HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 52: CHÍP (1)****Có điều gì đó đã thôi thúc tôi đừng quay lưng lại ít nhất là trong thời điểm bây giờ. Cảm giác giống như tôi đang trong vai một nhân vật điện ảnh kinh dị, người phải giả vờ đến cùng rằng họ không thể nghe thấy những bước chân kẽo kẹt đang tiến lại gần từ phía sau.
'Mình vẫn đang sử dụng Thằn Lằn Kẹt Tường.'
Để đề phòng, tôi đã kích hoạt nó trước khi đến Hội Seseong. Vì Yoohyun, người biết rõ tôi nhất lại chỉ có thể cảm nhận được thứ này một cách mờ nhạt, vậy nên cho dù Sung Hyunjae có nhạy bén đến mức nào, anh ta cũng không thể dễ dàng cảm thấy đâu. Người này liệu có làm việc gì kỳ lạ như ấn mũi vào người tôi và đánh hơi, giống như đứa em trai tôi không?
"A, Chủ Hội!"
Kang Soyoung cuối cùng cũng để ý và reo lên, đây chính là thời điểm thích hợp để tôi tỏ ra đã nhận thức được tình hình và quay người lại. Một người đàn ông trông trẻ hơn rất nhiều so với lứa tuổi của mình mặc dù đã gần bốn mươi, đang mặc một bộ trang phục thoải mái. Tay áo sơ mi với các cúc bấm cởi ra đã được xắn lên nửa chừng và anh ta không mang bất cứ thứ gì giống như cà vạt. Người này dường như thực sự có thời gian rảnh, vì vậy tôi không thể nói 'Ồ, anh đến tận đây mặc dù rất bận rộn với công việc' hay bất cứ điều gì tương tự với vẻ bề ngoài đó được.
"Thật nhẹ nhõm khi nhìn thấy cậu vẫn khỏe mạnh. Tôi đã lo lắng rất nhiều."
Ôi trời, đó là một biểu cảm và giọng điệu tử tế đến mức khiến người ta nổi da gà. Nếu tôi ngây thơ hơn một chút, chắc chắn tôi đã nhanh chóng tin tưởng anh ta và cảm động rồi.
"Chủ động đến và hỏi thăm tôi, anh làm tôi cảm thấy thật sự có lỗi."
Tôi nói, lọc ra những cảm xúc bên trong đang than vãn rằng tôi đang rất áp lực, vì vậy xin anh hãy biến đi. Trước lời nói của tôi, Sung Hyunjae mỉm cười. Những Hạng S đều như vậy, nhưng trông anh ta thực sự rất đẹp trai. Người này có tất cả mọi thứ.
"Cậu đã chiếu cố đến tận đây, làm sao tôi có thể không ra đón được? Quan trọng hơn tất thảy, Han Yoojin-gun là người sẽ nuôi dưỡng đứa tr-."
"Cảm ơn anh rất nhiều vì đã quan tâm đến tôi!"
Mẹ kiếp, Moon Hyuna thực sự, thực sự cô! Tại sao tôi lại phải sống để nghe những điều này! Tôi sẽ trả đũa thích đáng. Mẹ kiếp, cứ chờ đấy. Tôi mà không đòi được khoản bồi thường từ cô thì tôi không phải con người.
Vừa lúc đó, Peace, bé con nghe thấy tôi hét lên, đã nhanh chóng lao đến. Rồi nó nhìn thẳng vào người vừa mới đến đây.
- Kkeuoooong
Có lẽ nhóc con cảm thấy e ngại nên nó bám dính lấy tôi gầm gừ. Nhìn thấy dáng vẻ đó, Kang Soyoung chỉ về phía Sung Hyunjae và trấn an.
"Đừng lo, Peace. Đây là Chủ Hội của chị. Ngài ấy không nguy hiểm... ừm, đáng sợ, ờ, nên... Ngài ấy là một người tốt... cũng không phải vậy......"
... Vậy là cô gái trẻ này không thể dối lòng, ha.
"Dù sao thì ngài ấy cũng là một người tốt!"
Có vẻ như, trên vị thế là thủ lĩnh bang hội, anh ta thực sự là một người tốt. Nếu Peace có thể hiểu hoàn toàn lời nói của người khác, thì có lẽ nhóc ấy đã lùi lại vài bước? Nhưng vì không thể, nó chỉ nghiêng đầu như đang hỏi rằng 'bạn nói cái gì thế'.
"Không sao đâu. Những người này đều cùng phe. Vì vậy nhóc có thể đi chơi."
"Mặc dù tôi đang dự định chúng ta hãy cứ duy trì như vậy."
Sung Hyunjae nói ngay sau tôi, với giọng điệu tràn ngập ý cười. Dự định duy trì cái gì...... Haeyeon và Seseong đã tình cờ hợp tác sao? Thái độ của Yoohyun hôm nay hơi kỳ lạ. Ngay cả khi thằng nhóc đang ở đỉnh cao của tuổi trẻ và chức danh của em ấy là chủ tịch bang hội, nhưng liệu có phải chỉ mỗi Kang Soyoung ảnh hưởng đến quyết định của nó không? Những người này chắc hẳn đã bí mật tổ chức một hội nghị?
"Tôi cảm thấy nhẹ nhõm chỉ với lời nói của anh."
"Đó là một giọng điệu nói rằng cậu không thể tin tôi."
"Đó là bởi vì tôi đã sống khá khó khăn đến tận bây giờ, theo cách riêng của tôi."
Ngay cả khi bạn loại trừ 5 năm trước khi hồi quy, đây cũng không gọi là một cuộc sống yên bình. Không chỉ có một hoặc hai người nhắm đến những tài sản thừa kế của lũ trẻ. Nên thế giới này luôn luôn phức tạp.
"Han Yoohyun, chàng trai đó, việc bảo vệ là tốt, nhưng cậu ta phải cung cấp thông tin đúng cách chứ nhỉ."
Sung Hyunjae tặc lưỡi và lắc đầu. Tôi nghĩ rằng ahjussi này sẽ bôi nhọ Yoohyun nên tôi có hơi kích động, nhưng tôi đã ngay lập tức kìm lại trước 'thông tin'.
Đúng là Yoohyun thực sự giấu tôi nhiều điều. Trên hết, tôi là người trực tiếp liên quan đến vụ bắt cóc, nhưng sau đó, tôi thậm chí còn không biết nó được xử lý như thế nào. Khi tôi hỏi, thằng nhóc chỉ lấp lửng nói rằng 'hyung không phải lo lắng về điều đó, mọi thứ đang được xử lý tốt'.
Nếu tôi không hồi quy và chỉ nhận được kỹ năng nuôi dưỡng ma thuật thực sự, tôi có thể sẽ tự mình giữ im lặng, ngừng quan tâm và nghĩ rằng tất cả các cuộc đàm phán hay bất cứ điều gì đều đã có em trai tôi chăm sóc chúng rồi nên không cần biết gì về tình hình hiện tại. Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy hơi sởn tóc gáy.
"Em trai tôi, cũng có mặt khá khó chịu."
"Mặc dù thông thường cậu ta không như vậy."
...... Tôi lại phải uống rượu với đứa em trai đó một lần nữa sao? Tôi đã bị kiểm soát ngày này qua ngày khác. Tôi nghĩ rằng nên tìm một nơi mà chúng tôi có thể trò chuyện thẳng thắn.
"Nếu ổn, cậu muốn ngồi xuống một lúc và trò chuyện với tôi không?"
Sung Hyunjae nói, nhìn vào tôi với một biểu cảm buồn bã.
Tôi nên làm gì?
Tôi không định tiếp tục giả vờ như tôi không biết gì. Tuy mục tiêu của tôi là trở thành một chủ nhà hòa ái, nhưng vẫn cần nỗ lực tối thiểu để bảo vệ những gì tôi có.
Nhưng hiện tại, tôi đang ở trong Hội Haeyeon, nơi em trai tôi có tai mắt khắp mọi nơi, vì vậy tôi không thể lôi kéo bất cứ thứ gì. Sẽ không khó để đưa con buôn thông tin tương lai Do Hamin về, nhưng tôi nên làm việc đó sau khi đã xây dựng vững chắc cái tổ của mình.
Còn xa so với với việc xây dựng tòa nhà, ngay cả cái cũ còn chưa được phá dỡ, vậy tôi có nên lắng nghe Chủ Tịch Bang Hội Seseong một chút không?
"Vâng, điều đó ổn."
Tôi gật đầu, nở một nụ cười tỏ ý rằng tôi chưa biết gì.
Chúng tôi di chuyển đến chiếc bàn đặt dưới giàn hoa leo ở góc khu vườn. Kang Soyoung rời đi, nói rằng cô sẽ mang đến một số món giải khát. Có lẽ Peace không hề tin tưởng Sung Hyunjae vì cậu nhóc không chơi nữa và nhảy vào lòng tôi nằm. Nhưng dường như nhóc con không còn bám dính quá mức như trước đấy nữa. Nên có vẻ việc được ra ngoài đi dạo đã phát huy tác dụng.
"Tôi thực sự không lý giải được một vài hành vi gần đây của Han Yoohyun."
Sung Hyunjae nói với chất giọng dễ dãi đặc trưng. Đứa trẻ chỉ hơi kỳ lạ một chút vì hiệu ứng của từ khóa thôi – có quá nghiêm trọng không? Nhưng vì em ấy để tôi ra ngoài, nên chắc hẳn thằng bé đã hiểu chuyện hơn nhiều rồi.
"Mọi thứ có thể khác khi cậu chưa sở hữu kỹ năng nuôi dưỡng ma thú, nhưng hiện tại Han Yoojin-gun đã có đủ quyền lực để thống trị và tạo ảnh hưởng của riêng mình. Tôi nghĩ rằng miễn là cậu thiết lập bản thân đúng cách, cậu có thể bành trướng hơn cả một bang hội khổng lồ. Trên hết, cậu đã xây dựng được nền tảng thông qua các cuộc đàm phán lần trước."
Gì thế này, anh đánh giá tôi quá cao rồi đấy. Mặc dù nếu tôi muốn, không có bất cứ điều gì tôi không thể làm.
"Nhưng tôi không có tham vọng quá lớn. Và như tôi đã nói hôm trước, nhu cầu về ma thú thân cận sẽ giảm dần."
Nghe tôi nói vậy, Sung Hyunjae cười khẽ.
"Cậu thực sự nghĩ vậy sao?"
"... Chẳng phải quá rõ ràng rồi à? Ngoại trừ kẻ nào đó nghĩ ra ý tưởng điên rồ như sử dụng những ma thú thân cận có cấp bậc cao một lần rồi vứt bỏ."
"Tất nhiên, có lẽ sẽ chẳng có ai làm điều gì đó ngu ngốc như vậy. Nhưng những con thú cấp bậc cao, cấp bậc cao nhất có sức chiến đấu tương đương như Thợ Săn Hạng A, Hạng S. Thay vì làm thú cưng, chúng có thể được sử dụng như một thành viên trong nhóm, hoặc thậm chí là một đơn vị chiến đấu với quái vật."
Đúng, chính xác là như vậy.
"Nuôi dưỡng quái vật có lẽ sẽ chỉ được phép trong phạm vi có thể trấn áp được. Ngay cả đối với Seseong, vẫn rất khó để sở hữu hơn bốn hoặc năm con thú có cấp bậc cao nhất."
Thuần hóa không phải là kỹ năng điều khiển hoàn toàn quái vật như một loại rối hoặc robot. Chỉ cần nhìn vào Peace, mặc dù tôi đã có token của chủ sở hữu, cậu nhóc vẫn sẽ phàn nàn và có những hành động bất ngờ.
Những con quái vật được thuần hóa không làm hại chủ nhân của chúng, và tuân lệnh họ như thể thành viên trong nhóm nghe theo thủ lĩnh vậy. Chỉ đơn giản thế thôi. Nếu có thể kiểm soát và quản lý lũ thú nuôi một cách hoàn hảo, những thuần hóa sư sẽ được coi là Thợ Săn tấn công hầm ngục dẫn đầu một nhóm quái vật. Thay vì công việc đặc biệt thuần hóa và loại bỏ quái vật như bây giờ.
Vì vậy, cho dù chúng là quái vật thông thường hay quái vật thuần hóa, các bang hội hoặc tổ chức có liên quan vẫn chỉ có thể sở hữu một lượng tối thiểu đủ để đàn áp chúng, để đề phòng.
"Bây giờ là như vậy. Nhưng, nó sẽ như thế nào trong tương lai?"
Sung Hyunjae tiếp tục nói, khóe miệng nhếch lên đáng kể.
"Han Yoojin-gun. Những thứ được gọi là luật pháp, chỉ có thể tồn tại nếu có sự thống trị của nhà nước và phụ thuộc vào xã hội."
"Điều đó chính xác."
"Từ khi các hầm ngục lần đầu tiên xuất hiện cho đến nay, số lượng và mức độ khó của chúng đã tăng lên đáng kể. Hiện tại là thời điểm mà hầm ngục có thể được quản lý hoàn toàn với đủ số phòng thở còn sót lại. Và khi Trung Tâm Thức Tỉnh xuất hiện sau một thời gian nữa, nó thậm chí sẽ dễ dàng hơn. Nhưng căn phòng thở đó cầm cự được bao lâu nữa? Theo quan điểm của cá nhân tôi, nếu dài, thì 5 năm. Chỉ chừng đó đã khiến rất nhiều thứ sẽ thay đổi."
... Đó là một dự đoán chính xác. Tất nhiên, thậm chí tại thời điểm 5 năm sau mà tôi biết, luật giới hạn nuôi quái vật vẫn giữ nguyên. Nhưng nếu tôi nghĩ một chút, thành thật mà nói, hoàn toàn không có lý do gì để luật pháp thay đổi. Vì những con thú đồng hành cấp bậc cao nhất đủ để làm bộ luật được sửa đổi, không hề tồn tại.
Kỹ năng thuần hóa có thứ hạng cao nhất là Bậc A, vì vậy ngay cả con thú đồng hành cấp bậc cao cũng rất hiếm. Đó là do bạn phải thuần hóa quái vật có năng lực Bậc B trở xuống, và sau đó tăng trưởng chúng để tạo nên một cấp bậc cao hơn. Việc này khá hên xui vì không phải tất cả quái vật đều có thể phát triển lên đúng cấp bậc của chúng.
"...... Có phải anh đang nói rằng có thể thử tấn công hầm ngục chỉ với quái vật, kể từ bây giờ?"
"Không đến mức đó; chúng ta sẽ có sự hợp tác. Không chỉ với thú thuần hóa, mà cả các loại thợ săn khác nhau. Và cậu có thể trở thành người duy nhất đảm bảo sự ổn định cho Thợ Săn Hạng S và Hạng A."
Tôi dự trước thấy một tương lai đáng lo ngại rằng 'cứ như thế này, chẳng phải tôi sẽ không thể nghỉ hưu trong suốt quãng đời còn lại của mình?'. Tại sao tôi không nghĩ một cách thực tế là luật pháp có thể thay đổi nhỉ? Không, nhưng vẫn còn, lũ quái vật có di chuyển thành đàn bên ngoài hầm ngục chưa bão hòa không? Tất nhiên, thế vẫn tốt hơn so với những cuộc bùng nổ hầm ngục cấp cao......
"Tôi nên nói thế nào nhỉ, mọi thứ đang trở nên phức tạp."
"Vẫn còn thời gian, vì vậy cậu có thể từ từ đạt được vị trí của mình. Trên hết, trừ khi ai đó có kỹ năng tương tự xuất hiện, giá trị của cậu cao hơn cả Thợ Săn Hạng S. Cậu cũng không cần phải cúi mình như bây giờ nữa. Cứ hành động theo cách cậu muốn."
"Anh đang nói rằng sẽ ổn khi tôi hành động theo cách tôi thích?"
"Đúng vậy. Họ sẽ làm được gì cho dù cậu hành động quá tay? Đó là một năng lực không thể thay thế."
Sung Hyunjae cong khóe mắt, mỉm cười đầy ẩn ý.
"Hãy làm bất cứ điều gì cậu muốn. Ngay cả khi đó không phải các bang hội đến từ cuộc đàm phán, mà là một bang hội có khả năng sở hữu những con thú thân cận có cấp bậc cao, cậu có thể gọi bất kỳ ai trong số họ và yêu cầu đủ thứ, và họ sẽ không thể nói một lời cự tuyệt nào? Tất nhiên không chỉ trong nước, nhưng cả ở nước ngoài. Đã có những bang hội nước ngoài xếp hàng để cố gắng nói chuyện với cậu. Tôi có nên cung cấp cho cậu một trong những thông tin liên lạc của họ không? Hãy thử gọi một cuộc nhé?"
"...... Không, vậy thì hơi quá rồi."
Liên hệ với bất kỳ bang hội nào và yêu cầu bất cứ thứ gì? Anh ta đang nói cái gì vậy? Đó là một chuyến đi quyền lực mà tôi thậm chí còn không thể tưởng tượng ra. Liệu rằng một người trước đấy từng nắm quyền lực trong tay có thể làm tốt điều này không? Tôi đã đủ hài lòng với chỉ một tòa nhà.
"Vị trí hiện tại của cậu thuộc đẳng cấp đó. Hãy thử biểu hiện một cái nhìn thoáng qua 'ah, thật mệt mỏi nên tôi không thể tăng trưởng chúng' sau khi cậu nhận những con quái vật non có cấp bậc cao nhất xem. Có lẽ ngay lập tức sẽ có liên lạc từ những lãnh đạo bang hội hỏi cậu có cần gì không?"
Ý tôi là, về mặt đạo đức nghề nghiệp thì có chút... Ahjussi này không có nhân cách tốt, như dự đoán. Tại sao anh ta lại ngồi xuống và ép buộc người khác phải đi trên những chuyến du hành quyền lực hỗn loạn khác nhau? Anh ta có nghĩ đến việc tôi sẽ nghiêm túc nuôi dưỡng hay những điều tương tự trong cuộc đàm phán không, và quan trọng hơn, đó không phải việc của anh ấy?
"Đây là điều mà Han Yoohyun chắc chắn không biết, nhưng mặc dù vậy, cậu ta vẫn cố gắng bảo vệ thái quá như thể con chim mẹ đang ấp ủ chim con. Cậu ta thông thường không giống vậy."
Sung Hyunjae nói với giọng điệu như thể ngay cả anh ta cũng không biết rõ điều này. Đó là, từ khóa... người bảo hộ là cùng một người, nên dường như nó có hiệu quả gấp đôi.
"Có thể một phần là do xếp hạng chỉ số của tôi quá thấp. Ngay cả khi tôi ở vị trí có khả năng bành trướng quyền lực của mình, nếu một gã điên nào đó lao vào tôi, tôi vẫn sẽ bị gϊếŧ chết."
"Điều đó sẽ được giải quyết bằng cách giữ một con quái vật có cấp bậc cao nhất bên cạnh cậu. Dù sao đi nữa, ý tưởng sử dụng quái vật con có cấp bậc cao thứ hai của Haeyeon để bảo vệ cậu cũng đang được trao đổi lại rồi."
"Vậy ư?"
"Cậu chủ nhỏ không nói với cậu cả điều này à? Nó được lên kế hoạch để MKC gánh vác và chịu trách nhiệm về vấn đề bắt cóc."
Đây là một điều kiện tốt cho tôi, nhưng Yoohyun, thằng nhóc đó, có lẽ đã thực sự hoàn toàn loại bỏ MKC - bên trực tiếp liên quan đến sự kiện lần này. Em ấy sẽ nói với tôi một khi công việc đã được xác định, nhưng mà, đâu có hại khi em đưa ra một dấu hiệu trước cho anh?
"Tôi không biết liệu điều này có giống với những gì Moon Hyuna đã làm không."
Nhìn thấy biểu cảm của tôi, Sung Hyunjae nhún vai. Cô ấy đã chặn âm thanh bằng kỹ năng của mình, vậy có nghĩa là những gì Sung Hyunjae biết chính là điều Moon Hyuna đã tự mình nói với anh ta?
"Không, nó hơi khác một chút. Tôi cũng cảm thấy rằng hành động của em trai mình có chút quá đáng. Nhưng em ấy vẫn lo lắng cho tôi, và thằng bé sẽ không thể can thiệp nếu tôi tình cờ rời khỏi Haeyeon một lần nữa, vì vậy tôi đã mắt nhắm mắt mở cho qua."
"Tôi khuyên cậu nên thảo luận một cách hợp lý."
"Vâng, tôi chắc chắn sẽ làm vậy."
Trong khi chúng tôi đang trò chuyện, Kang Soyoung đã trở lại mang theo đồ giải khát. Chỉ cần nhìn vào vẻ ngoài của chúng cũng đoán được đó là những món ăn nhẹ cao cấp và có hương vị tuyệt vời, nhưng vẫn hơi kém so với thứ Myeongwoo đã làm cho tôi. Nghĩ về việc anh chàng sẽ bận rộn như thế nào sau khi có được kỹ năng Lò Rèn, tôi lại bắt đầu cảm thấy chán nản.
"Đây là chút tấm lòng."
Sung Hyunjae đặt một hộp phụ kiện nhỏ kèm theo giấy chứng nhận lên bàn.
"Cậu có thể đã nghe từ Soyoung, nhưng chúng tôi sẽ sớm mắc nợ cậu, nên hãy coi ý nghĩa của thứ này là 'xin hãy chăm sóc tốt chúng tôi'."
Anh ta đang hối lộ có phải không? Nhìn vào giấy chứng nhận, hình như đây là một vật phẩm Cấp S. Nó có thể gia tăng cố định chỉ số Mana với hiệu ứng kỹ năng lá chắn Bậc B kèm theo. Wow. Một Bậc B kìa, một vật phẩm mang hiệu ứng kỹ năng. Các vật phẩm hiệu ứng kỹ năng thực sự rất hiếm cho dù sau này hay bây giờ. Khi mở hộp phụ kiện ra, tôi nhìn thấy một đôi bông tai có hình dạng tương tự như Hoa Tai Của Tiên Hắc Ám đã bị đánh cắp. Chúng chỉ khác nhau ở màu sắc của viên đá quý là màu đỏ.
"Vậy có hơi quá quý giá rồi không."
"Nó phải quý giá để có thêm hiệu ứng. Và cái này."
Sau đó, những gì anh ta lấy ra từ kho đồ của mình là một vài khúc xương cánh lớn. Khi nhìn thấy một khúc xương cánh khô còn dính chút thịt trên đó, Peace vểnh tai lên.
"Hầu hết các loại quái vật ăn thịt cấp cao đều thích xương của rồng."
Đây là lần đầu tiên tôi nghe những điều như vậy. Không chút do dự, Peace lập tức cắn chặt khúc xương cánh rồng đang chìa ra. Nhìn cậu nhóc hứng khởi kéo nó qua bằng chân trước như thể định ôm nó, dường như nhóc ấy thực sự thích thứ này.
...... Sung Hyunjae, ahjussi này, có lẽ anh ấy tốt hơn tôi nghĩ.
-----
Sáng sớm hôm sau, một tin nhắn đã được gửi đến xác nhận việc tôi thành công mua tấm vé vào cửa độc quyền cho một hầm ngục Bậc F cách tòa nhà Hội Haeyeon 20 phút đi taxi.
Đó là một hầm ngục được yêu cầu hai đêm trước. Việc cố ý bỏ thêm nhiều tiền để đấu thầu độc quyền cho ngục tối Bậc F giá trị thấp là rất hiếm, vì vậy không có đối thủ cạnh tranh.
Ngay sau khi nhận được thông báo về việc mua vé vào cửa độc quyền đã hoàn thành, tôi liên lạc với Yoohyun để nói với thằng nhóc tôi sẽ không ra ngoài và nghỉ ngơi tại nhà. Khi tôi than thở rằng tôi cảm thấy như thể đang bị cảm lạnh, nên tôi chỉ định uống một ít thuốc và đi ngủ, tôi đã gặp khó khăn trong việc ngăn nó đến tìm tôi. Tôi cũng dặn dò thằng bé hãy giữ bí mật vì sẽ rất khó chịu nếu người khác biết.
"Mình đã mua những thứ này khi nào thế?"
Tôi phân vân không biết có gì để che mặt không, nên tôi đã lục tung đống hành lý chưa được sắp xếp ra, cho đến khi một chiếc mũ chống nắng xuất hiện. Thứ này bao phủ mọi thứ ngoại trừ đôi mắt bằng vải, vì vậy tôi chắc chắn sẽ không ai có thể nhận ra khuôn mặt của mình. Tại sao tôi lại mua nó nhỉ? Năm ngoái nhiệt độ ngoài trời có thực sự nóng không? Hay tôi dùng thứ này để che mặt?
Còn hơi sớm, nhưng thời điểm hiện tại đã là đầu mùa hè, vì vậy sẽ không quá kỳ lạ khi tôi mang nó đi xung quanh.
Tôi đã đóng gói viên đá tạo cổng trong kho của mình và trang bị đủ vật phẩm. Mặc dù chúng chỉ tăng mooju lượng chỉ số cố định. Tôi cũng chuẩn bị rất nhiều thuốc và có lẽ tôi sẽ không cần phải dự trữ thực phẩm khẩn cấp. Ngay cả khi tôi không nửa chừng đi khỏi hầm ngục và thực hiện một cuộc tấn công, với thứ hạng hiện tại của tôi, cùng lắm chỉ mất khoảng một giờ thôi.
'Đó là một môi trường rừng, phải không?'
Theo giải thích của trang đấu thầu ngục tối, bên trong hầm ngục là một khu rừng nhỏ và những con quái vật có thể xuất hiện là Khỉ Rêu. Sẽ hơi khó khăn nếu tôi không có kỹ năng tấn công tầm xa, nhưng tôi lại có các xúc tu 4 mét nên chuyến đi săn lần này khá dễ dàng. Quái vật trùm là một con rùa khổng lồ nằm trong cái cái ao ở cuối khu rừng.
Với những con khỉ nhanh nhẹn đu cây và rùa với khả năng phòng thủ mạnh mẽ, đối với một Hạng F, mức độ khó là rất cao.
Có lẽ vì vậy, thậm chí họ còn bổ sung thêm khuyến cáo rằng chỉ nên tấn công với một đội bao gồm những Hạng E trở lên.
Nếu có thể, tôi vẫn nên tấn công rồi mới ra ngoài chứ nhỉ? Vì, nếu tôi độc quyền nó, vẫn sẽ có một khoản lãi sau khi dùng lũ khỉ để hòa số vốn được sử dụng để tấm mua vé vào cửa độc quyền.
- Geureureureung
Khi tôi lấy chiếc mũ và đi ra phòng khách, Peace, nhóc con đang vờn cái cánh rồng mà nó nhận được ngày hôm qua, đã chạy tới trong khi gây ồn ào. Tôi vuốt ve xung quanh chiếc sừng và sau đó nói một cách nhẹ nhàng.
"Ba sẽ ra ngoài một lúc, vì vậy hãy chăm sóc tốt cho ngôi nhà. Không mất nhiều thời gian đâu."
- Kkioong
"Và tiết chế việc việc phá hoại đồ đạc nhé."
Myeongwoo có thể sẽ trở lại vào buổi tối, nhưng để đề phòng, tôi đã nói với anh ấy rằng tôi để Peace trong phòng khách và chợp mắt. Và còn dặn dò thêm tôi sẽ không nhấc máy vì tôi đang ngủ, đừng vào nhà ngay mà hãy chờ đợi. Thậm chí dù Peace rất hiểu chuyện, để mặc một chỉ số Hạng F như vậy vẫn khiến tôi thấy không yên tâm.
"Ba sẽ quay lại."
Tôi lo lắng không biết làm gì nếu cậu nhóc cố gắng bám theo, nhưng Peace đã không đi qua cánh cửa mà ngoan ngoãn ngồi xuống và nhìn tôi. Nhóc thực sự là một cậu bé ngoan. Ở yên đó nhé, bây giờ ba phải an toàn rời khỏi đây.
****HẾT****
Chương này gần 4000 từ:)) Bảo sao thấy dài hơn hẳn.