Chương 17

(Mình phải đính chính một chút, tin tức tố của Lâm là mùi sữa còn của Hiên mới là mùi anh đào nhé, mình bị lẫn lộn ý )

…----------------…

Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai chiếu vào căn phòng nhỏ, trên giường là hai thân ảnh đang ôm nhau ngủ trong một chiếc giường lớn

Hạ Tuấn Lâm chầm chầm mở mắt, đập vào mắt cậu là bờ ngực rắn chắc đang phập phồng, lại nghiêng đầu nhìn lên chính là đường hàm sắc lẹm của hắn, đôi mắt nhắm chặt, chiếc mũi thẳng tắp, đôi môi…ừm, đột nhiên Hạ Tuấn Lâm thấy ngại ngùng

Hạ Tuấn Lâm muốn ngồi dậy nhưng lại phát hiện bản thân bị người kia ôm cứng ngắc không có cách nào thoát ra được, cậu nhẹ nhàng cầm tay hắn muốn nhấc ra khỏi người mình, ai ngờ hắn siết tay một cái cậu lại nằm lại chỗ cũ

" Sao vậy ? Nhìn cho chán rồi muốn bỏ đi à?"

Giọng hắn trầm khàn mang theo sự lười biếng của sáng sớm, nghe quyến rũ cực kỳ

Phi, phi Hạ Tuấn Lâm muốn vả vào mặt mình, sao từ nãy tới giờ cứ bị cái vẻ đẹp mã của hắn cuốn hút

Ý, hắn vừa hỏi cái khỉ gì cơ ?!

Hạ Tuấn Lâm trợn mắt to nhìn hắn

" Nghiêm Hạo Tường cậu dậy lúc nào vậy hả ?"

Nghiêm Hạo Tường ôm chặt cậu vào lòng khẽ hôn nhẹ lên mái tóc cậu, một buổi sáng tuyệt vời

" Lúc trước khi cậu dậy rồi. Ngủ thêm đi, tôi xin nghỉ cho chúng ta ngày hôm nay rồi "

Hạ Tuấn Lâm muốn ngồi dậy, liền giãy giụa

" Tôi không muốn ngủ nữa, tôi muốn dậy "

" Đừng náo, cậu cứ giãy như vậy cẩn thận tôi không nhịn được ăn sạch cậu đấy "

Hạ Tuấn Lâm lập tức không dám động đậy

Oa, Nghiêm Hạo Tường vô sỉ… Hạ Tuấn Lâm tất nhiên chỉ thầm mắng hắn trong lòng

" Nhưng tôi không ngủ được, Nghiêm Hạo Tường, tôi đói "

Nghiêm Hạo Tường chợt nhớ ra hai người họ tối qua chưa ăn tối, vừa về đã làm tới tối muộn sau đó liền ngủ một mạch tới sáng

Hắn nới lỏng vòng tay đang ôm chặt Hạ Tuấn Lâm, ngồi thẳng dậy, cơ ngực săn chắc , eo thon, body sáu múi, da còn trắng trẻo, hắn…đang để nude

Không phải là cả hai người đều không mặc quần áo!!

Mọi biểu tình trên khuôn mặt Hạ Tuấn Lâm đều thu hết vào tầm mắt của Nghiêm Hạo Tường, hắn cười khẩy, nói sao nhỉ nụ cười khá là…biếи ŧɦái

" Sao hả ? Sao nhìn tôi đắm đuối như vậy ? Cậu thích thân hình tôi tới vậy sao ?"

" …" Hạ Tuấn Lâm rất rộng lượng tặng Nghiêm Hạo Tường một ánh mắt khinh bỉ

Nghiêm Hạo Tường cười cười nhanh chóng mở tủ của cậu, không sai là tủ quần áo của Hạ Tuấn Lâm lấy ra một bộ quần áo của hắn

" Hạ nhi, cậu nghỉ chút đi, tôi đi tắm chút nhé "

Nói xong không quên đặt lên môi Hạ Tuấn Lâm một nụ hôn nhẹ rồi mới bước vào phòng tắm

Hạ Tuấn Lâm lập tức chùm chăn qua đầu cười ngây ngốc, cười đủ rồi liền muốn ngồi dậy vơ lấy quần áo thì từ hạ thân truyền tới một trận đau đớn khiến Hạ Tuấn Lâm ứa nước mắt, cậu xoa eo nhỏ gầm lên

" Nghiêm Hạo Tường, tôi muốn gϊếŧ cậu "

Cuối cùng Nghiêm Hạo Tường phải bế Hạ Tuấn Lâm như bế công chúa bước vào phòng tắm, rồi bế xuống dưới phòng bếp đặt cậu xuống ghế còn bản thân đi vào bếp làm bữa sáng, mẹ Hạ vốn đã rời đi từ hôm qua nên trong nhà giờ chỉ còn hai người

Nghiêm Hạo Tường thân là học bá môn sinh học được điểm tối đa nên hắn biết Omega sau khi phân hoá sẽ vô cùng dính Alpha của họ , muốn được yêu thương cưng chiều

Nghiêm Hạo Tường thầm nghĩ việc chiều chuộng Hạ Tuấn Lâm không phải rất dễ sao? Từ nhỏ tới lớn không phải hắn vẫn chiều chuộng cậu đấy thôi

Hôm đó hai người ở nhà với nhau cả ngày không ra ngoài cốt là cũng bởi vì Nghiêm Hạo Tường vẫn đang trong thời kỳ mẫn cảm, ra nơi đông đúc mùi tin tức tạp nham sẽ làm hắn dễ kích động

Thật không ngờ đang cùng Nghiêm Hạo Tường xem phim ở ngoài nhà khách thì đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên, Nghiêm Hạo Tường nhíu mày, mới chiều đã có ai tới tìm vậy

Tiếng chuông cửa vẫn không ngừng kêu, Hạ Tuấn Lâm đành vỗ nhẹ vào cánh tay đang ôm chặt lấy cậu kia, Nghiêm Hạo Tường liền ngoan ngoãn buông ra

Hạ Tuấn Lâm chạy ra mở cửa, vừa mở cửa ra cậu đã lập tức muốn đóng cửa lại, nhưng lại bị người kia nhanh chân chen lên một bước đứng giữa cửa, ánh mắt nhìn Hạ Tuấn Lâm đầy lấp lánh

" Chu Viễn Minh, sao cậu biết nhà tôi ?"

" Xin lỗi, lần trước tôi bám theo cậu nên biết nhà cậu "

Chu Viễn Minh gãi đầu ngại ngùng, Hạ Tuấn Lâm muốn lập tức đá tên hot boy này tới sao hỏa, bao lần từ chối vậy mà vẫn dai dẳng không buông

" Vậy sao cậu lại ở đây ?"

" Tôi nghe được hôm nay cậu nghỉ vì không khỏe nên muốn tới thăm cậu, cậu có sao không? Có phải ốm rồi không ? Uống thuốc chưa ?"

Hạ Tuấn Lâm trợn trừng mắt

Được lắm, còn có gián điệp trong trường nữa

" Tôi không sao, cậu đừng lo "

Hạ Tuấn Lâm mặc dù không thích Chu Viễn Minh nhưng cũng không ghét cậu ta, nếu có thể còn có thể cùng cậu ta trở thành bạn bè, nhưng có vẻ…

Hạ Tuấn Lâm khẽ rùng mình một cái nhận thấy mùi bạc hà thật sự rất gay gắt

Nghiêm Hạo Tường ngồi trong nhà loang thoáng nghe thấy tên Chu Viễn Minh liền bực bội bước ra ngoài xem thử, người hắn ghét đang ở trước cửa ân cần hỏi thăm thỏ của hắn

Nghiêm Hạo Tường hướng tới Chu Viễn Minh phóng ra một lượng tin tức tố nhằm đe doạ, đôi mắt hằn tia máu đỏ đầy vẻ thù địch, hắn gầm nhẹ một tiếng

" Hạ nhi "

Hạ Tuấn Lâm liền chạy về phía Nghiêm Hạo Tường ôm chặt lấy hắn, thả một lượng tin tức tố sữa dùng để an ủi tâm trạng hắn, dần dần mùi bạc hà cũng dịu đi, bao bọc lấy hương sữa thơm ngát

" Tường, ngoan bình tĩnh, không sao đâu "

Chu Viễn Minh đứng run run ngoài cửa,bị Alpha trội dùng tin tức tố chấn áp, đe doạ quả thật là một chuyện khó chịu

Hạ Tuấn Lâm sau khi vỗ về an ủi Nghiêm Hạo Tường cậu mới nói vọng ra với Chu Viễn Minh

" Bạn học Chu Viễn Minh, cảm ơn cậu đã tới thăm, mời cậu về cho, xin lỗi vì không tiếp đón được "

" Được, tôi về trước, lúc nào sẽ tới thăm cậu "

Có thể nhận ra Chu Viễn Minh bị tin tức tố của Nghiêm Hạo Tường đả thương rồi, hắn lảo đảo bước đi không quên đóng cửa lại cho đôi trẻ đang ôm nhau trong nhà