Chương 2: Dạy tôi tu tiên

Nhìn thấy yêu cầu của đối phương, Hứa Gian cau mày.

"Đại khái là kịch bản khá hoàn chỉnh nhưng mà không hợp lý gì cả."

Cho dù có du hành thời gian đi chăng nữa, Hứa Gian cũng sẽ không bao giờ tin vào điều đó.

Mặc dù trong tiểu thuyết thương xuyên xuất hiện kiểu tình huống như thế này nhưng chung quy tiểu thuyết cũng là tiểu thuyết.

Do dự một lúc, hắn mới trả lời: "Các mấy người đã xuyên không lại vẫn có thể gửi tin nhắn cho tôi vậy sao mà phải chờ tới tận bây giờ chứ?

Chẳng lẽ mấy năm trước ngươi tu luyện trong núi sâu không có tín hiệu sao?"

Sau khi gửi tin nhắn, Hứa Gian có cảm giác như đang xem kịch, muốn xem người này sẽ giải thích tình huống như thế nào.

Người kia nhanh chóng trả lời: “Cũng không phải, có điều con nói đúng một chuyện, điện thoại quả thực là không có tín hiệu.

Không chỉ ở vùng núi mà ở trong thành phố cũng không có.

Cho dù tiến vào Tai Ách Tù Vực vẫn không có tín hiệu."

“Vậy tại sao bây giờ lại có tín hiệu?” Hứa Gian hỏi.

“Bởi vì gặp phải một mảng Không Gian Trận kỳ lạ, nơi đây có một cuốn sách về phương pháp không gian, nghiên cứu xong đột nhiên có tín hiệu.

Rất thần kỳ phải không? Cha cũng không nghĩ tới pháp môn không gian này thế mà có thể mang tín hiệu đến." Đối phương cũng có vẻ rất ngạc nhiên.

Hứa Gian cảm thấy có chút buồn cười, quá giả rồi.

Tiểu thuyết không dám viết như thế đâu.

Có điều hắn vẫn trả lời: "Nếu đã thế thì dù sao ông cũng phải để tôi tin tưởng, ông nói ông biết tiên thuật, dạy tôi là tôi sẽ tin."

"Con không nói cha cũng sẽ dạy con, nhưng muốn nhanh chóng thấy hiệu quả thì cần một chút dược liệu hỗ trợ, cha sẽ cố gắng đổi thành thuốc thông thường kia của con, không biết có tác dụng hay không.” Đối phương cũng đồng ý rất dứt khoát.

Hứa Gian cười ha ha, trả lời tin nhắn: “Ông đưa bí tịch còn có dược liệu hỗ trợ cho tôi rồi lại nói.”

"Muốn tu luyện, bước đầu tiên là phải khai trí như thế mới có thể biết được phương hướng luyện tập tiếp theo, cha gửi công pháp, vật liệu với trận pháp phụ trợ gửi cho con." Đối phương gửi tin nhắn xong cũng không dừng lại mà gửi thêm vài cái tin tức.

Đầu tiên là công pháp.

Tiếp theo là các loại ký hiệu biên soạn trận pháp.

Cuối cùng mới là dược liệu phụ trợ.

"[Phương pháp khai trí đơn giản]?"

Hứa Gian nhìn tên công pháp, cảm thấy có chút bình thường.

Cái này cũng có thể tu luyện được à?

"Ngũ khí hòa hợp, tâm thần hợp nhất, khí của ngũ hành là sự giao thoa của âm dương, ánh sáng của các vị thần được ngưng tụ… Hô hấp hư vô nhập vào đan điền, nước xanh ngọc trì lấp đầy linh căn…”

"Trông có vẻ còn rất giống, nhưng mà đọc không hiểu."

Hứa Gian đọc qua công pháp một lần, sau đó bắt đầu nhìn trận pháp, không phải rất phức tạp nhưng muốn vẽ ra được cũng rất khó.

"Sao không gửi hình ảnh?" Hứa Gian hỏi.

“Không gửi đi được.” Bên kia còn gửi kèm theo một cái biểu tượng bất đắc dĩ.

Hứa Gian cười khẩy, nghĩ thầm đây là sợ tôi muốn hình ảnh hay là mở video sao?

Hắn cũng không cố gắng vạch trần, xem thử môn công pháp này có được hay không trước đã.

Cái chuyện kiểu như tu tiên này nhìn chính là giả nhưng hắn không nhịn nổi sự tò mò.

Ai mà không có ước mơ trở thành kiếm khách ngự kiếm bay giữa trời đất?

Không để ý đến đối phương nữa, Hứa Gian bắt đầu xem xét dược liệu.

"Một cân cây lười ươi?"

"Là tính theo cân sao? Mà sao lại là cây lười ươi?"

Hứa Gian khó hiểu, tiếp tục nhìn xuống.

"Một cân Xuyên Bối Mẫu."

"Một cân Mao Đông Thanh."

"Một cân Cửu Hương Trùng."

...