Chương 46

"Mày uống hết nước của tao rồi, mua đền cho tao chai khác đi."

"Nếu không thì sao?" Khánh đóng nắp chai nước lại, nó nhướn mày nhìn tôi, khóe miệng cong lên, giọng nói nửa trêu ghẹo nửa thách thức.

Tôi thở hắt ra, bất lực nhìn lại nó. Lúc đầu tôi cứ tưởng Khánh là một người chững chạc chín chắn, chơi thân rồi tôi mới nhận ra nó trẻ con và ấu trĩ đến mức nào, cứ như có thêm một thằng con trai ấy. Tôi từng hỏi nó "Lúc yêu đương với mấy em kia mày cũng dở hơi thế này à?" thì nó trả lời là "Chỉ những ai tao cần gây ấn tượng thì tao mới phải tỏ ra bóng bẩy thôi, còn với mày thì không cần thiết." Damn, nó đang kháy đểu vào mặt tôi là nó không cần gây ấn tượng với tôi đấy à?

Nói thì nói vậy nhưng tôi không thể phủ nhận tôi tận hưởng cái đặc quyền được trở thành đứa con gái duy nhất mà nam vương Khánh Nguyễn chịu để lộ tính cách thật của mình. Thậm chí, thiện cảm của tôi dành cho nó còn tăng lên sau câu nói thành thật ấy, và cũng phá tan mọi nghi ngờ về động cơ "muốn làm bạn" của nó. Tôi bắt đầu thực sự tin rằng nó chỉ muốn trở thành bạn bè với tôi.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn nó, mím môi:

"Áo khoác của mày đang trong tay tao, mày mà không mua nước về chuộc thì mày mất áo." Với mấy đứa tính cách trẻ con thế này, cần phải tỏ ra trẻ con hơn nó.

Gia Khánh hơi khựng lại, nó tròn mắt nhìn tôi, dường như không ngờ tôi sẽ nói như vậy. Hai giây sau, Khánh phá ra cười, nó vươn tay vò rối đầu tôi, đứng dậy:

"Được thôi, tao từ bỏ con tin, mày giữ áo tao luôn đi."

Tôi há hốc mồm ngó đăm đăm vào bóng lưng của nó. Sao nó phản ứng không theo lẽ thường thế?

"Tao nhầm rồi, chúng mày không yêu nhau, chúng mày vẫn đang tán tỉnh." Thằng Tâm bất thình lình lên tiếng, nó vắt chéo chân, chép miệng nhìn theo hướng Gia Khánh rời đi.

Tôi hơi giật mình quay đầu nhìn nó, nãy giờ nó im quá, làm tôi suýt thì quên mất bên cạnh mình còn có người.

"Tán tỉnh cái gì? Tao với nó nói chuyện bình thường vl, khác gì tao nói chuyện với mọi người đâu?" Tôi nhíu mày cãi lại.

Thằng Tâm nhún vai, nó nhìn vào khoảng không phía trước, nói như một người từng trải:

"Tán tỉnh đâu chỉ qua mỗi lời nói, nó còn qua cả ngôn ngữ cơ thể nữa. Mày không biết lúc mày ở cạnh Gia Khánh, trông hai đứa chúng mày tình tứ thế nào đâu."

"Tao cũng như thế với mày mà? Mày đừng có lãng mạn hóa mọi mối quan hệ của tao như thế, chẳng vui tí nào."