Chương 6

"Ừ thế cũng được, mày cứ yên tâm vào lớp đi, tao cất xe cho."

Gia Khánh nhìn tôi một cách kỳ lạ, tôi vô tội nhìn lại nó, dễ đến cả một lúc lâu, cuối cùng nó đành phải bỏ cuộc trước. Nó thở hắt ra, uể oải nhích xe thêm một đoạn nữa, lười biếng nói:

"Mày vào lớp trước đi, hết giờ chờ tao ở bãi giữ xe."

Lúc tôi lên lớp, cô vẫn chưa vào.

"Con Chanh" Ngân lắc đầu nhìn tôi "Đứa nào bảo tao sẽ đến sớm 30 phút ấy nhỉ?"

Thanh ngồi cạnh nó lôi điện thoại ra, cười cười:

"Tao vẫn còn bản ghi âm đây này."

Tôi uể oải để cặp và đống đồ thực hành lên bàn, giải thích đơn giản:

"Xe tao bị hỏng giữa đường."

Rõ ràng hai con bạn không hề tin tưởng vào câu chuyện của tôi. Con Ngân bày tỏ sự nghi ngờ sâu sắc qua nét mặt:

"Thật?"

Tôi trả lời như đinh đóng cột:

"Thật 100%. Không tin tí nữa mày ra bãi giữ xe mà xem, đố chúng mày tìm được xe tao đấy."

Thanh nhướn mày nhìn tôi:

"Thế hôm nay mày đến đây kiểu gì? Đừng bảo tao là có người tốt bụng đi ngang qua cho mày đi ké đấy nhé?"

Dưới hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, đột nhiên tôi bắt đầu cảm thấy do dự.

"Ừ... có người cho tao đi nhờ."

"Ai thế? Người lạ à? Hay người quen?"

Tôi còn đang phân vân liệu có nên nói cho hai đứa nó biết Nguyễn Hoàng Gia Khánh chở tôi đến hay không thì cái Hoa từ bên ngoài hớt hải chạy vào.

Mai Chi ngồi dưới lớp nói vọng lên:

"Từ từ thôi, cô chưa vào lớp đâu."

Hoa đến đã chuyển dời sự chú ý của Thanh với Ngân, mấy đứa con gái bắt đầu quay sang trêu Hoa.

"Sao hôm nào mày cũng đi học muộn thế?"

"Tao biết ngay hôm nay con Hoa lại đến muộn mà."

"Tao gọi cho mày mấy chục cuộc đấy, đã dậy muộn lại còn xung phong mang nồi, suýt nữa thì tao phải chạy về nhà lấy."

Tôi còn chưa kịp thở phào thì Hoa đột nhiên tiến đến trước bàn tôi, con bé tỏ ra tò mò hết sức:

"Châu Anh, lúc nãy bà đi cùng với Gia Khánh à?"

May mà giọng Hoa không to, cho nên chỉ có Ngân và Thanh ngồi cùng bàn với tôi là nghe được rõ ràng. Không kịp nhìn phản ứng của hai đứa kia, tôi vội vàng kéo Hoa ngồi xuống cạnh mình, đưa một ngón tay lên môi ra dấu im lặng:

"Sao bà biết?"

Có lẽ do nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của tôi, Hoa biết ý hạ giọng xuống.

"Thì lúc nãy tôi nhìn thấy có ai giống bà ngồi sau xe Gia Khánh, lúc đầu tôi cũng không chắc có phải bà không, nhưng mà lúc bà xuống xe là tôi chắc chắn 100%."