Chương 79: Xin Đừng Gây Rắc Rối

HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 79: XIN ĐỪNG GÂY RẮC RỐI

Chương này khúc đầu Yoojin xỉu ngang nên dùng ngôi thứ ba, ông Sung là hắn; Yoohuyn và Yoojin là cậu; Yerim và chị Moon là cô; Kim Sunghan là anh Ov<.

****

"Peace! Nhóc con là tuyệt nhất! Ôi cục zàng siêu ngầu lòi này! Nhóc sẽ đến với noona chứ? Hửm? Hửm? Hay là unni?"

Ôm chặt lấy cổ Sư Tử Lửa Một Sừng, Moon Hyuna hét lên như người say rượu. Peace rũ đầu tỏ vẻ khó chịu, nhưng cô không nhúc nhích dù chỉ một inch mà cười lớn.

Không khí dày đặc bụi bẩn. Những tảng đá chất thành đống, ngổn ngang xung quanh xác con cóc khổng lồ.

Giữa lúc này, Han Yoohyun và Bak Yerim đã nhìn nhau đầy khó chịu.

Hai người bọn họ từ trước đến nay theo bản năng luôn né tránh đối phương vì sự khác biệt về khuynh hướng. Nhưng khoảnh khắc Han Yoojin sử dụng kỹ năng của mình, cảm giác đối chọi đó đã hoàn toàn biến mất.

Thứ lấp đầy khoảng trống giữa họ là mối liên kết nhẹ nhàng và cảm giác gần gũi.

Đáng lẽ phải tồn tại đâu đó sự miễn cưỡng, nhưng họ đã thuận theo những cảm xúc này vì người kết nối ở giữa, không ai khác chính là Han Yoojin.

Có thể gọi đây là một kiểu đánh lừa giác quan.

Han Yoohyun và Bak Yerim đã quá quen với gửi đi và nhận lại những tình cảm tích cực cho Han Yoojin. Đủ để không nhận ra rằng dòng chảy cảm xúc rõ ràng đó đã dần bị bóp méo một cách nhẹ nhàng.

"... Hai chúng ta đừng nói gì nữa."

Bak Yerim mở lời, khóe mắt hơi nheo lại.

Hiệu ứng kỹ năng đã biến mất, để lại những dư âm cảm xúc còn tồn đọng. Họ bắt đầu khó chịu với đối phương, nhưng cảm giác đồng bộ không hề tiêu tan.

Đặc biệt là đối với Bak Yerim, người lần đầu tiên đối mặt một kẻ thù hùng mạnh và phải dốc hết sức lực của mình trong trận chiến. Thật thú vị, hưng phấn và ly kỳ. Ngay cả bây giờ, sau khi thứ kia nằm rạp dưới chân cô, trái tim cô vẫn tiếp tục đập mạnh. Tương tự đối với Han Yoohyun, kẻ luôn khiến cô chướng mắt, trông cũng ổn. Tuy nhiên, cô không muốn thừa nhận điều này và cảm giác đó khá tệ.

Trạng thái của Han Yoohyun không đến mức độ như vậy, nhưng vì cậu cũng đã trải nghiệm tình huống tương tự, nên cậu miễn cưỡng gật đầu.

Tuy vậy, người bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi kỹ năng lại không phải là Moon Hyuna, người đã hoàn toàn hòa hợp với linh thú cấp cao nhất, cũng chẳng phải Han Yoohyun hay Bak Yerim, những người đã cảm nhận được xúc cảm kỳ lạ từ thiên địch của họ; mà không ai khác, chính là Sung Hyunjae.

Phần cổ sau của con cóc khổng lồ đã chết bị đào lên hoàn toàn.

Kích thước của vết thương cực kỳ lớn, nhưng máu cũng như chất lỏng trong cơ thể không hề chảy ra. Tất nhiên là bởi vì không chỉ vùng vết thương, mà cả thịt của nó cũng bị nướng chín.

Dấu vết mà đòn tấn công để lại trông giống như của một con quái vật cực lớn có kích cỡ tương đương với Babar, chứ không phải một con người bé nhỏ. Sung Hyunjae thoáng nhìn qua đống tàn tích, sau đó hướng ánh mắt xuống người đàn ông trẻ tuổi mà hắn đang ôm trong tay.

"Thứ này có thể đến từ đâu cơ chứ?"

Như thể bị mê hoặc, hắn khẽ thì thầm. Đó là giọng điệu hứng thú như thể hắn đã phát hiện ra một dạng sống mới vô cùng thú vị.

Hắn biết về sự hữu dụng của Han Yoojin. Nhưng nuôi dưỡng linh thú hay tiên đoán thứ hạng Thức Tỉnh dự kiến đều là những lĩnh vực không trực tiếp tác động lên hắn theo bất kỳ hướng nào.

Vì người nhận được thành quả cuối cùng không phải Han Yoojin, mà chính là hắn ta.

Chuyện có thể sẽ đi theo chiều hướng khác nếu Haeyeon hay bất kỳ hội nào độc chiếm được cậu, nhưng Han Yoojin lại đứng về phe trung lập, vì vậy chỉ cần duy trì một mối quan hệ tốt là đủ. Không có lý do gì để cố tình làm phiền một người nông dân đang làm việc chăm chỉ để mang về một vụ mùa bội thu. Hợp đồng đã được ký kết, và hắn chỉ cần chờ đợi để nhận được món thu hoạch xuất sắc.

Nhưng tình thế hiện tại đã thay đổi.

Kỹ năng đặc biệt chỉ huy theo chuỗi. Ngoại trừ trường hợp đặc biệt như lần này, đó sẽ là kỹ năng không quá cần thiết đối với một Thợ Săn Hạng S.

'Nhưng ngày mà kỹ năng trở nên quan trọng hơn tất thảy sẽ không còn xa nữa.'

Sung Hyunjae hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác rằng mức khó của các hầm ngục đang tăng lên từng ngày. Hắn sớm dự đoán được trong tương lai gần các Thợ Săn Hạng S sẽ phải hợp tác với nhau.

Và khi thời điểm đó đến, một kỹ năng chỉ huy có thể ảnh hưởng đến cả Thợ Săn Hạng S sẽ là quan trọng nhất. Tuy nhiên, điều này không chỉ đáng để tâm vì lợi ích của nó, mà còn bởi chỉ số của người sử dụng kỹ năng vô cùng thấp.

Không một Thợ săn nào chào đón một kẻ có thể đe dọa họ, can thiệp trực tiếp vào cơ thể và tinh thần của họ. Nhưng Han Yoojin đủ yếu để chẳng ai cảm thấy lo xa. Và nếu bạn mạnh mẽ từ chối kỹ năng, bạn có thể phá vỡ nó.

Nó đến mức mà ngay cả các Thợ Săn hạng cao nhạy bén nhất cũng sẽ nghĩ, 'Hãy khoan dung chấp nhận vì cậu ta sẽ không gây hại và cực kỳ hữu ích'. Nó phù hợp tới độ khiến họ tự hỏi liệu cậu ta làm vậy là có chủ đích riêng hay không.

Cả một thứ nữa, chia sẻ nhân đôi hiệu quả kỹ năng tấn công.

Sung Hyunjae bất giác nhếch môi.

'Cảm giác hoàn toàn khác biệt so với khi chỉ nghe tên kỹ năng.'

Không người nào có thể chối từ sự hấp dẫn mãnh liệt trước cơ hội nắm giữ một nguồn sức mạnh tuyệt đối. Kỹ năng này cho phép cường hóa sức mạnh của bất kỳ ai bằng phương cách nhanh chóng và hiệu quả nhất, khiến người ta sẽ không thể không say mê nó sau khi đã thử ít nhất một lần.

Trên hết, đối với Thợ Săn, tồn tại những mục tiêu mà họ có thể sử dụng bạo lực một cách hợp pháp, được gọi là quái vật. Và những phần thưởng xứng đáng cũng được trao tặng sau khi tiêu diệt chúng.

Tất cả bọn họ có thể sử dụng sức mạnh phi nhân loại bao nhiêu tùy thích, công phá và dẫm nát kẻ thù, rồi thậm chí trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn.

Một cơ thể mạnh mẽ mà người ta có thể kiểm soát hoàn hảo và lượng mana tinh khiết cao. Hai thứ này kết hợp lại có thể hình thành nên quyền lực thống trị cả thế giới và khi lấy điều đó làm làm cơ sở, những kỹ năng sẽ vượt khỏi lẽ thường với sức mạnh hủy diệt khổng lồ. Rõ ràng là thứ hạng của Thợ Săn càng cao, cảm giác tự do và sảng khoái khi chiến đấu càng lớn.

Cảm giác nhân đôi hiệu quả kỹ năng tấn công đối với người đang ở đỉnh cao của những Thợ Săn đó, giống như một loại thuốc phiện. Sự khác biệt chênh lệch gấp đến hai lần so với những gì hắn từng biết. Thậm chí đến mức cảm thấy tức giận trước sự thật rằng hắn phải vứt bỏ sức mạnh mà hắn đã nắm giữ để trở lại bình thường.

Tại sao lại là một con người? Nếu nó là một vật phẩm trong hầm ngục, hắn sẽ đoạt lấy nó bằng mọi giá.

"Hyung ổn chứ?"

Ngay sau đó, bốn người bao gồm cả Han Yoohyun quay về.

"Đương nhiên là không có thương tích, cậu ta chỉ ngủ thϊếp đi thôi."

"Thật may quá. Hãy giao anh ấy lại cho tôi."

Han Yoohyun chìa hai tay ra như thể đó là điều hiển nhiên. Sung Hyunjae không khỏi cau mày. Nếu hắn cứ thế bỏ Han Yoojin như thế này, không có gì chắc chắn sau này hắn có thể trải nghiệm cảm giác kia một lần nữa. Hắn biết rõ chàng trai trẻ trước mặt bảo vệ hyung của mình gắt gao đến mức nào. Kể cả khi Han Yoojin nói không sao, cũng không có nghĩa là tên nhóc đó dễ dàng chấp thuận để cậu tiến vào một hầm ngục cấp bậc cao.

'Mình có nên gϊếŧ cậu ta không?"

Tất nhiên là không chỉ Han Yoohyun, mà tất cả những người ở đây.

Hiệu ứng nhân đôi hiệu quả kỹ năng tấn công vẫn đang hoạt động. Ngay cả khi hắn tàn sát tất cả các Hạng S còn lại, xác của con quái vật Hạng 1 và phần thưởng vẫn còn đó, vì vậy sẽ đủ lý do và bằng chứng.

Nếu làm như vậy thì hợp đồng liên quan đến linh thú chỉ còn lại MKC và Hanshin. MKC sẽ không thể kháng cự đúng cách, và Hanshin có thể dễ dàng đàn áp mà không gặp bất kỳ vấn đề gì. Thợ rèn cũng chưa thể là mối đe dọa lớn.

"Tôi yêu cầu ngài giao anh ấy lại cho tôi."

Có lẽ đã cảm nhận được bầu không khí khác thường, biểu cảm của Han Yoohyun cứng lại. Bak Yerim, người đang trêu chọc Moon Hyuna trong khi vuốt ve Peace, cũng ngậm miệng.

Chareureu

Xích Của Kẻ Kiếm Tìm Tinh tế lập tức quấn lấy Sung Hyunjae như đang bảo vệ chủ nhân. Chứng kiến điều đó, đôi mắt của Han Yoohyun hóa thành một màu đỏ sậm.

"Thật là một ánh nhìn đáng sợ. Định tấn công tôi à, cậu chủ nhỏ?"

"Chẳng phải chính anh đang gây chiến sao?"

"Đúng là như vậy. Tôi đã gửi tín hiệu vào ngày hôm qua rồi mà nhỉ? Tôi đang tò mò không biết cậu chủ nhỏ đã trưởng thành đến mức nào rồi."

"Tôi muốn đáp ứng nguyện vọng của anh, nhưng hãy bàn chuyện đó sau khi trả lại hyung cho tôi."

"Tôi không muốn."

Sung Hyunjae bật cười. Tiếng gầm gừ đó cũng dễ thương đấy. Giọng nói không mấy hăng hái của Bak Yerim đột nhiên cắt ngang bầu không khí căng thẳng.

"Nếu hai người đánh nhau bây giờ, ahjussi có lẽ sẽ biến thành 50 mảnh nhỏ."

Giọng điệu mang vẻ quở trách, nhưng ánh mắt của người đang nói lại lạnh lùng không nói thành lời. Bên cạnh cô, Moon Hyuna vui vẻ tiếp lời.

"Đúng rồi. Vậy tại sao anh không đưa hyung-nim qua đây rồi đánh nhau? Tôi sẽ im lặng để hai người làm việc riêng. Và tôi thề sẽ không mách lẻo đâu."

"Unni à, sao chị lại để ý định nói dối lộ liễu như vậy chứ? Chị thực ra muốn xem họ chiến đấu và sau đó thu kinh nghiệm chứ gì."

Bak Yerim chỉ đem ý cười dừng lại trên môi và lấy ra một lọ thuốc mana. Moon Hyuna đâm cây thương khổng lồ mà trước đó cô đã cất vào kho đồ xuống nền đất trước mũi giày. Peace cũng hơi nhe răng nanh. Giữa lúc đó, Kim Sunghan trở về. Nhận thấy bầu không khí xung quanh, anh không hỏi mà trừng mắt nhìn Sung Hyunjae.

"Hửm? Hyunjae-ssi thân mến. Đưa viên pha lê qua đây. Tôi không muốn nó bị vỡ sau khi đã đi được đến tận đoạn đường này đâu."

Trước lời của Moon Hyuna, Sung Hyunjae chuyển tầm mắt về phía Han Yoojin, cụ thể là cổ tay của người đó. Hắn nhìn thấy chiếc vòng tay thô sơ bị nứt. Hẳn đã hơn 10 phút trôi qua rồi.

'Moon Hyuna sẽ là vấn đề.'

Ba người còn lại, thậm chí cả con Sư Tử Lửa Một Sừng, sẽ không dám tấn công chính xác vì sợ làm tổn thương Han Yoojin. Nhưng Moon Hyuna thì khác. Rõ ràng cô sẽ nhắm tới Han Yoojin ngay khi nhận ra danh hiệu nhân đôi hiệu quả kỹ năng tấn công vẫn còn hiệu lực.

'Bên cạnh đó, mình cũng cần một vật phẩm đặc biệt để sử dụng cậu ta đúng cách.'

Khi nghĩ như vậy, đầu hắn lập tức hạ nhiệt.

"Có quá nhiều tai mắt ở đây, nên tôi đoán mình không còn lựa chọn nào khác."

Nói như thể hắn đang bỏ cuộc vì cảm thấy khó chịu nếu tiếp tục, Sung Hyunjae chuyển Han Yoojin cho Han Yoohyun. Sau khi khoác lên mình chiếc áo khoác được đưa lại, hắn đưa mắt nhìn những dấu vết của sự hủy diệt mà hắn đã tạo ra, rồi quay mặt đi chỗ khác. Hối tiếc nữa cũng chẳng ích gì, hắn sẽ chỉ tự khiến mình lún quá sâu.

"Được, được, hãy nhanh chóng hoàn thành và đi ra ngoài nào."

Khi tình hình đã ổn định, Moon Hyuna vẫy tay và nói. So với con cóc khổng lồ, những thứ còn sót lại chỉ ngang ngửa lũ nòng nọc hay trứng cóc. Chẳng có lý do gì để kéo thêm thì giờ.

***

"Không còn nghi ngờ gì nữa. Nó đang nhắm đến Han Yoojin."

Người Mới lo lắng nói. Bên cạnh cậu ta, Cây đang khôi phục lại hầm ngục G-15, Thành Phố Của Golem Đen. Thông qua biến dạng không gian, một con quái vật bị chặn từ 5 năm sau đã nhảy ra. Tình cờ may mắn là có rất nhiều Thợ Săn Hạng S tập hợp tại đó, vì vậy họ có thể đánh bại thứ to lớn kia. Nếu không được khôi phục nhanh chóng, những điều tương tự sẽ xảy ra trong các hầm ngục khác.

"Liệu họ có nhận ra không? Chúng ta nên làm gì với Honey của chúng ta đây?"

"Không phải vậy đâu, bình tĩnh đi. Nó đang cố gắng mang Han Yoojin đi chứ không phải gϊếŧ cậu ấy. Vị trí là ở thế giới của Honey. Chắc hẳn ai đó đã sử dụng kỹ năng dịch chuyển tức thời."

Theo lời của Cây, vẻ mặt Người Mới thả lỏng ra đôi chút và sau đó lại tối sầm lại.

"Vậy có khi nào là bên kia? Những kẻ đang cố gắng trở nên hiếu thảo?"

"Hẳn vậy. Nếu có, tôi nghĩ ít nhất nó phải là một kỹ năng Bậc SSS, hoặc rất có thể là một Bậc L. Họ chưa thể can thiệp trực tiếp, nhưng chúng ta nên kiểm tra. Đây, đã hoàn thành!"

Các tin nhắn hiện lên trên cửa sổ tối đen như mực.

"Ồ, họ đã đánh bại Babar rồi! Nhanh thật đấy!"

"Đúng vậy. Tôi còn nghĩ họ sẽ gặp chút khó khăn với sức chiến đấu hiện tại cơ. Honey cũng đóng góp rất nhiều. Thời gian tấn công nhanh vượt bậc so với một đội bao gồm cả chỉ số Hạng F; tổng thành tích hẳn sẽ đáng kể."

Phần thưởng cho cuộc tấn công vào hầm ngục và săn quái vật được quyết định tùy theo số lượng thành tích. Thông thường, hệ thống sẽ tự động tính toán nó, nhưng trong những trường hợp đặc biệt, các quản trị viên sẽ trực tiếp xem xét và lựa chọn phần thưởng.

Cây dịch chuyển các ngón tay và ghép nối phần thưởng thích hợp cho từng người.

"Đối với Honey của chúng ta – các vật phẩm bình thường sẽ trở nên vô dụng."

"Có vẻ cậu ấy cần trang bị tăng chỉ số cố định cao cấp, hẳn vậy?"

"Cậu ấy có Thợ Rèn rồi. Cậu ấy không cần nó. Thay vào đó... thứ này sẽ tốt hơn."

Sau khi tính toán tất cả số lượng phần thưởng và ghép nối một vật phẩm đặc biệt, họ tắt cửa sổ.

***

- Chϊếp chϊếp chϊếp chíp

Tiếng chim kêu râm ran bên tai tôi. Khi mở mắt ra, tôi thấy một trần nhà xa lạ. Trước tiên, có vẻ như chúng tôi đã rời khỏi ngục tối.

- Chíp! Chíp!

Cạnh đầu tôi, Chirpie bắt đầu vỗ cánh. Được rồi, được rồi. Đừng đánh vào mặt ba mà, đau quá.

"Ahjussi!"

"Yoojin!"

Đó là Yerim và Myeongwoo. Tôi cầm Chirpie lên và nâng người dậy. Nơi nào đây? Một căn phòng khá rộng rãi không có cửa sổ. Và quần áo của tôi... trông giống áo choàng bệnh viện, tôi đang ở bệnh viện ư?

Khi quay sang nhìn, tôi thấy Myeongwoo đang rơm rớm nước mắt.

"Tôi đã ngủ lâu chưa?"

"Hai ngày nay rồi. Bệnh viện nói rằng cậu không sao, nhưng mà...... cậu đã đi cùng tận 4 Thợ Săn Hạng S, tại sao họ lại không thể bảo vệ được chỉ một người cơ chứ?!"

Trước tiếng quát giận dữ của Myeongwoo, Yerim quay mặt đi. Tôi đã rất mệt, nhưng tôi không nghĩ mình sẽ ngủ hai ngày liền. Tuy nhiên, cơ thể tôi không gặp vấn đề gì. Và đầu tôi cũng nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, cánh cửa mở ra và Kim Sunghan bước vào. Khi nhìn thấy tôi, anh ấy liền cười rạng rỡ.

"Vậy là cậu đã tỉnh lại!"

Và rồi trước ánh nhìn đằng đằng sát khí của Myeongwoo, anh ấy cũng lập tức quay đầu đi, giống như Yerim.

Chà, trong số những người có mặt tại đây, Myeongwoo là người quyền lực nhất. Đặc biệt là với hai Hạng S non trẻ ở đây, anh ấy lại càng uy thế. Tất nhiên không chỉ Yerim, mà cả Kim Sunghan với khá nhiều kinh nghiệm, đều không sở hữu nhiều trang bị Cấp S. Trang bị Cấp S vẫn chưa phổ biến, vì vậy các Thợ Săn Hạng S thường được ưu tiên sử dụng chúng.

Để nhanh chóng có được tất cả các trang bị cần thiết, họ phải tranh thủ sự hỗ trợ của Myeongwoo.

"Đừng giận mà. Trước khi quái vật Hạng 1 đột ngột nhảy ra, chúng tôi không gặp bất kỳ trở ngại gì. Ngay cả khi họ là những Thợ Săn Hạng S, làm sao họ có thể dự đoán sự kiện bất thường như vậy và ngăn chặn nó? Hơn nữa, tất cả bọn họ đã hợp sức và đánh bại con quái vật Hạng 1 một cách tốt đẹp."

Sau đó, họ đã hoàn thành xuất sắc cuộc tấn công mà không phát sinh vấn đề, phải không? Họ sẽ không gây gổ và chiến đấu trong sự hỗn loạn đó chứ.

"Blue thế nào rồi?"

Tôi hỏi, vuốt ve Chirpie.

"Cô ấy quá ồn ào, vì vậy bọn em không thể đưa cô ấy đến bệnh viện. Cô bé hơi ủ rũ vì không thể gặp ahjussi, nhưng cô ấy vẫn ổn. Và cô ấy cũng ăn uống tốt."

"Chirpie bắt đầu từ ngày thứ hai cứ khóc suốt nên chúng tôi không còn lựa chọn nào khác. Chúng tôi đã được bệnh viện và Hiệp hội cho phép đưa nó đến đây."

Ra là như vậy, Chirpie à. Nhóc con đã muốn gặp ba sao?

"Yoohyun vào hầm ngục rồi sao?"

"À, vâng."

Yerim hơi khó khăn đáp lời, lảng tránh ánh mắt tôi. Hình như cô nhóc đang che giấu điều gì đó. Và nhắc mới nhớ, tại sao Kim Sunghan lại ở đây?

"Không phải Sunghan-ssi cũng phải đi sao?"

"À... đó là."

Kim Sunghan cũng tránh ánh mắt của tôi. Chuyện gì đã xảy ra vậy?

"Và Peace?"

"Peace đi cùng, nhưng..."

Yerim ngập ngừng, rồi nói tiếp.

"Chủ Hội và Peace, hai người đó đã đi."

"...... Hử?"

Trong một khoảnh khắc, tôi thực sự không hiểu. Vậy là, hai người họ, chỉ hai người họ...... Trái tim tôi chùng xuống và cửa sổ thông báo kỹ năng Kháng Sợ Hãi hiện lên. Điên thật, thằng em trai rồ dại khốn khϊếp đó, nó thực sự phát điên rồi sao?

"...... Một hầm ngục Bậc S?"

"Vâng. Các thành viên Hội khác theo vào trong, nhưng họ đều bị đuổi ra ngoài. Họ nói rằng thái độ của anh ta rất đáng sợ. Tuy nhiên, anh ta vẫn khẳng định rằng hầm ngục này vừa sức, vì thế nên ngay cả khi gặp khó khăn, họ sẽ không hề hấn gì..."

Cho dù vậy, đó vẫn là một hầm ngục Bậc S. Thợ Săn Hạng S đúng là cần thiết thật, nhưng phải kèm thêm các hạng trung đến hạng cao chứ. Vào đó chỉ mang theo Peace? Peace thì có tội tình gì đâu trời? Ý tôi là, thằng nhóc sẽ không phải kẻ cưỡng bức kéo đứa nhỏ theo....... Nhưng mà ngay cả khi họ thu thập đủ thông tin về nơi đó, thì thời gian tấn công trong hầm ngục Bậc S cũng rất lâu. Nếu chỉ có hai người đó, bọn họ sẽ không thể nghỉ ngơi hợp lý.

Thực sự Yoohyun, định mệnh cái thằng mất dạy khốn nạn này. Nếu mày đang vướng mắc điều gì đó trong lòng, hãy biểu đạt nó ra bằng lời chứ, đồ em trai ngu ngốc.

***HẾT***

Lại double chương vì tuần trc lặn mất:>