“Hêy.” Diệp Thanh nâng cái cuốc lên một chút, cái cuốc làm bằng sắt có chút nặng, dưới ánh mắt hoảng sợ của Đường Hi, tay nhỏ run run rẩy rẩy buông cái cuốc xuống.Việc này phát sinh trong một hai giây, Đường Hi sợ tới mức một sợi tàn hồn thiếu chút nữa hồn phi phách tán, hắn rít lên một tiếng: “Thanh Thanh! Cái cuốc rất nguy hiểm, đệ đừng đυ.ng vào nó, trồng trọt gì đó, đối với đệ là chuyện quá nguy hiểm!”
“Đệ không trồng trọt.” Diệp Thanh nói, cậu phát hiện hiện tại tay nhỏ chân nhỏ sức lực yếu, đến cái cuốc đều cầm không nổi, cậu quyết định: “Đệ muốn nuôi gà.”
Đúng vậy, trồng trọt không được, không bằng nuôi gà.
Gà con có thể đẻ trứng, trứng gà... loại đồ vật này, cha con hai người mỗi ngày một quả, còn lại toàn bộ cầm đi bày quán bán kiếm tiền hoặc cung cấp cho tửu lầu, ngày mai đi kiếm tiền.
Diệp Thanh càng nghĩ càng cho rằng việc này đáng tin cậy, chân nhỏ chạy đi, vui vẻ chạy đi tìm người, “Cha, chúng ta nuôi gà!”
Bùi Huyền không có không đồng ý, thực lực hắn cường đại trời sinh bất phàm, sao hắn có thể để nhi tử nuôi một ít vật phàm, ánh mắt hắn nhắm đến núi Bạch Trạch, nơi đó linh khí nồng đậm, sương mù lượn lờ, là địa bàn của Vũ tộc.
Bên kia Vân Châu Thành.
Trong vô số xe ngựa bên ngoài nhà trọ, một con bạch hạc đậu xuống, thu hút sự hâm mộ của vô số người. Một thiếu niên từ trên lưng bạch hạc xuống, ước chừng mười tám, mười chín tuổi, đầu đội ngọc quan, mắt dài môi mỏng, toàn thân tản ra một khí chất cao quý.Bạch hạc này là lá bùa dùng một lần, chỉ là một tọa kỵ phi hành thường thấy nhất ở Tu chân, nhưng tiên phàm khác biệt, dân chúng thành Vân Châu nhìn đến ngạc nhiên. Tần Tuần hưởng thụ loại ánh mắt này, đuôi mắt hắn tùy ý liếc nhìn đám người ồn ào rồi thu hồi tầm mắt, một chút cũng không để ý bộ dáng quá mức ngạo mạn của mình.
Bên hông hắn đeo một ngọc bội.
Một lão giả từ trong ngọc bội bay ra, lão giả mặc trường bào màu xám, đầu tóc bạc phơ, cơ thể hư ảo giống như một đám sương mù vô hình. Nếu ở đây có tu sĩ có thể thấy người này, nhất định sẽ tâm sinh hoảng sợ, vậy mà lão giả này là một tàn hồn tu vi Đại Thừa kỳ!
Đại Thừa kỳ là tu vi gì?
Hiện giờ chỉ ở dưới tên ma đầu đệ nhất Thần Châu - Bùi Huyền.
Phải biết rằng tu tiên vốn là nghịch thiên mà đi, cảnh giới tu vi càng là hướng lên trên, tiếp nhận lôi kiếp thiên phạt càng nhiều, đạo tiêu tu sĩ nhiều như kiến, mà Đại Thừa kỳ vẫn như cũ là khả ngộ bất khả cầu, hiện giờ chỉ là ngọc bội tùy thân của một thiếu niên.