Chương 3: Ảo giác hả?

Nhìn phía dưới còn có mấy cái đều là một cân hết, Hứa Gian có chút bực bội, sao mà đều tính bằng cân thế?

Mà còn có mấy thứ đều chưa từng nghe qua, thứ này thật sự có hiệu quả sao?

Trong lúc nghi ngờ hắn có kiểm tra một chút.

Sau đó bắt đầu yên lặng ăn cơm.

Không chơi nổi, đắt quá.

Một toa này ít nhất cũng bảy tám ngàn, mà một toa này chỉ có thể dùng một lần, một lần còn chưa nhất định sẽ thành công.

Quá đắt, vốn liếng của bản thân có chút như thế, cho dù một lần thành công thì bảy tám ngàn cũng quá đắt…

Không đúng, biết rõ là gạt người còn cầm bảy tám ngàn ra, bản thân cũng không phải đồ đần.

“Ông ta chính là đang lừa để mình mua những thứ này à? Suýt thì bị lừa rồi.”

Điện thoại lại nhanh chóng vang lên, là tin nhắn đối phương gửi tới, đang giảng giải công pháp với trận pháp phụ trợ và cách dùng dược liệu.

Dược liệu quả nhiên là dùng tiêu hao.

Nhìn kỹ thử, phát hiện đều có thể hiểu nhưng mà….

Lắc đầu, Hứa Gian không còn hứng thú trả lời.

Vốn là muốn chơi chơi thử, bây giờ thì không chơi nổi.

Cơm nước xong xuôi hắn liền cưỡi xe điện trở về.

Một đường chạy về cư xá Cẩm Tú Hoa Viên.

Cư xá xanh hóa không tồi, ở giữa còn có một cái hồ nước lớn, từ không có hoang hóa có thể nhìn ra tuổi của cư xá không lớn.

Sau khi hắn tốt nghiệp thì chuyển đến đây, tiền thuê miễn cưỡng nằm trong phạm vi chịu được.

Tòa số bảy.

Tầng mười bảy.

Tinh!

Hứa Gian bước ra khỏi thang máy.

Nhớ lại nội dung cuộc trò chuyện, hắn thở dài.

Lắc đầu, hắn nhập mật khẩu vào nhà 1701.

Phòng trang trí không tệ, tường phòng khách được lát gạch men sứ, nội thất còn tương đối mới.

Hai phòng ngủ, một phòng khách và hai nhà vệ sinh.

Chủ nhà thuê nói là vừa mới sửa sang xong, cho thuê lần đầu tiên.

Thực ra thì nó quá lớn nhưng xung quanh lại không có nhà nào tốt bằng cái này.

Chỉ có thể cắn răng thuê.

"Bảy ngàn."

Hứa Gian ngồi trên ghế sô pha, lại thở dài một tiếng.

Thực ra người đó biết rất nhiều, có lúc hắn còn tự hỏi liệu đó có thực sự là cha mình hay không.

Nhưng lý trí nói cho hắn biết, đây nhất định là kẻ lừa gạt.

Chỉ là... Bỏ qua như vậy chẳng phải có chút đáng tiếc sao?

Dừng một chút, hắn đột nhiên ngồi dậy, sau đó bắt đầu lôi trận pháp phụ trợ ra, thứ này không tốn tiền đúng không?

Xem thử có biến hóa kỳ lạ gì hay không.

Nhìn vào ký hiệu của bản ghi trò chuyện, hắn cảm thấy đặc biệt kỳ lạ, cái này có thể gõ được trên điện thoại sao?

Sau khi đọc rõ ghi chú, phát hiện cần đại khái hai mét đường kính.

"Khu vực này thực sự rất lớn."

Sau đó, hắn di chuyển bàn trà, ghế sofa để có đủ không gian trống.

Có một câu hỏi mới được đặt ra là nên dùng cái gì để vẽ?

Hỏi đối phương một chút.

"Đối với con dùng chu sa là được, nếu như không có chu sa thì hòa bột chu sa, bây giờ không có thì dùng hỗn hợp mực nước trộn cát bình thường được."

Nhìn thấy đáp án, Hứa Gian khá là kinh ngạc, có thể khác biệt lớn như thế sao?

Bột chu sa thông thường không đắt, mua.

Mất hai tiếng đồng hồ Hứa Gian mới từ bên ngoài trở về.

Sau khi điều chỉnh chu sa xong, lúc nào cũng có thể vẽ được.

Chỉ là rắc rối lại đến, trận pháp này cực kỳ khó vẽ.

Thất bại nhiều lần.

Vào buổi trưa ngày hôm sau.

Hứa Gian đặt bút lông xuống, nằm trên đất.

Hoàn thành.

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, hắn cẩn thận ngồi vào chỗ trống ở trung tâm trận pháp sau đó bắt đầu điều chỉnh hơi thở, dựa theo [Phương pháp khai trí đơn giản] tiến hành khai trí.

Mỗi lần hít thở đều tuân theo chú giải.

Chốc lát.

Hắn cảm thấy trong cơ thể mình có một luồng nhiệt mơ hồ, nhưng rất khó bắt được giống như không tồn tại.

Nhìn từ góc độ chủ quan thì mọi chuyện vẫn bình thường nhưng khi ngừng suy nghĩ lại cảm thấy có hơi nóng.

Một lúc lâu, ngoài cảm giác mơ hồ này ra thì cũng không có gì khác.

"Không biết có phải ảo giác hay không."

Hứa Gian có chút do dự mở mắt ra, hiện tại kỳ thực có một số thay đổi, nhưng nếu không có đủ hỗ trợ thì sẽ không thể thành công.

Vậy hay là thử một chút xem?

Hứa Gian lấy điện thoại di động ra kiểm tra số dư.

Trên đó có viết mấy chữ số màu đen chiễm chệ: 185.960,70.