Chương 36: Ký Ức Của La Thành Xuyên Là Sao

CHÀNG CÓ TIỀN, NÀNG CÓ ĐAO

- Hai vị có việc gì thế?

Chu Đạt Thường thật hết sức cẩn thận hỏi.

- Ta muốn xem báo cáo khám nghiệm tử thi của Tô Thành Tiên.

Lâm Tùy An nghĩ thêm gì đó, lại nói:

- Đinh ngỗ tác có làm ở đây không?

Chu Đạt Thường không hiểu nhìn Mục Trung, Mục Trung nhỏ giọng nói:

- Tô Thành Tiên có thể không phải hung thủ.

Chu Đạt Thường vừa nghe thế thì vui quá trời, vội vàng sai người đi mời Đinh ngỗ tác lại, sau đó tự mình đi lấy báo cáo khám nghiệm tử thi đưa đến tay của Lâm Tùy An.

Lâm Tùy An quét mắt nhìn báo cáo khám nghiệm tử thi, xét thấy năng lực đọc văn cổ của mình quá bi kịch, cho nên cũng chẳng phát hiện ra tin tức hữu dụng gì, không khỏi thở dài, nhưng lại làm Mục Trung và Chu Đạt thường cẳng thẳng vô cùng.

Mục Trung:

- Thế nào?

Chu Đạt Thường:

- Tô Thành Tiên thật sự không phải hung thủ sao?

Lâm Tùy An:

- Chu huyện úy có thể nói chi tiết về sự phân bố đường nước ngầm ở huyện Nam Phố không?

Chu Đạt Thường đương nhiên là đồng ý, tiện tay vẽ ra bản đồ phường đơn giản của huyện Nam Phố, vừa vẽ vừa giải thích:

- Huyện Nam Phố có mười hai phường, hướng đông tây có hai con phố lớn, phân biệt là phố Lý Nhân và phố Tây Lộ, đều có kênh mương nước thải, hướng nam bắc có ba đường chỉ có đường Xuân Mãn có kênh mương nước thải, kênh mương nước thải nối liền nhau sông Tây Xuân quanh thành, tổng cộng có sáu lối ra, nhưng đủ cho một thân hình người lớn tiến vào dòng chảy của kênh rạch ngầm thì...

Hắn dùng bút vẽ một đường nét thuận theo chiều kim đồng hồ, xuất phát từ phường Thiên Độ, dọc theo đường Tây Lộ rẽ vào phố Xuân Mãn, vòng qua chợ Đông, tiến vào Phố Nhân, men theo phường Diên Nhân ra khỏi thành phố.

Lâm Tùy An:



- Kênh mương phát hiện ra Tô Thành Tiên là ở đâu?

Chu Đạt Thường chỉ vào điểm giao nhau giữa đường Đông Thành và đường Xuân Mãn.

Ngón tay của Lâm Tùy An di chuyển trên bản đồ:

- Nếu Tô Thành Tiên muốn ra khỏi thành thì hẳn là phải ra khỏi cửa phường Diên Nhân, vòng qua khu chợ Đông, phường Xuân Lộ, phường Lý Hồi của cửa Tây Trọng.

Không đúng!

Chu Đạt Thường hét lớn:

- Từ phường Diên Nhân đi ra thì vị trí Tô Thành ngã xuống trước chỉ có thể ở phường Diên Nhân hoặc phố Lý Nhân ở phía bắc chợ Đông, nhưng nếu là như vậy thì thi thể đã rời khỏi thành từ sớm, không thể nào lại lội ngược dòng nước xuất hiện trong kênh nước trên đường Xuân Mãn được.

- Vị trí hắn rơi xuống cống thoát nước không phải là phường Diên Nhân, mà là phường Thiên Độ.

Lâm Tùy An nói.

Chu Đạt Thường:

- Hả?!

Mục Trung:

- Phường Thiên Độ có một thư sinh tên là Vệ Lê, hắn nói rằng cả đêm mười lăm tháng tám đều ở bên Tô Thành Tiên, ngươi phái người đi điều tra hắn ta, và hỏi cả hàng xóm xung quanh nữa.

Chu Đạt thường trợn mắt há mồm một lúc lâu mới phục hồi tinh thần, vội gọi Lý Ni Lý dẫn vài gã Bất Lương chạy tới phường Thiên Độ.

Lý Ni Lý vừa đi, Đinh ngỗ tác đã đi vào như bóng ma.

- Đinh ngỗ tác, lúc ông điều tra thi thể của Tô Thành Tiên có thấy chỗ nào bất thường không?

Lâm Tùy An hỏi:

- Người không liên quan đến nguyên nhân cái chết cũng được.

Đinh ngỗ tác yên tĩnh một lát:

- Có chứng thoát dương. Cốc đạo vỡ tan, trước khi chết bị thương, vết thương mới, không quá hai canh giờ.

Lâm Tùy An:



- Cốc đạo nằm ở đâu?

Đinh Húc viết:

- Chỗ bài tiết.

Mục Trung che mặt:

- Mẹ của ta ơi.

Chu Đạt Thường giật mình, lập tức hiểu ra, biểu cảm quái dị:

- Cho nên Tô Thành Tiên là bởi vì cả đêm đều... Cho nên buổi sáng ra ngoài chóng mặt hoa mắt run chân mỏi gối mới trượt chân rơi xuống cống thoát nước sao?

À, rất thích hợp với cách chết của hắn.

Lâm Tùy An xoay người đi ra khỏi huyện nha.

Mục Trung đi sát theo sau, Chu Đạt Thường do dự trong chớp mắt, quyết đoán vứt bỏ cái báo cáo phiền phức kia, trở thành cái đuôi thứ hai của cô.

Kỳ thật khi nghe Vệ Lê nói ra chứng cứ Tô Thành Tiên không có mặt, Lâm Tùy An đã biết Tô Thành Tiên không phải hung thủ, cho nên cô nhất định phải đến huyện nha tìm Chu Đạt Thường và Đinh ngỗ tác tìm chứng cứ xác minh, chỉ vì trong lòng vẫn còn nghi ngờ.

Ngộ nhỡ Vệ Lê nói dối thì sao?

Lỡ như như chỉ là một người cùng họ tên thì sao?

Lỡ như Vệ Lê nhớ nhầm ngày thì sao?

Lâm Tùy An thật ra rất muốn từ bỏ điều tra vụ án, Tô Thành Tiên là một tên cặn bã, chết không đáng tiếc, hắn là hung thủ đối với tất cả nạn nhân mà nói có thể là kết quả tốt nhất.

Thế nhưng, cô không thích.

Cho dù Tô Thành Tiên là tra nam, cô vẫn không thích hắn bị vu oan trở thành kẻ gϊếŧ người, hắn không thích việc để cho hung thủ thực sự tiêu dao ngoài vòng pháp luật, tự cho là thủ đoạn gây án của mình rất tài giỏi, làm ra vẻ vô tội.

Cây hoa quế trong nội viện La trạch không còn chủ nhân che chở, cánh hoa tàn phai, cánh hoa đầy đất, hương hoa yếu ớt dùng chút sức lực cuối cùng ngoan cường phiêu bạt trong gió, giống như chấp niệm cuối của La Thạch Xuyên đang liều mạng quấn lấy suy nghĩ của Lâm Tùy An vậy.

Ký ức của Tô Thành Tiên đã tẩy sạch hiềm nghi cho hắn, vậy thì ký ức của La Thạch Xuyên là muốn thể hiện điều gì cái gì?

Lâm Tùy An không dám vọng đoán, nhưng luôn có loại cảm giác không tốt, giống như chân tướng đằng sau cũng không phải là ý định của La Thạch Xuyên.