Chương 53

Cơ thể hùng vĩ của hắn áp sát vào cô và du͙© vọиɠ nóng bỏng đang háo hức dán lên cánh mông cô.. Nguyễn Yên cực kỳ kích động "Cậu ... Cậu bình tĩnh chút ..."

Đại Hùng cười lạnh, đưa tay ra trước cơ thể Nguyễn Yên, thô bạo cởϊ qυầи của cô.

"Đừng làm như vậy!"

Nguyễn Yên có chút sợ hãi, Viên Tử Khê đã tính kế cô như vậy, e rằng mọi chuyện đã an bài, sẽ không có người tới cứu cô. Đại Hùng cản lại phía sau lưng của Nguyễn Yên, luồn ngón tay vào trong quần đùi và cười bỉ ổi "Bảo bối à, để cho anh sờ da^ʍ huyệt đi, anh trai thương nhớ em lâu rồi!"

"Đừng mà ..." Nguyễn Yên kịch liệt vặn vẹo, cố gắng thoát khỏi xiềng xích của Đại Hùng, nhưng mà cơ thể của đối phương vạm vỡ như núi làm cô không thể lay chuyển hắn được chút nào.

Nguyễn Yên lo lắng và dẫm mạnh vào chân của Đại Hùng, đối phương bị đau mới chịu buông ra một chút. Nguyễn Yên Nhân cơ hội cố gắng tránh thoát rồi nhanh chân chạy đi.

Nhìn thấy khoảng cách cách cửa chỉ có một chút, chỉ cần đưa tay là có thể chạm đến khóa cửa, nhưng mà một khắc này, mái tóc dài của Nguyễn Yên đã bị túm chặt lấy từ phía sau. Nguyễn Yên không dám nhúc nhích. Người đàn ông phía sau bị chọc giận, túm lấy mái tóc dài của cô gái kéo cả người về phía sau. Nguyễn Yên bị buộc phải ngẩng đầu lên, lông mày vặn lại đau đớn.

Bên tai vang lên giọng nói đầy ác mộng “Chạy nữa đi, lát nữa anh sẽ dùng côn ŧᏂịŧ to cᏂị©Ꮒ chết em!"

Đại Hùng kéo Nguyễn Yên vào trong lòng của mình, rồi đưa cặp vuốt xoa bóp ngực cô "Chậc chậc, để Dung Đình sờ riết cũng khá to đấy ..."

"Cậu buông tôi ra! Cậu và Dung Đình là bạn tốt của nhau, sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy?!" Nguyễn Yên nhục nhã khóc lóc.

“À, không phải em và Viên Tử Khê cũng là bạn bè sao? Em còn ngủ với bạn trai của người ta, đến tận sáng hôm đó Dung Đình mới trở về phòng ..."

Một bàn tay của hắn nhanh chóng tìm được cửa huyệt bí ẩn, còn bờ môi dán bên tai của Nguyễn Yên đầy mập mờ và dâʍ đãиɠ nói “Có phải da^ʍ huyệt bị cᏂị©Ꮒ cả ngày lẫn đêm không, hửm?"

"Từ Đại Hùng" Nguyễn Yên nghe lời tục tĩu của hắn vừa giận dữ vừa sợ hãi.

"Ôi chao! Bảo bối gọi thật là dễ nghe, hôm nay thử xem côn ŧᏂịŧ của anh trai nện em có sướиɠ không? Làm cho tiểu huyệt em cao trào nhiều lần!" Đại Hùng nói xong bèn đưa tay cởϊ qυầи của mình.

“Cút ra!! Đừng chạm vào tôi!!!" Nguyễn Yên cúi đầu xuống cắn vào cánh tay đen và to của hắn làm cho chảy máu, Đại Hùng không hé răng, hoàn toàn đã bị cô chọc giận, hắn túm chặt tóc của Nguyễn Yên rồi ép vào cửa, vẻ mặt của hắn vô cùng tàn độc khiến người ta sợ hãi "Con đĩ thối tha này! Xem tao có gϊếŧ chết mày không?"

Côn ŧᏂịŧ thô to đã chống đỡ trên eo của Nguyễn Yên làm cô chỉ có thể tuyệt vọng.