Chương 13: Vải Rất Ngọt và giáo sư đại học A

Tạ Ngôn đặt chén cháo ở trước mặt tôi, ngồi xuống: “Từ từ nói.”

Mấy bài viết trên diễn đàn giờ đây đang ở ngay trước mặt Tạ Ngôn, tôi thiếu điều muốn quỳ xuống trước mặt anh luôn.

“Em xin lỗi, là lỗi của em. Em sẽ tìm cách giải quyết.”

Anh cụp mắt xuống, ánh mắt lướt qua màn hình: “Cũng chẳng phải chuyện gì to tát, ăn sáng đi.”

Thế…thế là xong rồi à?

“Chi Chi, tôi không sống dựa vào mạng xã hội. Nếu em cần tôi hợp tác gì thì cứ nói với tôi.”

Tôi cầm quả trứng mịn màng, một bong bóng vừa mềm vừa nhẹ dần xuất hiện trong tim tôi.

Tạ Ngôn chậm rãi ăn sáng, ăn xong thì rửa bát rồi chuẩn bị ra ngoài: “Trên đường về cẩn thận một chút, hoặc là chờ tôi tan làm rồi đưa em về.”

Tiếng đóng cửa vang lên.

Tôi cầm lấy cháo, húp một hơi và cười khúc khích vài lần.

Đến trưa, độ thảo luận trên diễn đàn mới giảm đôi chút.

Đối thủ của tôi là “Lan Đình Mộng Vãn” đã đăng một dòng trạng thái: [Ăn cắp chính là ăn cắp. Đánh chết cái nết không chừa.]

“Lan Đình Mộng Vãn” chính là tác giả lần trước đã kích động antifan nói tôi đạo văn.

Biên tập viên ngay lập tức gửi cho tôi một tin nhắn WeChat: [Vải ơi, không được nóng vội hấp tấp, tôi đang liên hệ người xử lý rồi.]

Cơn giận mà tôi đã dễ dàng dập tắt lại bùng phát trở lại, tôi hít một hơi thật sâu và nói: [Tôi biết rồi, đây là nói người khác, tôi không kích động, tôi không kích động…]

Miệng thì nói thế nhưng tôi vẫn tức đến nỗi đi lòng vòng khắp nhà.

Tiểu thuyết của Lan Đình Mộng Vãn đăng sớm hơn tôi vài tuần, đang đứng thứ chín trên bảng xếp hạng.

Tiếp đến bộ “Mười tám cách tiếp cận sư tôn” của tôi được tung ra là nhanh chóng lọt vào top 10, sức hút ngang ngửa với bộ của Lan Đình Mộng Vãn.

Sau đó một đoạn văn trong bộ của tôi bị phốt là đạo văn Lan Đình Mộng Vãn.

Chỉ có biên tập viên và tôi biết rằng tôi và Lan Đình Mộng Vãn đã đăng chương này lên cùng một lúc.

Tôi cài chế độ đăng bài hẹn giờ nên chậm hơn cô ta vài tiếng.

Còn đoạn “có vấn đề” là diễn ý một bài thơ cổ mà tôi đã ghi rõ nguồn ở cuối bài.

Mặc dù là thế nhưng vẫn có một số người không phân rõ trắng đen cứ thế mà mắng chửi, gió càng lúc càng to, thành bão luôn.

Biên tập viên vẫn đang an ủi tôi: [Vải này, đến cả những lúc khó khăn nhất chúng ta cũng đã vượt qua được rồi, đừng sợ!]

Nước mắt tôi lăn dài trên gò má, tôi gạt vội nước mắt và trả lời: [Ừm.]

Tuy nhiên, mọi thứ không phát triển theo hướng mà tôi mong đợi.

Đến tối, danh tính của Tạ Ngôn đã bị tiết lộ.

Lần này độ thảo luận trên diễn đàn tăng vọt, cứ thế lao thẳng lên hot search.

Vải Rất Ngọt và giáo sư đại học A.

Khi tôi nhìn thấy cụm từ này thì suýt nữa tôi lên cơn đau tim luôn.

Sau khi nhấp vào giao diện thì bỗng nhiên tài khoản mạng xã hội đã được xác thực của Tạ Ngôn hiện ra.

Bài đăng mới nhất của anh ấy là các bài giảng học thuật được rất nhiều người quan tâm.