Chương 4: Cùng cô chịu phạt

Ở dưới thương lưu có tồn tại một bí mật công khai: Trong nhà chủ tịch Trần Duy Tân có nuôi một cô gái nhỏ. Không biết là từ lúc nào mà xuất hiện bên cạnh anh, đây chính là điểm yếu của anh; vì cô bé, bất luận hội nghị quan trong thế nào đều bỏ qua; vì cô bé, cho dù đang đàm phán hợp đồng quan trong như nào anh đều có thể bỏ dở mà chạy về……

Chẳng qua, ngoại trừ là “Cô gái nhỏ”, mọi người đều không biết chút gì về cô cả. Trần Duy Tân đem cô bé bảo bọc đến thật kín kẽ, cũng không mang cô đi đâu kể cả tiệc rượu hay vũ hội; toàn bộ mọi người, không ai biết đứa nhỏ bao nhiêu tuổi, tên gì, mặt mũi ra sao, ngay cả người anh em cùng Trần Duy Tân gây dựng sự nghiệp là Ngụy Tiều cũng chỉ được gặp cô bé vài lần, thời gian gặp ít ỏi.

Có người đoán cô bé là đứa con do Trần Duy Tân nhận nuôi từ cô nhi viện, cũng có người suy đoán cô bé là con gái ruột anh; thậm chí còn có người cho rằng cô bé là tiểu mỹ nhân mà anh bao nuôi, còn một số tin lề đường thì nói anh biếи ŧɦái thích nuôi dưỡng trẻ con…… Cũng có tờ báo vì muốn hút fame mà tung tin ẩn ý như vậy, nhưng không có ai dám đắc tội người đứng đầu thương trường làm mưa làm gió, vì quyền lực của anh hoàn toàn có thể biến người đang chức cao rớt đài thảm hại, gϊếŧ người không thấy máu. Cho nên, những phóng viên chỉ dám tung những bức ảnh mờ, không rõ hoặc cố ý che đi, đưa tin không rõ ràng nhưng chưa tới 2 ngày đều bị Trần Duy Tân ra mặt đè xuống……

Đối với phần đông người cho rằng, thân phận “đứa nhỏ”, tên “Đứa nhỏ”, tất cả mọi thứ về cô bé đều là ẩn số.

Vậy hiện tại "ẩn số" này đang ở đâu, làm gì?

Trần Doanh Doanh bị phạt đứng ngoài cửa lớp học. Không mang sách giáo khao ngữ văn cùng vở ghi, bị cô giáo phê bình biểu hiện học tập không đàng hoàng, không tôn trọng giáo viên và môn học, huống chi cô giáo ngữ văn lại là giáo viên chủ nhiệm. Cô đương nhiên không được cô giáo bỏ qua mà tiếp tục ở trong lớp nghe giảng.

Là người đâu tiên trong lớp chịu hình phạt từ lúc phân ban, Trần Doanh Doanh cảm thấy hôm nay buổi tối phải ăn tiệc lớn, bù cho ngày hôm nay bị mất mặt. Cô bé hé mắt nhìn ra cổng trường như chờ đợi, rồi lại suy tư tối nay nên ăn gì

Lạc Bắc Thần ngồi cạnh cửa sổ không biết sao chán nhìn bài giảng trên bảng mà nhìn sang bóng Trần Doanh Doanh mà ngẩn người. Cô bé ngoài cửa bị phạt nhưng không hề sợ hại mà thong dong, chốc chốc lại đưa lưng về phía anh nhìn cửa trường, chốc lại ngó nhìn những bảng biểu dán trên tường, thi thoảng lấy điện thoại nghịch rồi selfie…… Lạc Bắc Thần nhịn không được cười, cô nương này đúng thật là, bị phạt đứng rồi còn không thành thật.

“Em nam dựa vào cửa sổ kia là Lạc Bắc Thần đúng không? Có chuyện gì vui mà cười, cùng cả lớp kể nghe nào?” Lời nói của chủ nhiệm lớp Hà Văn Quyên lập tức đem tâm trí Lạc Bắc Thần kéo về bài giảng.

Lạc Bắc Thần thu hồi tầm mắt, “Dạ không có gì vui vẻ ạ.”

“Cô thấy là em cảm thấy phòng học quá nhỏ không đủ cho em nhìn đúng không?” Hà Văn Quyên nói to “Thích ngó ra ngoài như vậy, muốn cùng bị phạt giống bạn học Trần hay sao?”

Nói xong, cả lớp cười vang. Vốn dĩ cô giáo định dùng Lạc Bắc Thần để nhắc nhở cả lớp, cũng không thực sự muốn phạt cậu. Nhưng lúc này cậu lại đúng dậy đi thẳng ra ngoài.

Phía sau truyền tới tiếng của cô chủ nhiệm, “Học sinh hiện nay có vẻ nhạy cảm như vậy hay sao! không chịu được vài lời nhắc nhở liền thích chịu phạt?!”