Chương 78: Giáo Viên Mầm Non (5)

HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 78: GIÁO VIÊN MẦM NON (5)

****

"Thật tiếc khi camera di động không hoạt động trong ngục tối."

Yerim nói, đặt tôi xuống. Sao lại có camera di động ở đây? Cô nhóc muốn chụp lại lần đầu tiên quái vật Bậc SS xuất hiện à?

Nhóc ấy bay chậm để đề phòng tôi không chịu được sức ép, vì thế bốn người kia đã tới chỗ lưng con Babar trước. Tấm lưng rộng lớn được tạo thành từ đá hầu như không có bất kỳ chấn động nào và chúng tôi cảm thấy giống như đang đứng trên một sườn núi.

"Con thú này thực sự không phản ứng một chút nào luôn?"

Moon Hyuna hỏi, dùng mũi chân đập xuống nền đá.

"Bởi vì chúng ta giống như ruồi đang đậu trên tấm đệm. Tuy nhiên, đừng có rút giáo ra thử ngay bây giờ."

Theo lời tôi, Moon Hyuna ngừng nâng giáo và hạ nó xuống. Làm gì thì làm, tuyệt đối không được phép bất cẩn.

"Kim Sunghan-ssi đâu rồi?"

Tấm lưng của con cóc rộng lớn đến mức khó nhìn thấy điểm cuối. Yerim bay lên một lúc và quan sát xung quanh trước khi quay lại trả lời tôi.

"Em thấy anh ta đang tháo cung và lùi xa hơn, có vẻ như anh ấy đã bắn một phát."

"Được rồi? Vậy thì..."

Ngay cả khi cảm thấy thiếu tự nhiên, tôi vẫn phải áp dụng từ khóa lên Moon Hyuna.

Kỹ năng Giáo Viên nói rằng mục tiêu càng sở hữu nhiều kỹ năng nổi bật thì lượng tiêu thụ chỉ số Mana càng cao. Và ở đây – có đến tận 5 Hạng S. Vì vậy sẽ an toàn hơn nếu tôi giảm bớt gánh nặng thông qua hiệu ứng của từ khóa.

"Hyuna-ssi, hãy thay tôi để mắt đến Peace thật tốt. Đứa nhỏ chưa có kinh nghiệm làm linh thú, và đây cũng là hầm ngục đầu tiên của nó."

Tôi nói với Moon Hyuna khi tiến về phía cô ta. Tôi thực sự lo lắng. Tôi không biết nhóc con sẽ phải đối đầu với một con quái vật mạnh hơn nó sớm như thế này.

"Đừng lo lắng, ba à. Sẽ không có vấn đề gì nếu Peace ngoan ngoãn nghe lời."

"Tôi tin lời cô."

Khi tôi cố tình nở một nụ cười gượng gạo cho thấy rõ sự giả tạo, khuôn mặt của Moon Hyuna trông có vẻ không hài lòng, đúng như dự đoán.

"Nếu cậu không yên tâm thì cứ nói thẳng ra đi. Dù sao thì hyung-nim cũng không chỉ tin tưởng mình tôi."

"... Trông tôi dễ đoán vậy sao?"

Tôi ngượng ngùng tiếp lời.

"Nói ra thì có chút xấu hổ. Nhưng tôi chắc chắn tin tưởng Hyuna-ssi. Hơn nữa, cô cũng là người đáng tin cậy và tôi biết ơn cô. Tôi đã lo lắng khá nhiều trước khi vào hầm ngục. Nhưng cô nên biết rằng: cô, và tất cả mọi người ở đây, đều là những người mà tôi chân thành tin tưởng."

Nếu tôi chỉ là một Hạng F bình thường không có Kháng Sợ Hãi, tôi sẽ lên cơn co giật vào lúc này vì căng thẳng.

"Với Hội Haeyeon, tôi biết rõ về họ và dành thời gian cho họ thường xuyên, vậy nên tôi có thể yên tâm, nhưng tôi không thể chắc rằng liệu hai người còn lại có chấp nhận... con người bình thường của tôi không. Nhưng mà, Hyuna-ssi tốt hơn tôi mong đợi rất nhiều, cô đã chịu khó lắng nghe ý kiến của tôi, vì vậy tôi có thể nhanh chóng cảm thấy nhẹ nhõm. Nếu tôi vô tình hành xử tùy tiện với cô, hoặc thậm chí, có lẽ, đã xúc phạm cô, thì tôi xin lỗi."

"À, làm gì đến mức xúc phạm? Cứ tùy tiện với tôi đi. Không sao mà."

Cô ấy cười và đưa tay vò tóc tôi. Này, nếu tính cả trước khi hồi quy thì tôi lớn tuổi hơn cô đó.

"Nếu cậu thực sự biết ơn tôi thì hãy cho tôi mượn điểu sư thường xuyên hơn. Cậu nghĩ sao về việc cấp phép cho tôi độc quyền sử dụng nó cho đến khi tôi tìm thấy linh thú cấp cao nhất?"

"Vậy có hơi khó. Thay vào đó, tôi sẽ dành cho cô những tình cảm tha thiết của mình. Tôi yêu cô, Moon Hyuna-ssi. Xin hãy chăm sóc tôi từ bây giờ."

"Chỉ có tiếng chứ không có miếng làm tôi hơi buồn đấy. Nhưng không sao, cậu là hyung-nim của tôi mà."

Và rồi biểu hiện của cô ấy bỗng trở nên hơi kỳ lạ.

"Khi hyung-nim mắng tôi, kỳ lạ thay, tôi không cảm thấy khó chịu. Chắc là vì cậu giống sunbae-nim của tôi chăng? Có vẻ là như vậy."

Khi cô ấy nhắc đến 'sunbae-nim', tôi ngay lập tức biết rằng từ khóa đã hoạt động mà không cần kiểm tra cửa sổ trạng thái. Cô ấy có lẽ đang nói về sunbae-nim huấn luyện khi cô còn là một vận động viên, hoặc có thể là trong một câu lạc bộ thể thao ở trường. Rất có thể người đó là một nữ tiền bối, nhưng kể cả vậy... cũng không thành vấn đề. Miễn sao không phải 'mẹ' là được.

Sunbae-nim mà tôi không biết tên, cảm ơn nhiều vì đã chăm sóc Moon Hyuna-ssi rất tốt.

Sau khi xoa dịu Peace, thuyết phục đứa nhỏ hãy cố gắng hợp tác với Moon Hyuna chỉ một lần, tôi sử dụng buff 'Bé Con Của Tôi' lên Yoohyun. Sau khi xử lý con quái vật Bậc SS này, thằng nhóc sẽ nhanh chóng tới một hầm ngục Bậc S khác, nên đây là thời điểm lý tưởng.

"Tôi sẽ sử dụng kỹ năng của tôi từ bây giờ."

Ngay khi tôi nói, những ánh mắt đổ dồn về phía tôi. Họ tập trung vào tôi đến mức tôi thậm chí còn cảm thấy khó chịu.

"Kỹ năng tôi kiếm được sáng nay là một kỹ năng đặc biệt chỉ huy theo chuỗi. Đây là lần đầu tiên tôi sử dụng, vì vậy tôi chưa thể biết chi tiết cụ thể về hiệu quả của nó, nhưng theo cửa sổ giải thích, nó sẽ giúp những người nhận ảnh hưởng tương tác với nhau tốt hơn. Tại thời điểm này, sự kết nối chính xác và nhanh chóng giữa từng kỹ năng là quan trọng nhất, vì vậy tôi nghĩ nó sẽ có ích."

"Một kỹ năng xuất hiện sáng nay?"

"Đúng vậy. Rất có thể tôi sẽ chỉ nhận được nó sau khi đạt đủ 20 cấp độ, nhưng chắc hẳn một vài điều kiện nào đó đã được đáp ứng. Tôi đoán có lẽ nó liên quan đến việc một số lượng Thợ săn Hạng S nhất định đã tập hợp lại với nhau? "

Nói một cách cụ thể, tôi nghĩ rằng đó là kỹ năng cấp độ 10, nhưng tôi đã nói kỹ năng cấp 10 của tôi là nuôi dưỡng ma thú, vì vậy tôi đặt nó là cấp 20. Dù sao thì kỹ năng cấp 20 cũng chưa xuất hiện.

"Có vẻ như ahjussi thực sự không có một chút năng khiếu nào liên quan đến chiến đấu."

Yerim nói điều gì đó gây đau khổ. Được rồi, đằng nào thì tôi cũng chỉ là một Hạng F thôi. Cho dù có một kỹ năng tấn công tốt, và ngay cả khi nhân đôi hiệu quả, thì trong mắt những người ở đây, cùng lắm chỉ như chuột trở thành mèo nhỏ.

Một kỹ năng đặc biệt ít ảnh hưởng đến chỉ số sẽ tốt hơn nhiều.

Tôi dặn trước rằng họ không nên từ chối nó, và sau đó sử dụng kỹ năng lên Yoohyun. Ngay khi kỹ năng được áp dụng, tôi đã 'hiểu' được chuyển động của Han Yoohyun. Tôi thậm chí còn nhận ra thằng nhóc đang sử dụng bên chân nào làm trụ, thông qua cách điều chỉnh sức mạnh của nó.

Han Yoohyun mở miệng. Không, em ấy định mở miệng thì đúng hơn.

"Em chưa cảm thấy gì cả. Hyung thì sao?"

Thay vì trả lời, tôi sử dụng kỹ năng lên Yerim. Ngay sau đó, thậm chí không cần nhìn, tôi vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt sáng rực của cô nhóc. Yoohyun cũng đang nhìn thẳng vào tôi.

Nếu bao gồm cả của tôi, tôi có thể cảm nhận được ba ánh nhìn.

'Đây có phải là lý do tại sao mình cần đến chỉ số Tinh thần?'

Nó làm đầu tôi quay cuồng, nhưng nhờ phần bù của kỹ năng hoặc từ khóa, nên ít nhiều tôi vẫn ổn. Tuy tôi nghĩ rằng con số càng tăng thì tôi càng khó xử lý.

Ngoài ra, tôi cũng có thể truyền đạt cảm giác của mình cho những người chịu ảnh hưởng của kỹ năng.

Đơn phương và theo cả hai hướng.

"Anh sẽ bắt đầu kết nối hai đứa từ bây giờ."

Nếu kỹ năng liên tục truyền qua lại như thế này, tôi hơi thắc mắc liệu nó có trở thành thứ khiến người ta phân tâm khi chiến đấu không.

"Ồ? Cảm giác thú vị này là sao?"

Yerim nói, tròn xoe mắt. Yoohyun cũng kinh ngạc.

"Nghĩ mà xem, em thậm chí còn cảm nhận được chuyển động của đối phương. Thứ này chắc chắn rất hữu ích trong các trận đấu đòi hỏi sự hợp tác."

"Anh có nghĩ nó sẽ tạo trở ngại không? Dạng như cảm giác bối rối trong khi chiến đấu ấy."

"Không, hoàn toàn không. Sự phân chia rất ổn định, vì vậy không cần lo sẽ bị loạn."

Có vẻ ngoại lệ chỉ có mình tôi. Chắc hẳn là do tôi đang giữ vai trò hoạt động như một bộ lọc? Làm công việc như giám sát viên giúp tăng sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa các mục tiêu?

'... Giống hệt một giáo viên mẫu giáo bình thường.'

Đặc biệt là giáo viên đang cố gắng chỉ huy lũ trẻ nhảy múa đều nhau trong một cuộc thi tài năng cấp trường. Nói đến đây, tôi chợt nhớ đến Yoohyun hồi mẫu giáo.

"Hãy sử dụng lên tôi nữa!"

Như cô ấy muốn, tôi sử dụng kỹ năng lên Moon Hyuna, và sau đó là Peace. Khi đã hoàn thành cả 4 người bọn họ, tôi cảm thấy chỉ số Tinh Thần của mình gần như kiệt quệ. Đầu tôi đã bắt đầu quay cuồng. Có vẻ như tôi sẽ không thể sử dụng nó trong thời gian dài.

"Yerim!"

Keng!

Ngọn giáo trắng khổng lồ của Moon Hyuna và ngọn giáo Băng Lâm của Yerim đập vào nhau. Nếu như thường lệ, Yerim sẽ bị đẩy lùi ngay, nhưng hai cây thương có chiều rộng và chiều dài chênh lệch rõ ràng, giống như sức mạnh của chủ nhân của chúng, lại bất động khi chúng chạm nhau. Thậm chí còn không xuất hiện bất kỳ chấn động nào.

Điều này có nghĩa là họ đã đồng bộ hóa sức mạnh của mình để có được độ chính xác như vậy.

"Ồ, nó hoạt động chỉ trong một lần."

"Đúng vậy! Ahjussi, anh không định đi dạo với em trong hầm ngục thường xuyên hơn sao?"

Em đang cố gϊếŧ anh à?

Giờ chỉ còn lại Sung Hyunjae. Người không bị ảnh hưởng bởi từ khóa và cũng là người mạnh nhất. Aa, tôi không chắc mình có thể.

'Nhưng anh ta tung ra đòn cuối cùng và quyết định, mình không thể không sử dụng kỹ năng lên anh ta.'

Babar có lẽ sẽ không chỉ dừng lại ở mức phớt lờ Yoohyun. Mà ngay cả khi Moon Hyuna đâm thủng da, nó cũng sẽ sử dụng kỹ năng tái tạo của nó và phục hồi trong tích tắc.

"Có vấn đề gì không?"

Sung Hyunjae, người đã đến sau lưng tôi khi tôi không để ý, hỏi. Anh ta đang thắc mắc tại sao tôi không sử dụng kỹ năng với anh ta.

"Tôi cần một lọ thuốc trước."

Chỉ số mana của tôi vẫn còn nửa già, nhưng để đề phòng, tôi sẽ nạp đầy nó. Tôi lấy lọ thuốc vị táo ghê tởm ra và uống cạn sạch trong một hơi. Tôi đã thử yêu cầu Hiệp hội về việc tạo ra một loại tiên dược đặc biệt, nhưng họ nói rằng hiệu ứng chữa lành đặc biệt là không thể. Những kẻ thiếu linh hoạt.

Sau đó, tôi sử dụng kỹ năng.

'...... Mình có thể chịu được. '

So với một người đã được áp dụng từ khóa, gánh nặng về Tinh Thần mà tôi cảm thấy hẳn sẽ lớn hơn. Chắc nhiều hơn ở đâu đó... khoảng 1,5 lần? Chắc không nhiều quá đâu nhỉ...

"Thú vị thật!"

Trong chớp mắt, cùng với cảm giác toàn thân run rẩy kịch liệt, tầm nhìn của tôi bắt đầu quay cuồng. Khi sức lực rời khỏi hai chân của tôi, Sung Hyunjae đã nắm lấy cánh tay tôi và giúp tôi đứng dậy.

Mẹ kiếp, Sung Hyunjae, thằng chó đẻ khốn khϊếp này......

"Không phải tôi đã nói là đừng từ chối sao?"

"Tôi chỉ muốn thử một chút."

Anh ta đáp lại với một khuôn mặt không biết xấu hổ. Nếu tôi đã nói là không làm, thì đừng có làm. Có khi nào đây là hiệu ứng thêm của kỹ năng đối với người chưa được áp dụng từ khóa mà hệ thống đã đề cập trước đó không? Những người khác, kể cả Moon Hyuna, đều cư xử tốt, duy chỉ có tên khốn này là giở trò.

"Có chuyện gì vậy?"

Yoohyun bước đến, trừng mắt nhìn Sung Hyunjae, kẻ đang nắm lấy cánh tay tôi. Dù sao đi nữa, Sung Hyunjae, thằng khốn chết tiệt này, cũng là người lớn tuổi nhất ở đây. Không hiểu nổi hắn lại là kẻ kéo đến nhiều rắc rối nhất.

"Không sao đâu. Anh chỉ hơi chóng mặt vì số lượng mục tiêu tăng lên thôi."

"Có thật sự ổn không?"

"Anh khỏe."

Nếu thằng cha lươn lẹo bên cạnh tôi chịu lắng nghe, thì tôi còn chịu đựng được. Ngay sau đó, Sung Hyunjae cởϊ áσ khoác lông và choàng nó qua vai tôi.

"Thứ này có khả năng Kháng Lửa Hạng S, vậy nên hãy mặc nó. Kỹ năng của cậu chủ nhỏ có hiệu ứng lớn lắm đấy. Ngoài ra nó cũng hàm chứa cả sức mạnh Phòng Thủ."

"Tôi có chiếc vòng tay, tôi sẽ không sao."

"Nếu tôi là cậu, tôi sẽ không sử dụng nó cho đến khi chắc chắn trận đánh sẽ thành công, phải chứ?"

Anh ta nói đúng. Tuy nhiên, tại sao anh không nói điều đó trong khi Yoohyun vắng mặt? Quay sang nhìn thằng nhóc, tôi bắt gặp một ánh mắt dữ tợn.

"Hyung?"

"Ý tôi là, nếu cần, tôi đã có kỹ năng phòng thủ thông qua chiếc khuyên tai rồi, tôi không chắc lắm... Tôi sẽ mặc áo khoác."

Tôi từ từ luồn tay vào trong chiếc áo. Tay áo rộng rãi phủ qua tay tôi từ từ thu nhỏ lại để vừa vặn với tôi một cách hoàn hảo.

'Mình muốn lấy cái áo khoác này rồi sủi luôn.'

Nếu anh ta mất đi thứ này, Yoohyun sẽ đỡ khổ hơn trong các trận đấu xếp hạng sau này. Nhưng có vẻ bây giờ không phải thời điểm thích hợp để hành động khùng điên và nhét nó vào kho đồ.

"Anh sẽ sử dụng vòng tay đúng lúc mà, nên đừng lo lắng."

Đứa em trai đó quay người lại với khuôn mặt đen sì. Khi chúng tôi rời khỏi hầm ngục này, bằng cách nào đó tôi phải trấn an thằng bé; nếu không nó sẽ phát điên lên lần nữa mất.

Bất chợt, tôi cảm nhận được Yerim đang phát động Vô Ảnh Nhật.

"Mọi người đã sẵn sàng!"

Ngay sau đó, Sung Hyunjae ôm tôi bằng một tay. Tôi không thể trụ vững trong trận chiến với sức mạnh của mình, vì vậy đành bó tay chịu trói, nhưng vẫn là, cảm giác thật bức bối khó chịu.

Tôi là hành lý. Chỉ là hành lý A thôi.

"Tôi sẽ chia sẻ kỹ năng bây giờ, nên vui lòng đừng từ chối lần nữa."

Tôi sử dụng Món Quà Tặng Kèm (S), thứ cho phép tôi chia sẻ một kỹ năng từ Bậc S trở xuống thông qua tiếp xúc, với Sung Hyunaje là mục tiêu. Kỹ năng được chia sẻ là Cựu Chiến Binh Hạng F (S). Đó là danh hiệu giúp nhân đôi hiệu quả kỹ năng tấn công.

Sung Hyunjae lấy ra vật phẩm Xích Của Kẻ Kiếm Tìm Tinh Tế từ kho đồ. Chuỗi ánh vàng to bằng ngón tay bắt đầu quằn quại như những con rắn đang uằn mình trên không trung và bay lượn vòng tròn. Năng lượng điện mạnh mẽ thỉnh thoảng lại phát ra nhấp nháy.

Tôi không cần nhìn lúc này, vì vậy tôi nhắm mắt lại. Tôi cũng muốn giảm ít nhất một phần dữ liệu đang chạy vào não tôi.

Một trường cản mana mạnh mẽ trải dài trên chính giữa cổ sau của Babar, trông giống như vách đá.

Vô Ảnh Nhật.

Bak Yerim đang lơ lửng trên khu vực mà cô nhóc đảm nhận. Nhóc ấy luôn tự tin như vậy. Ngay cả khi đối mặt với một đối thủ bất khả kháng bằng sức mạnh của mình, em ấy vẫn vui vẻ.

Kỹ năng cường hóa thuộc tính băng của Giáo Băng Lâm được kích hoạt. Một đợt khí lạnh mạnh mẽ đến mức có thể làm đông cứng cả hơi thở bắt đầu lan rộng.

Nếu đứa nhóc không thăng cấp ngày hôm qua và nhận được kỹ năng Kháng Lạnh, em ấy có thể tự làm mình bị thương.

Sareureuk

Hơi Thở Băng Giá bao phủ khu vực xung quanh như một tấm màn. Màn sương màu trắng ban đầu được nhuốm bởi màu xanh sống động từ Mana, kết hợp với Cường Hóa Thuộc Tính Băng.

Và rồi.

Ràooo-!

Mưa băng đổ xuống như trút nước.

Phạm vi bị thu hẹp hết mức có thể, và thay vì mưa, sương mù băng dày đặc như những lưỡi giáo găm vào đá.

Chích- chích!

Nhiệt độ trong khu vực giảm xuống nhanh chóng.

Không có thời gian để kiểm tra kết quả, Yerim lập tức biến mất.

Gần như cùng lúc, ngọn lửa nuốt chửng nơi Yerim đã lơ lửng trước đó.

Bừngbừng!

Lửa rực cháy lan ra từng đợt như những cơn sóng dữ.

Bức tường đá đóng băng tan chảy trong nháy mắt. Khu vực xung quanh nóng lên thành một màu đỏ tươi. Rồi màu sắc của ngọn lửa đang háo hức gặm nhấm trên đó, bắt đầu trầm xuống.

Từ tím đỏ đến tím sậm, và cuối cùng là một màu đen thuần.

Nhờ khả năng Kháng Lửa, tôi không cảm thấy nóng, nhưng nhiệt độ lúc này thực sự cao, đến mức đốt cháy hoàn toàn lượng oxy trong khu vực.

"Không phải bây giờ là thời điểm thích hợp sao?!"

Mặc dù một tín hiệu cảnh báo rủi ro rằng cô không thể chịu đựng được gửi đến, Moon Hyuna vẫn mất kiên nhẫn vì không thể lao vào. Tính tình nóng nảy thật.

Tất nhiên, hiện tại đúng là thời điểm da nó mềm nhất, nhưng nếu người giữ thương có nhiệm vụ đâm xuyên không thể phát huy sức mạnh của cô do bị bỏng, cô ấy sẽ vô dụng.

Một lượng nhất định mà Moon Hyuna có thể tiếp nhận. Một mức tổn thương được cho phép. Cô nàng là người phụ nữ cứng rắn nên chúng tôi sẽ không cần đợi lâu. Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi là đủ.

Tốc độ đà, quãng đường, thời gian còn lại cho ngọn lửa, tất cả khiến tôi cảm thấy đầu mình sắp nổ tung. Não tôi hiện tại đã loạn thành một mớ rồi.

"Ngay bây giờ."

Kkadeudeuk-

Peace tập trung toàn bộ sức lực vào đôi chân của mình. Móng vuốt cắm sâu trên mặt đất.

Cùng lúc đó, khi người điều khiển và linh thú hoàn toàn hòa nhịp với nhau mạnh mẽ tung khỏi mặt đất, tôi sử dụng kỹ năng của chiếc vòng. Để Sung Hyunjae có thể phóng điện ngay sau khi mũi thương của Moon Hyuna xuyên qua da, anh ta cũng phải di chuyển ngay bây giờ.

Không cần nói bất cứ điều gì, Sung Hyunjae đã bắt đầu di chuyển.

Ngay sau đó,

Kwaang-!

Tôi nghe thấy một tiếng nổ xuyên thấu não. Khi các mảnh vỡ văng ra, phần mũi sắc nhọn của ngọn giáo cắm sâu vào da Babar như một mũi khoan khổng lồ, với sức mạnh điên cuồng.

Quần áo của cô ấy bị cháy, tay và mặt đỏ bừng, nhưng Moon Hyuna vẫn mỉm cười. Cô thực sự rất phấn khích. Đối diện với cô ấy,

- Gureureuk

Con cóc khổng lồ cuối cùng cũng bắt đầu phản ứng. Như choáng ngợp, nó kêu lên một tiếng như núi đổ rồi dịch chuyển thân mình. Tòa lâu đài hư hại một nửa cuối cùng đã sụp đổ hoàn toàn. Nó có thể sẽ sớm sử dụng khả năng Tái Sinh, nhưng đã quá muộn.

Da thịt lộ ra ngoài. Cây giáo hung hãn đâm thủng tĩnh mạch dày rồi rút ra, làm dịch thể màu xanh lá đậm từ phần thịt bên trong phun tung tóe.

Moon Hyuna và Peace không chút ngần ngại nhanh chóng di chuyển về. Nắm bắt chính xác thời điểm, Sung Hyunjae hoàn thành xong việc chuẩn bị.

Charararak

Xích Của Kẻ Kiếm Tìm Tinh Tế bắt đầu ngấu nghiến lấy Mana của chủ nhân, lan rộng ra và,

Kwak! Kwadeuk!

Bay như những mũi tên, chúng lao vào da thịt của Babar.

Kooreureureung!

Những tia sét từ trên cao đổ xuống các chuỗi xích ngắm bắn hoàn hảo đó.

Ánh điện nhàn nhạt nhấp nháy, nhuốm toàn bộ quang cảnh một màu trắng sáng. Mùi thịt cháy khét lẹt. Các mảnh vỡ bắt đầu bay.

Cú điện giật có sức mạnh hủy diệt không hề giảm tốc mà ngược lại càng lúc đổ xuống như một cơn đại hồng thủy. Lớp thịt dày khó có thể đâm thủng bằng lực vật lý thông thường, bắt đầu cháy, sôi ùng ục và bốc khói, xung quanh phần cổ nóng đỏ như dung nham. Phần xương trắng lộ ra trong nháy mắt, và ngay cả chỗ đó cũng cháy đen.

Như thể muốn nuốt chửng toàn bộ cơ thể khổng lồ, dòng điện lập tức lan truyền.

- Goouuung!

Babar hống lên, giật bắn người. Âm thanh giống như núi lở kết hợp với tiếng đất đá sụp xuống vang vọng. Ngay cả không khí cũng rung lên vì sự giãy giụa của con thú.

Nhưng điều đó không kéo dài lâu.

- Gooooong!

Cùng với tiếng gầm rú lớn của tử thần, thân ảnh khổng lồ, kích thước bằng ngọn núi, đổ ập xuống. Lớp da dính chặt trên toàn bộ cơ thể Babar cũng bị mất liên kết và rơi ra.

Đó là một trận long trời lở đất theo đúng nghĩa đen.

Sau khi chắc rằng tất cả mọi người đã an toàn tránh được những tảng đá trút xuống như mưa, tôi tắt kỹ năng Giáo Viên.

Trong phút chốc, tầm nhìn của tôi tối sầm và tôi cố gắng nhấc mí mắt lên. Tuy nhiên, sự cầm cự không duy trì được lâu và tôi đóng chúng lại. Có vẻ như một cửa sổ phần thưởng đã xuất hiện, nhưng tôi thậm chí không còn dù chỉ một chút sức lực để kiểm tra.

'Hình như mình sắp tiêu đời rồi.'

Cảm giác như thể linh hồn của tôi bị rút ra, cho vào một máy xay sinh tố và nghiền vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ.

"... Tôi sẽ chợp mắt một lúc, vì vậy xin đừng đánh nhau."

Tụ tập bọn trẻ và kết thúc cuộc tấn công, đưa chúng ra ngoài, đúng với vai trò là người lớn tuổi nhất. Cảm giác khó chịu, mơ hồ bao trùm lên các giác quan, tôi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.

***HẾT***

Má ơi ảnh nhà trong webtoon moe thật sự(o''o)

Cấp S Mà Tôi Dưỡng Thành - Chương 78: Giáo Viên Mầm Non (5)