Chương 47

Thằng Tâm trợn mắt ngó tôi:

"Bố mày bê đê, còn thằng Khánh thì không. Mày so sánh kiểu đ** gì đấy? Chửi ngu lại tự ái."

"..." Tự ái thật đấy.

Tôi tỏ ra giận dỗi đứng dậy, vừa đi được hai bước thì bị Trần Minh Tâm kéo giật lại, nó ấn tôi ngồi xuống ghế, ngồi sát lại gần tôi:

"Khϊếp, mới thế đã dỗi rồi. Tao chỉ muốn nói là, mày nên cẩn thận một tí, hôm trước có mấy con bé đến hỏi tao info của mày rồi đấy, chắc tại thấy mày hay đi với Gia Khánh."

"À..." Tôi không thấy ngạc nhiên lắm "Dạo này thấy toàn gái add tao, tao sợ quá set private Insta với ẩn hết bài đăng trên Facebook rồi, mặc dù chắc người ta không stalk ra acc chính của tao được đâu nhưng mà cũng hơi rén thật." Hệ quả tất nhiên của việc chơi với người nổi tiếng thôi.

Thằng Tâm gật gù:

"Yêu Gia Khánh thì hơi nguy hiểm thật, nhưng thằng Khánh không để con nào chịu thiệt đâu, chỉ cần mày khéo đưa đẩy một tí, kiếm được 2 con Iphone X, chia cho tao một con, sau đấy chia tay cũng được."

"..." Đây là lời mà một người bạn tốt có thể nói ra à?

Tôi thở hắt ra, không thèm nói chuyện với nó nữa, nhìn chăm chăm vào sân bóng rổ. Hình như Long Đặng đang dẫn bóng, áp sát ngay cạnh nó là Minh Đức và Công Trường.

Bất chợt, Nguyễn Công Trường liếc qua chỗ tôi. Khóe miệng nó hơi nhếch lên, ánh mắt sâu thẳm, sắc bén, còn mang theo hàm ý sâu xa.

Tôi mỉm cười, nháy mắt với nó.

Ngay sau đó, Công Trường quay mặt đi, chiếc khuyên bạc bên tai trái sáng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.

----------

Truyện viết dưới góc nhìn của Châu Anh nên mấy bà có thể không quá để ý, nhưng thực tế Gia Khánh đã nỗ lực, thử nghiệm và thăm dò rất nhiều để có thể tìm ra cách làm phù hợp nhất khiến Châu Anh hết cảnh giác và có mối quan hệ "hơi" thân thiết như vậy đó =)))))

Nguyễn Công Trường là cái bạn chơi chung nhóm với Gia Khánh, cũng ở trong hội "quyền lực" của Quân Trần í, nếu bà không nhớ.

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------

Chiều tối thứ hai, tôi phải ở lại trường ôn đội tuyển Anh. Hôm nay chúng tôi chỉ đến để chữa bài và lấy thêm đề nên cô cho về sớm, lúc tôi ra khỏi phòng học, trời mới chỉ chạng vạng tối.

Tôi đi dọc theo hành lang để đến nhà xe, tầm này trường tôi vẫn chưa tổ chức cho các lớp học tối, cả ngôi trường vô cùng yên tĩnh, đâu đó văng vẳng tiếng ve cuối hè, như thể vọng về từ nơi xa lắm.