Chương 135: Luân hồi khủng bố (7) - Dị thường

Lục Bích: "......"

Cách nói chuyện vô cùng quen thuộc.

Hắn do dự nhìn người mang mặt nạ trắng trước mặt, động tác theo bản năng trở nên nhẹ nhàng hơn, ngập ngừng hỏi, "Thanh Thanh?"

Thẩm Thanh Thành vốn không lo lắng Lục Bích sẽ làm mình tổn thương, hiện tại đối phương còn nhận ra cậu, nên càng không e sợ.

Trong lúc đối phương còn đang do dự, cậu vươn tay sờ vào phần dưới eo nam nhân, ý định thăm dò, lại bị Lục Bích cạn lời duỗi tay bắt lấy, "Em muốn làm gì."

Lục Bích buông lỏng cánh tay đang bóp cổ Thẩm Thanh Thành, không còn nghi ngờ gì nữa, dám cả gan làm loạn như vậy chỉ có Thanh Thanh của hắn.

Đến quần cậu còn chưa được sờ.

Bị giữ lấy công cụ gây án, Thẩm Thanh Thành bày ra vẻ mặt đáng thương mà nhìn Lục Bích, lại quên bản thân đang đeo mặt nạ, đối phương căn bản không cảm nhận được ánh mắt của cậu.

Lục Bích buông cậu ra. Ngay lập tức Thẩm Thanh Thành sáp lại gần hắn hơn, tò mò chạm vào vây tai đối phương. Vây tai mỏng như cánh ve sầu, xúc tu ấm áp.

Cậu hỏi: "Tai của anh có chuyện gì vậy?"

Bị sờ đến đỏ mặt, Lục Bích khàn giọng đáp lời: "Không rõ lắm, bất quá trong quân đoàn xuất hiện người có đặc điểm dị tộc cũng không có gì lạ."

Thẩm Thanh Thành nghịch đến nghiện, không chỉ có vậy, còn đến gần ngửi xem có mùi tanh không, nếu không phải Lục Bích nhanh tay lẹ mắt đem người đẩy ra xa, Thẩm Thanh Thành còn định lè lưỡi nếm thử xem thứ kia có hương vị thế nào.

Lục Bích quả thực bị cậu bạn trai đã lâu không gặp này nháo đến đau cả đầu óc.

Hắn nhịn vất vả như vậy còn chưa tính, kẻ đầu sỏ cố tình gây tội còn dám dùng ánh mắt lên án chất vấn: "Sao anh lại nhỏ mọn như vậy, đã không cho sờ tiểu jj rồi, đến lỗ tai cũng cấm?!"

Huyệt thái dương Lục Bích rung lên từng cơn, nghiến răng nghiến lợi, "...... Lỗ tai của thân thể này rất mẫn cảm!"

"Ồ ~" Thẩm Thanh Thành ý vị thâm trường kêu lên một tiếng, cuối cùng cũng từ bỏ việc sờ lỗ tai đối phương.

Cậu câu lấy cổ Lục Bích làm nũng, híp mắt cười như tiểu hồ ly, "Ca ca, vậy anh nói nhỏ em biết, người cá rốt cuộc có tiểu jj không?"

Lục Bích: "......" Tâm mệt.

"...... Không phải người cá, không biết."

"Còn bây giờ thì sao?"

"...... Có."

Do đây là phó bản thường xảy ra tình huống đặc biệt nên hai người không có nhiều thời gian để thân mật, bởi vì không biết khi nào cốt truyện sẽ bị nhảy nên bọn họ tranh thủ thời gian trao đổi manh mối.

Thẩm Thanh Thành nép vào lòng Lục Bích, vươn tay sờ soạng vây tai trên người đối phương, cất giọng:

"Những gì em trải qua sau khi tiến vào phó bản không được mạch lạc cho lắm. Lần đầu xuất hiện ở trên bậc thang, thân phận là một thành viên của tiểu đội đã trở về sau khi thu hoạch trường năng lượng đặc biệt."

"Lần xuất hiện thứ hai bên trong một phi thuyền đang chuyển động. Mục đích là bắt giữ trường năng lượng. Em đã tận mắt theo dõi toàn bộ quá trình, từ chờ đợi đến khi năng lượng của trường năng lượng đạt đến đỉnh điểm tới lúc thành công bắt giữ."

"Lần thứ ba chính là ở đây, cấp dưới nói với em rằng đã nghiên cứu thành công trò chơi, cần người tiến hành thử nghiệm, vì vậy họ đã tìm anh."

Nói xong, cậu ngẩng đầu hôn cằm đối phương, "Còn anh thì sao?"

Thẩm Thanh Thành dùng mọi cách vẫn không gỡ mặt nạ trên mặt ra được, bất quá sau một hồi cố gắng vẫn thành công dịch mặt nạ lên một nửa, lộ ra khuôn miệng.

Lục Bích căng thẳng, chất giọng thâm trầm, "Anh cảm thấy đây không phải là một phó bản hoàn chỉnh, chỉ giống như một vật chứa những mảnh dữ liệu trung tâm mà thôi."

Chuyện này Thẩm Thanh Thành đã sớm đoán được, bây giờ nghe Lục Bích xác nhận một lần nữa, càng muốn tìm hiểu sâu hơn về vấn đề này.

Phó bản là vật chứa, bên trong là những mảnh dữ liệu trung tâm, cho nên tình tiết bọn họ trải qua đều không được mạch lạc.

Lục Bích: "Những gì anh trải qua cũng giống của em, có tìm kiếm năng lượng đặc biệt, cũng có tiến hành bắt giữ, mục tiêu bắt giữ cũng không giới hạn đối với sinh vật, có khi là một tòa nhà, cũng có khi là một pho tượng."

Hắn mạnh dạn suy đoán, mỗi phó bản bên trong game kinh dị chính là một trường năng lượng đặc biệt này."

Thẩm Thanh Thành nghi ngờ hỏi: "Vậy anh bắt được bao nhiêu trường năng lượng?"

Lục Bích: "Không nhiều, chỉ ba cái."

Bỗng nhiên nhớ tới câu chuyện tìm được ba trường năng lượng của số 2332, cậu phụt cười một tiếng.

Lục Bích rũ mắt nhìn đối phương, ánh mắt thâm trầm thành công hấp dẫn Thẩm Thanh Thành, cậu tiến tới hôn cằm hắn lần nữa.

Vẻ mặt lạnh nhạt thường ngày lộ ra một chút sủng nịch, Lục Bích: "Đừng nháo."

"Được được được, hiện tại không làm phiền anh." Chờ khi trở về thế giới hiện thực, cậu thành công luyện được thực thế đi, sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.

Thẩm Thanh Thành sau khi suy nghĩ kỹ càng thì tâm trạng càng vui vẻ hơn, tựa vào vai Lục Bích cất tiếng: "Đáng tiếc thời điểm tiến vào phó bản không đúng lắm, lúc này trò chơi đã được nghiên cứu thành công rồi, không xem được quá trình nó được tạo ra dựa vào trường năng lượng."

Nhưng Lục Bích lại có cái nhìn khác đối với chuyện này, "Có lẽ nội dung phó bản này chỉ có như vậy."

Thẩm Thanh Thành: "Sao?"

Lục Bích: "Nhìn vào tình hình hiện tại, vì xảy ra lỗi nên phương hộp mới bị vứt đi, như vậy họ chắc chắn sẽ xóa dữ liệu trước khi loại bỏ nó."

Thẩm Thanh Thành: "Ý của anh là những tình tiết ngắt quãng này chính là phần dữ liệu chưa được xóa bỏ, thông tin những người chịu trách nhiệm nghiên cứu phương hộp?"

Lục Bích: "Đây chỉ là suy đoán của anh."

"Em cảm thấy suy đoán này rất đáng tin cậy," Thẩm Thanh Thành nói, "Đúng rồi, anh có nhìn thấy những người khác không?"

Lục Bích: "Lần này ở trong quân đoàn anh nhìn thấy Nhạc Tùng Lâm." Những người khác thì không biết, phỏng chừng cũng trải qua tình tiết ngắt quãng giống như bọn họ.

"Gì? Anh tự mình trải qua tuyển chọn quân đoàn sao?" Thẩm Thanh Thành vô cùng ngạc nhiên, "Tại sao Nhạc Tùng Lâm không tới?"

Ngữ khí Lục Bích toát lên vẻ ghét bỏ, "Quá yếu, không được chọn."

Thẩm Thanh Thành cười tươi đưa tay ôm lấy hắn, đột nhiên nhớ tới mục đích của chuyến đi lần này qua lời số 0009.

Cậu quay đầu, mặt đối mặt ngồi trên đùi đối phương, hỏi: "Rốt cuộc bọn họ nghiên cứu trò chơi để làm gì?"

Lục Bích nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay ấn vào môi dưới của Thẩm Thanh Thành, "Lúc tuyển chọn bọn họ chỉ nói muốn tìm người hợp tác nghiên cứu. Viện nghiên cứu trực thuộc gia tộc Kỳ Hạ muốn thử nghiệm hiệu suất của máy chơi game để gia tăng trí lực."

Gia tộc? Đồ vật lợi hại như vậy cư nhiên lại là sản phẩm đến từ gia tộc. Còn có trí lực, cậu đã từng thấy ở trong tiểu thuyết......

Những khái niệm này đối với Thẩm Thanh Thành quá xa vời, cậu không hiểu, cũng không muốn hiểu.

Phân đoạn dữ liệu này tồn tại lâu hơn tưởng tượng của hai người, kéo dài đến khi mười người thử nghiệm vượt qua một bài kiểm tra.

Thân phận của Lục Bích là một trong mười người tham gia thử nghiệm, tất nhiên sẽ có tên trong danh sách. Thẩm Thanh Thành lo lắng đối phương trên đường gặp phải sự cố ngoài ý muốn, không muốn hắn đi, nhưng Lục Bích lại quyết định tự mình trải qua thử nghiệm để xem thế nào.

Nếu có thể, những điểm đáng ngờ mà bọn họ đang gặp phải trong hiện tại sẽ được giải quyết dễ dàng.

Thẩm Thanh Thành không biết Lục Bích có thành công hay không, dù sao thời điểm nam nhân người cá lần nữa xuất hiện trước mặt, trên người đối phương đã không còn mùi vị quen thuộc.

Và khi nghe những người bạn đồng hành kể lại rằng hắn ta có mối quan hệ bất thường với người đứng đầu viện nghiên cứu, số 0001 thì ánh mắt lộ rõ vẻ hoang mang và kháng cự.

Hắn không biết câu chuyện trong lời người bạn, cũng không muốn dính dáng đến một người lạ.

Về việc này, Thẩm Thanh Thành xua tay không quan tâm, phân phó cấp dưới số 0009 tự mình thu xếp theo kế hoạch.

Thời gian cậu ở trong phân đoạn dữ liệu này rất dài. Mười người kia đã hoàn thành đợt thử nghiệm thứ ba, và kết quả là trò chơi thật sự có thể nâng cao sức mạnh thể chất và tinh thần của người chơi.

Thể lực tăng lên rất rõ, còn trí lực thì tương đối yếu, cần tiến hành lâu dài mới thấy được hiệu quả.

Vì thế số 0009 lại tiếp tục đi tìm nhóm người thử nghiệm thứ hai, lần này số lượng nhiều hơn, khoảng tầm 100 người. Thẩm Thanh Thành đã nhìn thấy rất nhiều người có đặc điển dị tộc trong lời Lục Bích đã nói.

Có người trán mọc ra sừng, kẻ thì có đuôi, người bên đuôi mắt còn xuất hiện vảy đen.

Trong quá trình thử nghiệm, phó bản trong trò chơi cũng lần lượt được cải tiến, dần dần trở nên hoàn thiện, sự cải tiến và hoàn thiện chủ yếu liên quan đến cốt truyện.

Thẩm Thanh Thành phát hiện mỗi phó bản đều tồn tại một câu chuyện hoàn chỉnh. Nhân vật chính của câu chuyện là trường năng lượng trung tâm nhưng cấp độ cao cấp hơn số trường năng lượng mà bọn họ thu phục trong giai đoạn đầu, dựa theo cách nói của cậu, chính là một con lệ quỷ có tu vi cao.

Số lượng quỷ quái bên trong phó bản là không nhất định, nó phụ thuộc vào cấp độ màn chơi và sự phát triển của cốt truyện. Ngoài ra nó còn phụ thuộc vào tu vi của những quỷ quái đó.

Tu vi không cao sẽ được ném chung đám quỷ quái trong phó bản cấp độ thấp.

Thẩm Thanh Thành rời khỏi phân đoạn dữ liệu vào khoảng thời gian sau đợt thử nghiệm thứ hai kết thúc, bắt đầu đợt thử nghiệm thứ ba, lúc số 0009 đến nói với cậu rằng trò chơi đã có thể phổ cập bên trong quân đoàn.

......

Lần thứ n khôi phục ý thức, Thẩm Thanh Thành phát hiện bản thân vẫn đang ở trong phòng thí nghiệm lúc trước.

Cậu nhìn chằm chằm vào khung cảnh quen thuộc trước mắt -- hàng chục nhân viên mặc đồng phục màu xanh đang bận rộn làm việc trước màn hình máy chiếu khổng lồ, cậu suýt nghĩ rằng bản thân vẫn còn bị mắc kẹt trong đoạn dữ liệu trước đó.

Khối rubik màu đen trên màn hình chiếu được cắt lớp toàn bộ, trung tâm xuất hiện một viên tinh hạch, màu sắc đỏ tươi, vô cùng nổi bật giữa nền đen sâu thẳm.

Tên đội trưởng số 0009 vội vàng đi đến trước mặt Thẩm Thanh Thành, nghiêm túc báo cáo: "Trưởng quan, xuất hiện dữ liệu bất thường ở phó bản trung tâm."

Thẩm Thanh Thành đột nhiên cong môi cười, dữ liệu bất thường, rất quen thuộc, cậu đã nghe nhiều rồi.

Thẩm Thanh Thành có dự cảm bản thân đang ngày càng tiến gần đến chân tướng, nhưng trong lòng lại không có cảm thấy hưng phấn như trong tưởng tượng, ngược lại còn cảm thấy vô cùng nhàm chán tẻ nhạt.

"Đã sửa xong chưa?" Cậu nghe thấy bản thân đã hỏi như vậy.

Số 0009 hổ thẹn đáp lời: "...... Xin lỗi trưởng quan, phó bản trung tâm trước đây đã từng xuất hiện dữ liệu bất thường vài lần, đều may mắn sữa chữa kịp thời. Lần này, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì...... không thể sữa chữa."

"Phó bản trung tâm vô cùng đặc biệt, cốt truyện của nó đạt độ chân thật lên đến 100%, đồng thời trường năng lượng trung tâm của nó cũng có cấp độ cao nhất trong số những trường năng lượng chúng ta thu về, là một trong những nguyên nhân giúp các phó bản khác có thể hoạt động bình thường."

Số 0009 do dự một lúc, "...... Tôi sợ dữ liệu bất thường ở phó bản trung tâm sẽ gây ra sự cố lỗi trong những phó bản khác."

Phó bản trung tâm, độ chân thật 100%, cốt truyện chân thật......

Những lời này lần lượt truyền vào tai Thẩm Thanh Thành, cậu phát hiện tâm trạng của mình lúc này vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ, đến một tia gợn sóng cũng không có, trôi nổi như chiếc ghế lơ lửng bản thân đang ngồi.

"Vậy ạ," cậu tùy ý đáp lời, bình tĩnh hỏi, "Vậy ngươi định xử lý thế nào."

"Thuộc hạ nghĩ nên tìm một tiểu đội tiến vào thăm dò," số 0009 trả lời, "Nếu sự cố lỗi do trường năng lượng trung tâm gây ra, chúng ta sẽ phá hủy nó, tìm năng lượng thay thế."

Phá hủy trung tâm rồi tìm năng lượng thay thế.

"Được, vậy ngươi đi tìm đi." Thẩm Thanh Thành rũ mắt nói.

Cậu lại nhớ Lục Bích.

Có lẽ số 0009 đã sớm nghĩ đến giải pháp này, sau khi được sự đồng ý của Thẩm Thanh Thành, hắn lập tức đưa một tiểu đội tiến vào.

Một trong số đó, có người Thẩm Thanh Thành cảm thấy rất quen, đuôi mắt có lớp vảy màu đen mờ ảo, thuộc huyết thống Xà tộc.

Cậu đi tới vươn tay ôm lấy eo đối phương, nhỏ giọng nói: "...... Em nhớ anh."