Chương 21

Vừa lúc lại nhìn đến Ngu Phi Tuyết lên sân khấu, tâm thần hắn rùng mình, bất động thanh sắc mà thoát khỏi sư muội quấn quýt si mê.

Hắn sớm nghe qua mỹ danh của Ngu Phi Tuyết ở Thành Vân Châu, không nghĩ tới chân nhân càng vượt xa so với lời đồn.

Giống các đệ tử Quy Nguyên Tông khác, Ngu Phi Tuyết chỉ đứng nơi đó, nón có rèm che đậy hơn phân nửa dung nhan, Tần Tuần đã nhận định, cho dù đối phương hiện tại chưa đạt Luyện Khí kỳ, nhưng đợi Ngu Phi Tuyết bái nhập tiên môn, mỹ nhân đệ nhất tiên môn chắc chắn là của nàng!

Trên người đối phương còn có một cổ hương khí nồng nàn, vẫn luôn hấp dẫn hắn, đó là một loại khiến người ta đêm ngày thương nhớ, thuộc về hương vị cơ duyên. Bị cơ duyên lôi kéo, Tần Tuần đối với thiếu nữ như tiên nữ trong lòng nảy sinh tình cảm.

Lạc Linh trực giác nhạy bén, lập tức sinh ra cảnh giác.

Nàng cũng biết Ngu Phi Tuyết cực kỳ xinh đẹp, bởi vậy nàng tâm sinh cảnh giác, chưa bái nhập tông môn, Tần sư huynh đã bắt đầu để ý nàng ta, đến khi Ngu Phi Tuyết bái nhập sư môn, nàng tiểu sư muội này sẽ nhận được đãi ngộ gì đây? Nàng cũng chẳng phải người hiền lành.

Tiểu cô nương không có học bói toán, nếu không nàng sẽ phát hiện, sư huynh nhà mình cùng Ngu Phi Tuyết, hai người nhất định phải vào sinh ra tử, làm bạn cả đời, hồng nhan tri kỷ, mà nàng chẳng có vị trí nào bên cạnh sư huynh Tần Tuần.

“Ngu tiểu thư, ngươi không phải Luyện Khí kỳ, thân thể phàm thai không khác gì người thường, ngươi tới đây làm cái gì? Ta nghe nói Ngu phủ có một tuyệt thế thiên tài, chưa bái nhập tiên môn đã là Luyện Khí, xà yêu này thực lực cường hãn, tại sao lần này hành động Ngu phủ không phái hắn tới?”

“……” Ngu tiểu thư hai tròng mắt dưới nón có rèm không buồn không vui, nàng nhìn chăm chú tiểu cô nương giương nanh múa vuốt trước mắt, khẩu khí nhàn nhạt: “Ta tới, tự nhiên có lý do của ta. Mà đây là chuyện của Ngu phủ gia, không cần thiết nói cho ngươi biết.”

Một câu vô cùng đơn giản, thể hiện sự kiêu ngạo của thế gia đại tộc.

“Ngươi……” Lạc Linh tức giận, tay nàng kéo lấy góc áo sư huynh, muốn đối phương làm chỗ dựa cho nàng, “Sư huynh, huynh nói có phải hay không, chúng ta đều là tu sĩ, nàng mới dẫn khí nhập thể, chúng ta ngăn địch đã không đủ, còn muốn phái ra nhân thủ, tiêu phí tinh lực bảo hộ nàng. Quy Nguyên Tông ta khẩn cầu Ngu phủ hỗ trợ, bọn họ phái người đến cho có lệ sao?”

“Lạc sư muội nói cẩn thận, Ngu phủ đã phái người tới, Ngu tiểu thư thân kiều ngọc quý đủ để chứng minh thành ý, ngươi chớ có vô cớ gây rối.”

“Muội vô cớ gây rối?” Lạc Linh lắp bắp kinh hãi, tâm tình có chút đau đớn.

Nàng cùng Tần Tuần mới là sư huynh muội một môn a! Hơn nữa trước kia sư huynh đều gọi nàng là Linh nhi, giờ phút này mở miệng lại đứng đứng đắn đắn kêu nàng là Lạc sư muội, nàng không muốn ăn dấm cũng không được!

“Thôi, đừng tranh cãi!” Người hoà giải không phải Tần Tuần, mà là đại sư huynh Quy Nguyên Tông Trịnh Nhất Minh, hắn nói một tiếng, sư đệ muội ở đây trong lòng chấn động, hắn bất đắc dĩ nói: “Hiện tại là lúc nào, mọi người còn làm loạn ở đây?”

Ánh mắt hắn khiển trách mà trừng mắt liếc nhìn Tần Tuần một cái.

Lão giả trong ngọc bội cũng quở mắng: “Xà yêu gần ngay trước mắt, là cơ hội để ngươi biểu hiện, ngươi chớ có tranh giành tình cảm, làm người nhìn chê cười.”