế giới thực? Không phải là cậu luôn mang thái độ tràn đầy ác ý và đề phòng nhìn Thế Giới Mộng Tưởng, mà là Thế Giới Mộng Tưởng nhất định phải khiến cho cậu nghĩ như vậy. 006 còn nói cậu có thành kiến với Thế Giới Mộng Tưởng, ha, rốt cuộc ai mới là kẻ chột dạ còn có ác ý, trong lòng bọn chúng còn không rõ sao?

Ăn trưa xong, Mặc Dương trở về khách sạn nhỏ ở thị trấn. Cậu cẩn thận quan sát, trên khuôn mặt bà chủ và người phục vụ không có biểu hiện gì bất thường, sau đó khóa cửa lại, tiếp tục tiến vào Thế Giới Mộng Tưởng.

Trước khi vào trò chơi vườn trường màu hồng, cậu hỏi 006.

"Nếu như khen thưởng dựa trên quy tắc của trò chơi, tao chỉ có thể nhận được phần thưởng tiền và đạo cụ tương ứng sau khi hoàn thành trò chơi? Mà nhìn thế nào cũng thấy trò chơi này ít nhất phải chơi một tháng, vậy chẳng phải là tao sẽ không có thể kiếm được một đồng Mộng Tưởng trong thời gian dài sao? Còn không bằng tao đi đào mỏ làm ruộng."

006 rõ ràng là đã sớm chuẩn bị sẵn câu trả lời, quả cầu ánh sáng màu vàng của nó nhấp nháy.

[Chắc chắn không phải như vậy! Không có tiền làm sao có thể sống trong Thế Giới Mộng Tưởng! Ba loại trò chơi lớn không xung đột với loại trò chơi nông trại thứ tư trong Thế Giới Mộng Tưởng. Cậu hoàn toàn có thể nửa đường quay lại Thế Giới Mộng Tưởng trồng trọt, nấu cơm, bắt cá,… những lúc rảnh rỗi trong khi nuôi dưỡng tình cảm, giải đố phá án hoặc là đối kháng vượt ải. Thế Giới Mộng Tưởng của chúng tôi là một trò chơi tốt vô cùng có tính người, ngoại trừ những trò chơi chỉ định đặc biệt, hầu hết chúng sẽ không gây quá nhiều áp lực tinh thần cho người chơi.]

[Hơn nữa, thời gian của mỗi trò chơi sẽ không quá một tháng trong thế giới thực. Trò chơi sẽ tua đi nhanh khi tiến tới một thời điểm nhất định nào đó, cậu hoàn toàn có thể yên tâm.]

[Vừa khéo cậu hỏi tới chỗ này, tôi có thể nói trực tiếp với cậu. Cậu đã nghĩ xong nơi cậu muốn đặt Homefarm của mình chưa?]

"Homefarm?"

[Đúng vậy! Chính là Homefarm! Trung tâm mà cậu dựa vào để sinh tồn trong Thế Giới Mộng Tưởng! Sau khi có một Homefarm, cậu sẽ có thể trồng trọt và chăn nuôi trong Homefarm! Hơn nữa sau khi có Homefarm, cậu còn có thể lên mạng ở nhà, đăng nhập diễn đàn thẩm tra của Thế Giới Mộng Tưởng hoặc là thông báo một số tin tức! Trên mạng cũng có bảng xếp hạng từng trò chơi do Thế Giới Mộng Tưởng thống kê, cậu có thể nhìn thấy rất nhiều người lợi hại chơi trò chơi và chuyên gia kiếm tiền!]

[Tôi nói cho cậu biết! Bây giờ bên trong thế giới đã có một người cực kỳ lợi hại, anh ta mới tiến vào Thế Giới Mộng Tưởng có năm ngày, đã kiếm được năm trăm đồng Mộng Tưởng! Chậc chậc chậc, thật sự là quá lợi hại. Người chỉ dẫn của anh ta chắc hẳn rất hạnh phúc…]

Mặc Dương nhìn vào tiền tích góp 0 đồng của mình, gật đầu đồng ý: "Quả thật rất lợi hại. Anh ta có kỹ năng lợi hại nhất gì sao?"

006 dừng một lúc trước khi trả lời câu hỏi này, sau đó ho khan: "Anh ta là một đại lực sĩ có vận khí tốt, mở khu khai thác mỏ trong Homefarm, sau đó năm ngày đào được năm lần đồng vàng."

Mặc Dương: "..." Con đường này e rằng tao không đi nổi. "Quên đi, không nghĩ nhiều như vậy, tao phải mở Homefarm trước đã."

Nếu Homefarm quan trọng như vậy, không chỉ có thể kiếm tiền mỗi ngày, còn có thể cùng thu thập trao đổi tin tức, như vậy chắc hẳn thành lập Homefarm càng sớm càng tốt. Nhất là trước kia cậu còn lo lắng không biết phải làm sao để tìm hiểu càng nhiều thông tin của Thế Giới Mộng Tưởng, bây giờ có mạng Mộng Tưởng và danh sách xếp hạng, hẳn là có thể thu thập được không ít tin tức .

[Ôi chao, ký chủ chuẩn bị mở Homefarm ở đâu vậy? Có phải là ở thị trấn nhỏ này không? Hay là một nơi khác? Coi như phúc lợi của lần đầu tiên định cư, miễn là trong lãnh thổ trong nước, ký chủ có thể chọn một nơi để định cư theo ý muốn! Cho dù cậu muốn đến những ngọn núi tuyết ở Tây Tạng hay các hòn đảo ở phía nam, hoặc là Thiếu Lâm tự ở vùng Trung Nguyên, thậm chí cậu còn có thể đặt nhà trong hoàng cung ở thủ đô! Dù sao đây cũng là Thế Giới Mộng Tưởng không gì không làm được, cậu muốn đặt nhà ở đâu đều được!]

Mặc Dương nghe đến địa điểm cuối cùng, không khỏi ồ lên: "Thật sự có người đặt nhà của mình trong hoàng cung ở thủ đô sao?"

[Có có, anh ta còn tự đặt cho mình cái tên Tô Hoàng, có phải rất ngầu hay không?]

Mặc Dương nhớ kỹ tên của tên ngầu lòi này: "Tao cứ cảm thấy rất nhiều người sau khi tiến vào Thế Giới Mộng Tưởng, tên của họ đều có hơi ngông nghênh…"

006 cười hì hì vui vẻ nói: [Ây yô! Bọn họ là Thần sáng tạo ra Thế Giới Mộng Tưởng của bọn họ! Người sở hữu cả thế giới huênh hoang mới là chuyện bình thường! Dương Hắc Khuyển cậu mới là người kỳ lạ.]

Mặc Dương tát bay 006 vào không trung, sau khi nó quay lại thì hỏi: "Nếu như chỗ tao chọn xung đột với những người tiến vào Thế Giới Mộng Tưởng khác thì sao, sẽ thế nào? Ví dụ như tao cũng chọn hoàng cung lớn thì sao?"

006 nhấp nháy: [Về cơ bản thì điều này khó xảy ra. Mặc dù một số danh lam thắng cảnh nổi tiếng có thể sẽ có xung đột, nhưng những nơi đó ít nhất cũng có thể chứa mười người định cư, sẽ không trực tiếp gây ra xung đột. Ví dụ như hoàng cung lớn như vậy, ít nhất có thể chứa năm mươi cái Homefarm. Nhưng tôi không khuyến khích cậu ở một nơi đặc biệt đông đúc như vậy, bởi vì mặc dù Thế Giới Mộng Tưởng là thế giới tinh thần mà người trong thế giới thực không thể chạm vào, thế giới sự thật trong thế giới đích người không thể đυ.ng vào, nhưng các cậu tiến vào trong Thế Giới Mộng Tưởng, như vậy thì tinh thần của các cậu sẽ có thể tiếp xúc với nhau.

Cứ như vậy Homefarm trong Thế Giới Mộng Tưởng chính là “điểm tinh thần” của các cậu, mặc dù Homefarm được Thế Giới Mộng Tưởng bảo vệ và không thể bị người khác tấn công, nhưng nếu ai đó tìm thấy Homefarm của cậu, mai phục cậu ở ngoài khu an toàn của Homefarm, thì ừm, cậu cũng sẽ bị thương nặng. Cho nên, tốt nhất cậu nên một nơi có phong cảnh tuyệt đẹp mà lại không mấy người biết đến.

Mà một nơi như vậy chắc chắn rất khó xảy ra xung đột khi nhóm người chơi đầu tiên mới chỉ có 100.000 người ở giai đoạn này! Phải có duyên phận lớn cỡ nào mới cùng nhìn trúng một nơi chứ! Không có khả năng, cậu cứ tùy tiện chọn!]

Mặc Dương cảm thấy có lý, đồng thời nhớ tới những điểm quan trọng "Homefarm là khu an toàn không thể tấn công" "Mà bên ngoài khu an toàn có thể lọt vào vòng mai kích", thoáng nghĩ thầm rồi trực tiếp mở miệng chọn địa điểm: "Vậy đặt Homefarm ở “Biệt uyển Tử Vi” ở ngoại ô núi Tử Vân thành phố Kinh đi. Tao đã từng đến đó vài lần, nơi đó có núi, có sông, có hồ, có khu gieo trồng theo sở thích được điều chỉnh đặc biệt, khu thí nghiệm khoa học kỹ thuật, khu huấn luyện chiến đấu và khu suối nước nóng. Bố cục hợp lý và đầy đủ để đáp ứng các nhu cầu hàng ngày khác nhau, điều quan trọng là không có nhiều người biết đến và có thể đi vào nơi đó, hẳn là cũng rất an toàn."

"Mày có thể trực tiếp đưa tao tới nơi đó sao? Dịch chuyển tức thời trong Thế Giới Mộng Tưởng có cần tiêu tiền không?".

Kết quả 006 im lặng hồi lâu.

Mặc Dương nhướng mày: "Hẳn là tiền để dịch chuyển tức thời sẽ không đắt chứ? Không phải nói lần đầu định cư có phúc lợi sao?"

06 dùng giọng nói máy móc đặc biệt có nhân tính thở dài: [Ký chủ. Thật không ngờ nhanh như vậy mà cậu đã có thể gặp được một người cực kỳ có duyên với mình.]

Mặc Dương nheo mắt.

[A hèm, chuyện đó, không phải tôi vừa mới nói, Thế Giới Mộng Tưởng lớn như vậy, nhất định phải có duyên phận đặc biệt mới cùng nhìn trúng một nơi, cùng nhau đặt nhà đúng không?]

"Thì sao?"

[Cho nên, có một người vô cùng có duyên với cậu, cũng đặt nhà ở nơi đó.]

Mặc Dương: "..." Đây quả thực là duyên phận đặc biệt.

Thế Giới Mộng Tưởng lớn như vậy, tổng số người có thể chỉ có mười vạn, mà số người ở khu Trung Quốc có thể còn không đến hai vạn, hơn nữa trời nam đất bắc nhiều nơi có thể chọn như vậy, thế mà cuối cùng cậu lại đυ.ng nhà với một người khác.

[Khụ, ký chủ, cho nên, cậu muốn đổi Homefarm không? Thật ra núi tuyết biển đảo hoặc là vườn sinh thái đều không tồi! Không cần,]

"Không. Tao sẽ sống ở nơi đó. Tao muốn xem ai có duyên với tao như vậy, đập trúng cơ hội có xác suất một phần vạn."

006 cũng cảm thán: [Cái này chỉ chờ tôi đưa cậu qua đó là cậu sẽ biết, dù sao sau này các cậu là hàng xóm gặp mặt mỗi ngày. Ồ, nếu đã có duyên như vậy, nói không chừng còn có thể tạo ra một tình yêu đẹp trong Thế Giới Mộng Tưởng, hẹn hò trong Thế Giới Mộng Tưởng còn đáng tin cậy hơn nhiều so với hẹn hò trực tuyến! Ngoại hình và chiều cao của các cậu đều được phản ánh từ thế giới thực, cùng lắm là có hơi chỉnh sửa hoặc đeo thêm một tấm mặt. Hì hì hì.]

[Có điều ký chủ, cậu xác định không đổi chỗ khác sao? Lần đầu tiên định cư rất quan trọng, mặc dù sau này cậu còn có cơ hội đặt Homefarm ở nhiều nơi khác, nhưng những nơi đó chỉ có thể coi như phân bộ, các điều kiện và trang bị sẽ không vượt qua tổng bộ.]

Mặc Dương gật đầu: "Chính là như vậy. Thiết kế và phong thủy của Biệt uyển Tử Vi đều là cao cấp nhất, nếu như ở thế giới thực, tôi muốn sống ở nơi như vậy cũng không hề dễ dàng." Người sống ở những nơi đó hầu hết đều là người nhà của nhân tài quan trọng cấp quốc gia hoặc là nhân vật lớn về hưu dưỡng lão.

[Được rồi ký chủ! Như vậy ký chủ có thể mở to hai mắt, cảm nhận thật tốt cảm giác hồi hộp khi dịch chuyển tức thời! Tôi đếm từ một tới ba, chúng ta đã tới rồi!]

Quả nhiên vừa đếm xong một hai ba, phong cảnh trước mắt Mặc Dương đã có thay đổi rất lớn, so với thị trấn nhỏ miền tây nam núi non nước biếc kia. Nơi trước mắt cũng có non xanh nước biếc như thế, nhưng lại mang theo một số dấu vết của quy hoạch nhân tạo, cùng với… vẻ đẹp hiện đại đủ đầy và tiện nghi hơn.

[Á, lúc trước quên không nói! Vì cùng chọn một khu vực nên theo địa hình ở đây, cậu và hàng xóm sẽ phải dùng chung một số thiết bị. Chẳng hạn như đất vườn, mỏ, hồ nước to có thể câu cá, đương nhiên, nhà của các cậu cũng liền kề! Ký chủ phải sống chung thật tốt với hàng xóm mới!]

Mặc Dương: "..."

Cậu cảm thấy 006 thật sự rất cần phải trừng trị, tên này đã không chỉ hai ba lần cố ý bỏ sót chuyện gì đó. Có phải vì người chỉ dẫn đều như vậy, hay 006 của cậu bị thiểu năng trí tuệ?

Nhưng bây giờ nghĩ lại cũng vô dụng, cậu đã đến Biệt uyển Tử Vi, không thể đổi chỗ nữa.

Hy vọng hàng xóm dễ ở chung một chút…

Nếu là một đại mỹ nữ, ừm, đại mỹ nữ là tốt nhất.

Nghĩ như vậy, Mặc Dương quay đầu nhìn về phía căn nhà bên cạnh cách đó không xa, cũng là một nhà gỗ nhỏ một phòng một sảnh một nhà vệ sinh, mà lúc này dường như tâm linh tương thông, cánh của nhà gỗ nhỏ được đẩy ra cực kỳ nhẹ nhàng.

Sau đó, chậm rãi, chậm rãi, một người từ bên trong đi ra.

Tư thế đi một dừng ba, thân hình gầy gò như que củi, còn có… ánh mắt khinh miệt của một vị vua dù đứng cách xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Dương Hắc Khuyển hít một hơi thật sâu. Nghĩ, cậu và bạn cùng bàn mới của cậu đúng là có duyên thật đấy.

Bạn học Một Bạch Hoàn: "..."

009 thông báo cho anh biết hàng xóm mới tới, anh đang muốn nhìn xem rốt cuộc là ai tâm linh tương thông chọn cùng một chỗ với anh, có thể là đồng nghiệp hoặc là người quen hay không, kết quả vừa mở cửa ra đã thấy…

Dáng người kia thẳng tắp kiêu ngạo, đôi mắt sau khi ngước lên có vẻ đặc biệt quyến rũ, còn có khí chất tuỳ tiện và ngang ngược dường như đã nhìn thấu thế giới chết tiệt này, không phải là bạn cùng bàn tốt trong trò chơi của anh sao.

Hai người yên lặng nhìn nhau một hồi, sau đó mỗi người tiến về phía đối phương, cuối cùng thành công gặp nhau.

Không đợi bọn họ chào hỏi lẫn nhau hoặc nói lời khách sáo, hai tiếng thét máy móc đinh tai nhức óc vang lên sau lưng bọn họ, giây tiếp theo 006 và 009 vừa gặp đã lao vào đánh nhau, kèm theo đủ loại từ mắng chửi chúng nó có thể nghĩ ra.

Tác giả có lời muốn nói: Ha ha ha ha ha, đây là duyên phận đặc biệt! Moah moah~

006: A a a a a!

009: A a a a a a a a! ! !