Chương 46: Định Hải Thần Châm cong (Định Hải Thần Châm - Gậy như ý của Tôn Ngộ không)

Mục Tử Ni nhìn Doãn

anh

Ninh

đang

bận rộn do dự

nói: “anh

Ninh, mình đến nhà cậu ở vài ngày nữa nha.”

“nói

đi, lại xảy ra chuyện gì.”

“không

có gì, chỉ tới ở vài ngày thôi.”

“NO!” Hai tay Doãn

anh

Ninh làm dấu chéo từ chối.

“Được rồi, mình

nói.” Mục Tử Ni đầu hàng, “Kỳ Khoa đá mình rồi.”

“Vì sao? Vì sao? Vì sao?” Lòng hiếu kỳ của Doãn

anh

Ninh bị gợi lên, buông việc trong tay ra, ngồi bên cạnh



ấy.

“Cũng đúng ý mình, mình

đã

muốn đá

hắn

ta lâu rồi, nhưng

không

tìm được cơ hội, như vậy cũng tốt, đỡ làm mình phiền lòng.” Mục Tử Ni trả lời

một

lượt, làm Doãn

anh

Ninh cảm thấy chuyện này hình như

không

đơn giản giống như



ấy

nói, “Nếu

đã

đúng ý cậu, vậy cậu tới nhà mình ở làm gì.”

Mục Tử Ni thấy lừa dối Doãn

anh

Ninh

không

được nên



dứt khoát dùng tất cả mọi cách, “Được, mình

nói.”

“Mấy ngày trước mình nhìn lén mật khẩu QQ của Kỳ Khoa, sau đó khi rảnh rỗi mình

sẽ

xem thử coi

hắn

ta có lén lút với ai hay

không, vậy mà? Bạn tốt

trên

QQ của

hắn

đa số đều là đàn ông, mình cảm thấy hơi nghi ngờ, liền giả làm

hắn

đăng

một

tin

trên

QQ, nội dung là: “Trời ơi, kinh nguyệt tới, nó là đại gia, vậy ông đây chính là đại lão gia.” Sau đó mình lo lắng bài viết bị trôi mất, thế là mình dùng QQ của mình comment ‘Có phải trứng nát rồi hay

không?...” Ngày hôm sau, đúng là có mấy người chú ý tới, nhưng phụ nữ rất ít, hơn nữa bọn họ còn nhắn tin tới

nói

giỡn hỏi

hắn

có phải di chứng của việc chuyển giới

không

thành công đúng

không?

Càng như vậy mình càng cảm thấy nguy hiểm. Đêm qua mình lại lên QQ của

hắn

đăng thêm

một

tin nữa: “Mẹ nó, kinh nguyệt lại tới, chuyện này,

thật

con mẹ nó trứng nát mất rồi.”

Lúc này Kỳ Khoa cũng chú ý tới bài viết

trên

QQ của mình, lúc

hắn

trở về nhà

không

nói

gì liền chia tay với mình,

hắn

nói

không

đùa giỡn như mình được.

Dưới ánh mắt giật mình của Doãn

anh

Ninh, Mục Tử Ni tiếp tục

nói: “Mình cho rằng

hắn

tức giận với mình rồi thôi, ai ngờ

hắn

cũng biết mật khẩu QQ của mình,

hắn

lên QQ của mình đăng

một

tin, nội dung là: ‘Đáng chết, sinh non.’ ”

Mục Tử Ni uống miếng nước, mặt ai oán tức giận, “Sau đó bạn của mình gọi điện thoại hỏi mình mang thai lúc nào, lúc này mình mới biết được chuyện gì xảy ra, vội vội vàng vàng sửa lại mật khẩu, sau đó mình lại gọi điện

nói

chuyện với

hắn,

hắn

trực tiếp

nói

cho mình biết

hắn

là cong, còn để mình nghe tiếng kêu

trên

giường của

hắn… Cậu

nói

coi,

một



gái

xinh đẹp như mình, sao

không

gặp được

một

người đàn ông nào bình thường hết.”

“không

đúng, mình cảm thấy hai người rất xứng.”

“Xứng chỗ nào?”

“Đều là người

không

bình thường.”

……

“Vì sao cậu phải làm chuyện nhàm chán như vậy.” Doãn

anh

Ninh

không

thể tưởng tượng được lý do.

“Mình…………&*……&*……&” Mục Tử Ni cúi đầu

không

nói



ràng.

“Cái gì?” Doãn

anh

Ninh vểnh tai lên nghe.

“Mình nghi ngờ

hắn

là cong. Cho nên mới đăng bài viết như vậy thử xem, coi mấy người đàn ông

trên

QQ của

hắn

có phản ứng gì, kết quả

không

có đàn ông, tất cả đều là nữ.” Mục Tử Ni

nói

một

câu kinh người.

“không

phải cậu

nói

hắn

so với Định Hải Thần Châm còn thẳng hơn sao?” Doãn

anh

Ninh khó hiểu.

“Tôn Ngộ

không

còn có thể đem gậy như ý biến thành nhiều hình dạng mà.”

Doãn

anh

Ninh nghe vậy vẻ mặt ngơ ngác.

“Cậu và soái ca kia rốt cuộc có quan hệ gì? Sao

không

cho

hắn

gặp người khác?” Mục Tử Ni nhìn xung quanh.

“không

liên quan đến cậu.”

“Mình nghe thấy hai người làʍ t̠ìиɦ.”

“Phốc ──” Doãn

anh

Ninh mới vừa uống miếng nước

đã

phun ra ngoài.



lập tức phủ nhận, “nói

bậy!”

“Làm

thì

làm, cậu khẩn trương gì chứ, khi nào cậu

không

thèm

hắn

nữa, mình tình nguyện nhận

hắn.” Mục Tử Ni lắc lắc mái tóc dài, gương mặt thon dài toát ra thần thái tự tin.

Giống như người vừa nãy

đang

oán trách vì bị vứt bỏ

không

phải là



ấy.

“Tiếp nhận ai?” Giọng

nói

của Mộ Dung Phách Sùng thanh đột nhiên vang lên.

“Sao

anh

về sớm vậy?” Doãn

anh

Ninh giật mình hỏi.

Mộ Dung Phách Sùng ừ

một

tiếng, liền

đi

đến phòng ngủ.

không

cần dùng đến não, Doãn

anh

Ninh cũng đoán được là do chuyện huấn luyện làm

hắn

không

vui.