Chương 46: Em liếʍ côn ŧᏂịŧ tôi, tôi liếʍ cô bé của em

Bắn tinh xong, cảm giác hưng phấn dần qua, vết thương bị rách của Chu Hậu Đông bắt đầu đau, anh rút cây gậy thịt ra dựa vào tường nói: "Tiểu Dịch, bụng tối đau quá."

Dây lưng trói tay An Dịch đã được cởi ra, cả người cô mệt mỏi nằm trên đất, nụ hoa nhỏ bị đâm lòng chứa lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô chậm rãi ngồi dậy, nhìn bụng người đàn ông, cộng thêm mùi máu thoang thoảng trong không khí, lúc này mới nhận ra sự bất thường.

"Chú sao vậy?" An Dịch ngồi xổm bên cạnh người đàn ông, dò hỏi.

"Vết thương lại tách ra rồi." Máu ướt đẫm quân phục, dính đầy tay Chu Hậu Đông.

"Chú bị thương lúc nào thế?" An Dịch túm bàn tay to của người đàn ông rồi bỏ ra, cô ngạc nhiên thốt ra tiếng khi nhìn thấy vết máu đỏ tươi.

"Cốc Liên đâm tới một nhát." Đau đớn bủa vây anh, Chu Hậu Đông cố tình tỏ ra suy yếu.

An Dịch vén quân phục lỏng lẻo của người đàn ông lên, phần eo quấn một lớp băng vải, cô dùng tay sờ một chút liền dính máu, xem ra anh bị đâm rất sâu.

"Cô ta đâm chú làm gì? Chẳng phải cô ta muốn kết hôn với chú sao." An Dịch nói bằng giọng điệu tùy hứng, nhưng động tác lại dịu dàng như nước, vuốt ve vết thương của người đàn ông một cách nhẹ nhàng, nhất định là rất đau.

Chu Hậu Đông nắm cổ tay cô gái, kéo cô vào lòng: "Mẹ nó em có lương tâm không ha? Tôi nói vẫn chưa đủ rõ sao? Tôi và cô ta căn bản chưa từng xảy ra quan hệ, đứa bé cũng không phải của tôi!"

Trong lúc nhất thời bộ não của An Dịch không thể tiếp thu được nhiều tin tức như vậy, giật mình ngồi bên cạnh.

"Em nghe không hiểu phải không? Tôi nói lại lần nữa, đứa bé không phải của tôi, em hiều lần tôi rồi."

An Dịch lập tức bật khóc, cô dùng sức ôm cô người đàn ông, nói bằng âm giọng run rẩy: "Tên khốn kiếp này."

"Đừng khóc mà, em khóc rồi thì sao bồi thường cho tôi." Đã lâu rồi Chu Hậu Đông không dựa sát tim vào cô gái thế này, anh ôm cô trong đau đớn.

"Tôi không bồi thường cho chủ đầu, tất cả là do ông chú già này sai." Trong giọng An Dịch đậm tiếng nức nở.

"Rồi rồi, là do tôi sai." Chu Hậu Đông với cái tính gia trưởng bày tỏ sự dịu dàng hiếm có.

Hai người ôm nhau một lúc lâu, mãi đến khi Chu Hậu Đông không chịu đau đ

Miệng vết thương cần băng bó vài lần nữa, hai người không dám trì hoãn, lái xe đến bệnh viện gần đó, tới tận đêm khuya mới đi ra.

Bên cạnh bệnh viện có rất nhiều khách sạn, Chu Hậu Đông đưa An Dịch đến một khách sạn, lòng anh có ý bất chính nên đã cố tình thuê phòng tình nhân, ánh mắt nhân viên phục vụ dẫn bọn họ vào phòng nhìn anh cũng khác thường.

Nhân viên phục vụ vừa đi khỏi, Chu Hậu Đông liền ôm lấy cô gái dắt về phía giường.

"Không được! Vết thương vừa mới băng bó xong, chú muốn bị rách lần nữa sao." An Dịch ngăn lại cái miệng sắp hôn tới của người đàn ông.

"Không sao đâu, tôi vẫn có thể kiên trì." Chu Hậu Đông vươn tay lột đồ cô xuống.

"Ông chú cầm thú này, bị thương ở bụng rồi mà vẫn nghĩ tới việc này." An Dịch đâu có ngăn được sức lực của người đàn ông, quần áo cô bị lột sạch, trần như nhộng.

"Ông chú cầm thú? Tôi già chỗ nào?" Chu Hậu Đông nhận ra cô gái thường xuyên nói anh già, còn không chỉ một lần, đó là sự sỉ nhục trần trụi với danh dự đàn ông của anh.

"Chỗ nào cũng già cà." An Dịch bị anh đè dưới thân, cô cứ ngỡ anh sẽ nhanh chóng cắm vào, nhưng không.

Chu Hậu Đông ưỡn thắng người, đè cô gái ở phần háng, đũng quần nhô lên một đồng lớn chĩa vào cái miệng nhỏ của cô, anh nói: "Em nói tôi lớn tuổi, chỗ này lớn tuổi sao? Dươиɠ ѵậŧ của ông đây lớn hơn người bình thường nhiều."

An Dịch ngửi được mùi khai nồng nặc, cô nuốt một chút nước miếng, quả nhiên mình thật nứиɠ sáng, mới ngửi được mùi cậu bé của anh đã đói khát thế này, cô lè lưỡi liếʍ đũng quần, tiếng nước miếng dâʍ đãиɠ quanh quẩn khắp phòng.

Chu Hậu Đông không dám dùng sức quá, cô cởi thắt lưng, cây gậy thịt cương cứng lập tức thoát ra, đập "Bang" một tiếng lên mặt cô gái, qυყ đầυ chảy ra chất lỏng dựa sát mép miệng ma sát, anh thở hổn hển nói: "Đừng chê nó khó ngửi, phía trên toàn là da^ʍ thuỷ của em đấy."

"Chú, chú đừng lộn xộn, tôi liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho chú." An Dịch sợ vết thương của người đàn ông lại bị rách, cô chủ động há mồm ngậm qυყ đầυ, đôi tay nắm chuôi thân to khoẻ, cái miệng nhỏ ngậm lấy nó rồi nuốt, đầu lưỡi quấn quanh qυყ đầυ lớn ma sát.

Tuyến tiền liệt dịch chảy ra từ mã mắt bị nuốt hết xuống, cô cũng không chế cây gậy thịt khó ngửi, tần suất nuốt dần nhanh hơn, tay trái không đàng hoàng phủ lên tinh hoàn xoa nắn, cô yêu thứ đồ chơi trong miệng này muốn chết, đầu lưỡi kí©h thí©ɧ qυყ đầυ một cách linh hoạt, đồng thời cái miệng cũng mυ"ŧ chặt hơn.

"Đết, em muốn mυ"ŧ chết tôi sao." Chu Hậu Đông khẽ gầm lên một tiếng vì thỏa mãn, nhìn cô gái nằm dưới háng mình ra sức liếʍ gậy thịt, anh ôm cô đặt lên người mình, còn anh thì nằm trên giường.

Cơ thể hai người nằm ngược hướng nhau, liếʍ nhau với tư thế 69, An Dịch ngồi trên ngực anh, mông cô đặt ở trên đầu anh, để lộ nụ hoa nhỏ mẫn cảm siết chặt lại.

"Mẹ nó, cái động nhỏ này đúng là nứиɠ sáng mà." Chu Hậu Đông tách của mình của cô gái ra, nhìn lớp thịt hồng dâʍ đãиɠ, anh lập tức để lưỡi lên, hơi nóng phun ra từ mũi pha hết vào nụ hoa nhỏ, kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ ép cả người cô run rẩy.

"Ưʍ... Ngứa quá... Chú mau liểm đi." An Dịch nắm cây gậy thịt to dài của người đàn ông, cô sát lại gần, cùng lúc anh liếʍ cô bé của cô, cô cũng mở miệng ngậm lấy qυყ đầυ.

Lưỡi của Chu Hậu Đông vào sâu trong nụ hoa, anh sát lại dùng sức chọc xuyên của mình, xoay vòng càn quét, cô gái trên người sướиɠ đến nỗi siết chặt miệng vùиɠ ҡíи, lưỡi anh bị kẹp đau, vì thế anh ưỡn eo thọc vào nút ra cây gậy thịt trong cái miệng nhỏ, lượng lớn nước miếng không chứa được trong miệng cô gái liền chảy ra.

"Ưʍ.." Người đàn ông hăng say liếʍ, An Dịch cũng không chịu yếu thế, cô nắm chuối thân, đầu lưỡi liếʍ xuống theo qυყ đầυ, chuối thân to khoẻ bị lười cô quấn quít ma sát, nồi lên gân xanh dữ tợn, cô vừa liếʍ vừa ma sát lên xuống vài lần, cây gậy thịt tím đen bóng loáng phát sáng.

"Đệt!" Chu Hậu Đông tách miệng của mình ra, anh nhét hết lưỡi vào nụ hoa rồi thọc vào rút ra, kɧoáı ©ảʍ tê dại lan ra từ lớp thịt mềm, kí©h thí©ɧ dữ dội không gì có thể miêu tả được.

An Dịch liếʍ đến gốc gây thịt to khoẻ, cô sờ hai viên tinh hoàn cực lớn của người đàn ông, cảm thán sự căng đầy của nó, cô ngậm một viên trong đó rồi mυ"ŧ, cũng không bỏ qua lớp lôиɠ ʍυ phía trên, liêm ướt tất cả.

Chu Hậu Đông thật sự không biết cô gái học được từ đầu nhiều như vậy, còn biết liếʍ tinh hoàn của đàn ông, anh kí©h thí©ɧ miệng của mình ngày càng táo tợn hơn, bựa lưỡi đến gần ma sát, cô gái nhanh chóng bị anh liếʍ đến nỗi uốn éo loạn xạ bờ mông, nước nôi tuôn ra ào ạt.

An Dịch ngậm lấy tinh hoàn rồi kéo, kí©h thí©ɧ khác lạ khiến người đàn ông phê đến nỗi run rẩy dươиɠ ѵậŧ, một viên tinh hoàn phồng lên khác thít chặt, cô tăng nhanh động tác mυ"ŧ, liên tục kí©h thí©ɧ, cũng không bỏ qua phần | lông đen bên đùi của người đàn ông.

"Hừ... Con mẹ em..." Chu Hậu Đông rêи ɾỉ ra tiếng, anh dùng lưỡi đâm của mình một cách thô bạo, dưới sự ma sát liên tục, bờ mông cô gái không chịu nổi bèn muốn tránh đi, nhưng anh năm mông cô dùng sức ấn lên miệng, đầu lưỡi đi sâu vào, ra vào không gián đoạn, kí©h thí©ɧ rõ rệt lan ra khắp người, cô gái bắn ngay tại chỗ, lượng lớn da^ʍ thuỷ phun vào miệng anh, trên mặt cũng bị băn không ít.

An Dịch cảm nhận được người đàn ông đang uống da^ʍ thuỷ, cô lập tức ngậm qυყ đầυ của anh, gắng sức mυ"ŧ nuốt, anh bỗng bắn tinh không chút báo trước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưới phun vào khoang miệng, cô nuốt hết không sót giọt nào.