Chương 8

Sắc mặt Lưu Quang Bình khó coi, hắn lại mơ thấy Tiểu Lục, mỗi ngày ngủ chung, Tiểu Lục không hiểu chuyện ngủ cùng hắn, tay chân trắng nõn mềm mại đè lên người hắn.

Cũng không phải không thoải mái, chính là ruột gan cồn cào…. Còn ẩn chút vui mừng, muốn gần lại từng chút từng chút.

Sống 29 năm, lần đầu tiên Lưu Quang Bình có ham muốn về thể xác.

Hắn muốn sờ mặt Tiểu Lục, từ vòng eo đang phát triển, cặp đùi hấp dẫn chết người, mỗi lần tắm xong, trong phòng hơi nước mờ mịt, hắn sẽ trộm ngó mắt một cái ——— cũng không thể trách hắn, đứa trẻ xinh đẹp như vậy, hằng ngày ở nhà lắc lư trước mặt, ai mà không động tâm, chưa kể Tiểu Lục ngoan ngoãn khiến người ta luyến tiếc.

Điều hắn nhớ nhất là đoá hoả nhỏ mập mạp dưới thân đối phương, Tiểu Lục quá ngây thơ, cho hắn xem, rất giống của phụ nữ, thậm chí còn tinh tế và quyến rũ mê người hơn.

Lưu Quang Bình đã mua một cuốn sách như thế này từ một quầy sách. Cô nàng trong cuốn sách hở cổ áo, ngực gần như muốn bung ra, lôиɠ ʍυ nhiều, môi âʍ ɦộ đỏ, mỗi khi xem hắn sẽ nghĩ đến Tiểu Lục. Tiểu Lục cũng giống như vậy, bất cứ khi nào hắn nhìn vào đều có thể kí©h thí©ɧ ham muốn tìиɧ ɖu͙© của hắn, nhưng Tiểu Lục đẹp hơn họ rất nhiều, không chỉ khuôn mặt, mà cả cơ thể như một tác phẩm điêu khắc, với những đường nét mịn màng kéo dài đến tận phần dưới. Không phải Lưu Quang Bình chưa bao giờ nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, nhưng điểm khác biệt duy nhất là bé nhỏ trơn bóng, trắng hồng như những hạt tuyết, hiện lên tia ngây thơ, hoa huyệt và dươиɠ ѵậŧ của đối phương rất hoàn hảo, tự nhiên.

Tiểu Lục có phải là một món quà của trời cao cho hắn? Hắn thực sự muốn mở ra, tham lam nuốt vào bụng.

Lưu Quang Bình biết Tiểu Lục thích hắn, đối phương còn nhỏ nên rất cảm kích vì được hắn cứu, thậm chí có thể biến thành thích, nhưng hắn không thể áp đặt du͙© vọиɠ của mình lên cậu. Lưu Quang Bình đã có tư tưởng xấu xa như vậy, cố tình thử Tiểu Lục, câu trả lời của đối phương rất đơn giản và ngây thơ, có chút nịnh bợ, Lưu Quang Bình không đành lòng.

Chỉ thể trộm giấu bí mật không để Tiểu Lục phát hiện ra ham muốn của bản thân.

Hai người ngủ chung một chỗ rất phiền toái, không chỉ khiến Lưu Quang Bình khó xử, mà còn tích tụ trong đáy lòng Tiểu Lục.

Tiểu Lục thích mỗi khi được ân nhân của mình ôm trong lòng, trái tim không khỏi run lên, lỗ nhỏ phía dưới ướŧ áŧ, không biết tại sao, nhưng mơ hồ cảm thấy muốn gần Lưu Quang Bình hơn.

Ban đêm, Tiểu Lục khẽ hỏi hắn phía dưới bị làm sao, giọng Lưu Quang Bình khàn khàn, vội vàng ôm cậu ngủ.

Buổi sáng thức dậy Tiểu Lục thường cảm thấy một cây đồ vật chống phía sau, cậu biết đó là côn ŧᏂịŧ lớn của Lưu Quang Bình, vật đó thỉnh thoảng sẽ đứng dậy chào ngày mới, cậu xấu hổ nên không dám để di chuyển, dường như đã biết cách dùng hoa huyệt.