Chương 16

Tôi ngẩn người nhìn vào đôi đồng tử màu nâu sẫm xinh đẹp ấy, toàn bộ suy nghĩ tại thời khắc này đều bị đứt gãy.

"Mày căng thẳng cái gì?" Lúc hỏi tôi câu này, khóe môi nó hơi nhếch lên, khiến cho nụ cười của nó có chút không đứng đắn, nhưng lại cuốn hút một cách kỳ lạ.

Tôi lắc đầu theo bản năng.

"Không... tao có căng thẳng gì đâu..."

"Được rồi, nếu mày không thích thì thôi." Gia Khánh cuối cùng cũng thu lại tầm mắt, nó vươn tay gõ nhẹ lên trán tôi "Tao cũng đâu có bắt ép mày, trông mày như thể sắp đi đánh nhau đến nơi ấy."

Tôi chỉ biết đứng im nhìn nó, bây giờ có nói gì cũng không ổn. Nếu tôi đồng tình thì chính là không muốn đi học chung với nó, mà nếu tôi phủ nhận thì không biết tiếp theo mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng nào.

Cũng may Gia Khánh không bắt tôi phải trả lời, nó khởi động xe, gật đầu với tôi:

"Tao về nhé."

"Ừ, mày đi cẩn thận nhé!" Tôi vội vã vẫy tay tạm biệt nó.

Gia Khánh cười cười:

"Nhà mày cách nhà tao có hơn 100 mét thôi, tao không xảy ra chuyện gì được đâu."

"..."

Tôi thấy từ lúc nói chuyện với Khánh, não của tôi bắt đầu offline rất thường xuyên.

.

.

"Chúc mừng mày đã thành công thu hút được sự chú ý của hotboy Nguyễn Hoàng Gia Khánh."

Tôi nhíu mày nhìn khuôn mặt gợi đòn của Trần Minh Tâm qua màn hình điện thoại, chỉ muốn chạy đến đấm nó một phát.

"Mày nói chuyện nghe như mấy bộ teenfic rẻ tiền ấy."

Thằng Tâm bĩu môi.

"Nói thì nói thế chứ mày cũng thích vãi *** còn gì?"

"À..." Tôi cố tình ngân dài câu nói, khóe miệng hơi cong lên "Đúng là nghĩ lại cũng thấy vui thật."

"Mày call cho tao để khoe đấy à?" Thằng Tâm trông như kiểu sắp nổi xung đến nơi "Thôi bố mày cúp máy."

"Không! Đừng có cúp!" Tôi vội ngăn nó lại "Tao định nhờ mày sáng mai qua chở tao đi học, tại xe tao vẫn chưa sửa xong."

Thằng Tâm cười đểu.

"Sao không nhờ bạn Gia Khánh của mày chở đi học ấy?"

"Mày điên à?" Tôi nhíu mày không vui nhìn nó, kết thúc đề tài này "Lúc nói chuyện với tao thì đừng có nhắc đến thằng khác, tao không thích mày nhắc đến thằng nào trước mặt tao đâu đấy."

"Mày ảo phim à Châu Anh?" Mặt thằng Tâm trông kỳ thị hết sức.

"Không... ha ha..." Cứ bao giờ nói chuyện với thằng Tâm là tôi lại bị nó chọc cười "Nhưng mà mai nhớ qua đón tao đấy, tao mua đồ ăn sáng cho."

"Nhớ rồi. Cúp máy nhé."

"Okay, chúc babe của anh ngủ ngon."

"Kinh vãi ***. Mai mày đi bộ đi học."