Màn đêm hạ xuống, Maybach trên đường phố trống trải phóng đi.
Tần Phạn cùng Đạo diễn Bùi nói chuyện qua, cơ bản đã lấy được cơ hội thử vai, tâm tình cũng không tệ lắm.
Thẳng đến khi lướt Weibo, dư quang nhìn đến người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng thần ngồi ở bên cạnh. Đêm nay bị cô ‘bắt gian’, cũng không khiến cảm xúc của anh có chút dao động.
Tần Phạn nhàn rỗi nhàm chán, cố ý hỏi: “Anh không nên giải thích sao? Một người đàn ông đã kết hôn lén lút gặp mặt một cô gái trẻ tuổi? Có chút tự giác nào của đàn ông đã kết hôn không?”
Cô nhấn mạnh năm chữ ‘đàn ông đã kết hôn’ này.
Tạ Nghiên Lễ chậm rãi mở mắt.
Dưới ánh sáng mập mờ trong xe, chỉ thấy anh tầm mắt nhàn nhạt đảo qua khuôn mặt nhỏ đang tra hỏi của cô, môi mỏng bỗng nhiên gợi lên độ cong nhẹ, thong thả mà nhả ra mấy chữ: “Cô ấy là em gái của Bùi Phong.”
Sắc mặt Tần Phạn thay đổi: “!!!”
Mẹ nó, cô thật vất vả bắt được cơ hội thử vai, có phải lại thất bại rồi không?
Tựa hồ cảm thấy biểu tình của cô rất thú vị, ngữ điệu Tạ Nghiên Lễ cực kỳ vô tình nói: “Mà em lại trêu chọc cô ấy khóc.”
Tần Phạn nghe được câu nói quen thuộc: “……”
Tên khốn này sao lại thù lâu như vậy!
Tần Phạn cầm điện thoại: “Em nói sai rồi sao, hai chúng ta chẳng lẽ không phải bạn giường?”
Trên giường là bạn tốt, dưới giường là vợ chồng plastic.
Cô cũng không nói dối, bạn giường không có tật xấu, Tạ Nghiên Lễ cũng thật sự đưa cho cô thẻ phòng, càng không có vu khống bịa đặt bôi nhọ anh. Từng câu từng chữ đều là đang cứu vớt một thiếu nữ sắp trượt chân lọt hố, đây chính là lòng tốt cảm động đất trời.
Tóm lại, cô không thừa nhận việc mình trêu chọc em gái của kim chủ tương lai đến khóc. Tuyệt đối không thừa nhận!
Tạ Nghiên Lễ ngồi thẳng, nghiêng mình lẳng lặng nhìn cô.
Bị anh nhìn đến chột dạ, Tần Phạn cũng không cam lòng yếu thế: “Nhìn cái gì mà nhìn. Nhờ ngày thường em hành thiện tích đức, thật vất vả mới có quý nhân giúp đỡ tiến cử với đạo diễn Bùi. Không giống người nào đó, chỉ biết kéo chân sau.”
“Quý nhân của em đã kết hôn rồi.”
Ảnh đế Phương đã kết hôn?! Tạ Nghiên Lễ làm sao mà biết?
Không chờ Tần Phạn từ trong cái tin bát quái kinh thiên này phục hồi lại tinh thần.
Xe đã đến biệt thự, Maybach vững vàng dừng lại.
Tạ Nghiên Lễ cởi bỏ đai an toàn, cánh tay dài duỗi ra nắm lấy cổ tay của cô.
Ngón tay Tần Phạn đang nắm chặt điện thoại theo bản năng buông ra, điện thoại đột nhiên rơi xuống đầu gối cô.
Màn hình sáng lên hiện tin tức 30 giây trước: Cảnh sát giao thông trong khi chấp hành nhiệm vụ vô tình gặp được tình yêu xe chấn, nhắc nhở dân chúng vui sướиɠ tuy là tốt, nhưng chú ý không cần cố tình tìm kiếm kí©h thí©ɧ.
Tạ Nghiên Lễ liếc mắt nhìn tiêu đề, bất động thanh sắc mà thay đổi đề tài: “Biết bạn giường với phu nhân khác nhau chỗ nào không?”
Tần Phạn vừa mới chuẩn bị ngước mắt nhìn anh, lại cảm giác được một ngón tay thon dài trắng nõn đang theo chỗ sườn xám lụa mỏng xẻ tà của cô mà vuốt ve.
Cô tầm mắt cùng lực chú ý hoàn toàn dừng lại ở vị trí trên đùi mình, thân thể tràn ngập cảm xúc khẩn trương, còn chưa kịp mở miệng……
Ngay sau đó.
Đầu ngón tay bỗng nhiên thay đổi vị trí, nhẹ nhàng chọc chọc một hàng chữ trên màn hình điện thoại.
Tần Phạn nhìn theo đầu ngón tay có cảm giác tồn tại cực mạnh của người đàn ông...
Hai chữ “xe chấn” đột nhiên đập vào mắt.
Anh có ý gì?!
Tần Phạn ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt đen như mực của Tạ Nghiên Lễ.
Bên tai vang lên giọng nói trầm thấp không nhanh không chậm của anh: “Tạ phu nhân, không bằng tự mình trải nghiệm để cảm thụ đãi ngộ của bạn giường đi.”
Tác giả có lời muốn nói: Tiên nữ Phạn: Trên giường bạn tốt, xin anh tự trọng!