Chương 33

Tiểu Mĩ Nhân ghét Chồng Cũ thật, nhưng cậu còn ghét mẹ Chồng Cũ hơn.

Bà ta tuyệt đối không xứng đáng được anh gọi là mẹ.

Tiểu Mĩ Nhân nhớ rõ, ngay từ thời cấp hai, bộ dạng Chồng Cũ đã lầm lì ít nói hệt như bây giờ.

Cậu lớp trưởng thoạt nhìn gần như toàn năng, không gì không làm được, vậy mà vẫn âm thầm ghen tị với cậu bạn nhỏ gầy yếu ngồi cùng bàn.

Mỗi lần mẹ của Tiểu Mĩ Nhân mang canh đến lớp cho cậu, lớp trưởng cao lớn chững chạc sẽ luôn lén lút liếc nhìn. Tuy bạn ấy không biểu hiện gì, nhưng Tiểu Mĩ Nhân cảm thấy đáng thương không tả xiết.

“Ba mẹ tôi không hòa thuận lắm.”

Tiểu Mĩ Nhân nhớ như in dáng vẻ cô đơn lạc lõng của người kia khi nói ra câu này, nom anh hệt một đứa trẻ không nhà.

Nghe nói sau đó cha mẹ Chồng Cũ cuối cùng cũng chia tay, mẹ anh cuối cùng cũng tìm được cho mình một nửa tâm hồn khác, hai người đó cuối cùng cũng có kết tinh của tình yêu.

Tiểu Mĩ Nhân nhìn dáng vẻ ân cần chăm lo con cái của người phụ nữ trước mặt mà cảm thấy thật nực cười.

Đứa con nhỏ hiện giờ là cục vàng cục bạc, là minh chứng tình yêu, thế còn đứa con lớn kia là cái quái gì vậy?

Là dấu ấn sỉ nhục chắc!?

Tiểu Mĩ Nhân tức giận cực kì.