CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 39: RÕ LÀ LỪA ĐẢO****"Đột nhiên sao lại... một chương trình phát sóng?"
Điều này quá bất ngờ. Nhưng con rắn phía đối diện dường như không nghĩ vậy.
"Ý tôi là chúng ta nên công khai khuôn mặt của cậu với công chúng."
"... Ngược lại việc bảo vệ thông tin cá nhân của tôi không phải sẽ tốt hơn sao?"
"Không. Dù sao đi nữa, ngay khi cuộc đàm phán kết thúc, một ngày cũng không thể trôi qua nếu thông tin về Yoojin-ssi chưa được tiết lộ với cả thế giới. Sẽ chẳng có ích gì nếu cứ cố giấu cậu đi."
Tôi đã dự đoán được trước, nhưng khi nghe điều này từ người khác, tôi một lần nữa lại cảm thấy lo lắng. Vô số tội ác khi coi một Thức Tỉnh Giả với chỉ số thấp và kỹ năng đặc biệt hữu ích là con mồi, liên tiếp lướt qua tâm trí tôi.
Tôi giá trị đến mức nào?
"Nên, sẽ an toàn hơn nếu nhiều người có thể nhận ra cậu. Để tiếp cận ai đó mà mọi người đều chú ý tới khó hơn rất nhiều so với tình huống trái ngược."
Đây là sự thật hiển nhiên. Nếu tôi xuất hiện trên TV hay nơi nào đó và nhận được sự quan tâm thì lượng con mắt theo dõi sẽ tăng lên rất nhiều.
"Ngay cả khi cậu tình cờ bị bắt cóc, khả năng nhận được thông tin từ các nhân chứng cũng sẽ cao hơn. 'Tại sao một thành viên của Hội Haeyeon lại ở nơi xa lạ này với những người từ các Hội khác' hay tương tự vậy."
"Tôi không phải là thành viên của hội mà là một nhân viên. Một nhân viên bình thường."
Ông ta đang cố lén lút đối xử với tôi như một thành viên hội chính thức.
"Hahaha, Yoojin-ssi cảm thấy gần gũi như thể cậu thực sự một thành viên của hội sao. Khoảng cách xa lạ khi là một nhân viên bình thường không hề tồn tại phải không?"
"Anh không nên phân biệt nó như vậy."
"Cậu nói đúng. Dù cậu là thành viên bang hội hay nhân viên bình thường, chúng ta vẫn là một gia đình. Han Yoojin-ssi là người nhà của chúng tôi."
"... Nhưng làm ơn hãy vạch rõ khoảng cách chứ."
Đúng như dự đoán, đối phó với ahjussi này thật là mệt mỏi.
"Đây là lần đầu tiên một con quái vật có bề ngoài dễ thương xuất hiện trong một chương trình phát sóng, vì vậy sẽ rất dễ thu hút sự quan tâm. Hơn nữa, cậu bảo Peace khá duyên dáng phải không?"
"Nhóc ấy ngoan ngoãn, dễ thương và đáng yêu."
Và bây giờ cậu nhóc còn có chút ngầu. Trông chưa giống một con trưởng thành nhưng bờm của bé con đã dày hơn và đuôi cũng dài ra. Và sừng của nó lấp lánh ánh sáng vàng.
Nhóc ấy chắc chắn là con nhà người ta, rất đẹp trai sáng sủa.
Khi tôi bất giác mỉm cười, hài lòng, Suk Simyeong cũng làm theo và mỉm cười hài lòng. Tại sao anh lại cười? Và còn là trong lúc nhìn tôi.
"Vì tính bảo mật, tôi chỉ có thể bắt đầu sau khi cuộc đàm phán kết thúc, nhưng tôi sẽ vạch ra một lịch trình trước thời hạn. Vì vậy hãy tin tưởng và phó thác cho tôi."
"Khả năng giải quyết vấn đề của Trưởng phòng Suk rất đáng tin cậy. Tôi sẽ yên tâm và chờ đợi."
Tất nhiên, tôi chỉ tin tưởng vào khả năng giải quyết vấn đề của ông ấy.
Nghe vậy, con rắn ấy có vẻ mặt như thể đang nghĩ về *một con bê vàng được cất giấu cẩn thận trong hầm nhà mình. Tôi thực sự không muốn biết những gì ông ta suy nghĩ gì trong đầu đâu.
(*Gà đẻ trứng vàng nghe hợp lý hơn, ẩn dụ này có nghĩa là vô cùng quý giá)
"Nếu có điều gì cậu muốn biết hoặc điều gì đó cậu cần, vui lòng liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."
"Haha, tất nhiên rồi."
Tôi có lẽ sẽ đối mặt với Suk Simyeong thường xuyên trong thời gian tới. Thay vì bị dắt mũi bởi những lời nói của ông ta, tốt hơn hết là tôi nên thử hòa hợp với tên này.
"Peace của ba, ai là bé con ngoan ngoãn và cư xử tốt nào?"
- Geureureung
Peace, nhóc con đang nằm trên giường tôi, nhảy qua và rên rừ rừ. Căn buồng ngày càng chật chội và tôi vẫn đang che giấu kỹ năng thuần hóa ma thú với Yoo Myeongwoo, vì vậy Peace chuyển chỗ ngủ của mình đến phòng ngủ của tôi, căn phòng lớn nhất trong nhà.
Chiếc giường phủ đầy lông thú. Thật may mắn vì tôi không bị dị ứng chút nào.
"Sớm thôi, nhóc sẽ có thể tự do đi lại, vì vậy ở yên một thời gian nữa nhé."
Tôi nói, bế Peace lên. So với ban đầu, bé con đã nặng hơn gấp ba lần nên hai cánh tay của tôi như trĩu xuống. Sự tăng trưởng của Peace chậm dần nên vào ngày thứ 3, nhóc ấy chỉ tăng 0,5kg rồi dừng lại. Có sự khác biệt rõ ràng so với mức tăng 2,8kg của ngày đầu tiên và mức tăng 3,1kg của ngày thứ hai.
Thứ bậc được liệt kê vẫn là C. Nhưng Peace chắc chắn đã mạnh hơn rất nhiều, vì vậy nếu thứ bậc ban đầu của nhóc con là của quái vật thuộc hầm ngục Bậc C cấp thấp, thì bây giờ nó có thể đã ở cấp độ của một quái vật hầm ngục Bậc C cấp cao.
"Vì đây là quá trình 'chuyển đổi thành người lớn', điều đó có nghĩa là sau khi lớn lên một mức nhất định, nhóc con sẽ không phát triển trong một thời gian cho đến khi các điều kiện được đáp ứng và sau đó trưởng thành trong một cú đúp?"
Thời gian cần thiết để tăng trưởng đã giảm dần trong quá trình huấn luyện. Nếu cứ đà này thì không lâu nữa, nhóc ấy sẽ trưởng thành.
Sau khi chơi đùa một lúc với Peace và cho nó ăn, tôi đi ra ngoài. Đến lúc chú tâm vào Myeongwoo rồi. Sao có nhiều việc phải làm thế nhỉ?
Tôi lấy các dụng cụ có lưỡi khác nhau mà Myeongwoo đã mua, và đi đến phòng quản lý thiết bị của Hội Haeyeon. Nếu ở trong một bang hội lớn, thì đó là nơi bảo quản các vật phẩm khác nhau, thông qua vị trí được chuẩn bị cho mỗi người.
"Có thể sửa chữa các vật phẩm trong hầm ngục theo cách bình thường nếu tỷ lệ thiệt hại dưới mức cố định. Tất nhiên, vật liệu phải được cung cấp bởi hầm ngục."
Bấm nút thang máy và đi xuống, tôi giải thích với Myeongwoo.
"Vậy là có cả những công cụ thông thường cần được sửa chữa. Sẽ rất tốt nếu anh thân thiết với những người thuộc bộ phận quản lý đó. Vì trong tương lai anh có thể sẽ làm việc ở đây khi có được kỹ năng liên quan."
Anh ta sẽ không chỉ đơn giản là làm việc tại đây, chắc chắn rằng anh ấy sẽ ở vị trí như trưởng phòng. Hoặc anh ta có thể tạo ra một bộ phận hoàn toàn mới. Mặc dù vậy, sự hỗ trợ từ những người có kỹ năng liên quan rất quan trọng, vì vậy không có gì xấu khi tìm hiểu họ trước.
"Nếu mọi chuyện diễn ra như vậy thì quả là tuyệt vời. Thành thật mà nói, tôi không muốn tham gia bất kỳ cuộc tấn công hầm ngục nào cả."
"Ổn thôi. Anh có thể đi vào hầm ngục một cách không liên tục hay thỉnh thoảng để lên cấp."
Tôi không điên đến mức bắt thợ rèn-nim Hạng SS làm điều gì nguy hiểm đâu? Nếu xảy ra sự cố khi anh ta ở trong hầm ngục, thì đó sẽ là sự tổn thất lớn với cả thế giới. Tôi nên tiễn anh ấy *một cách an toàn trên xe buýt hay làm những điều tương tự vậy.
(*giữ an toàn nhưng nói cách điệu:v)
Bạn chỉ có thể đến phòng quản lý thiết bị thông qua kiểm tra an ninh. Khi chúng tôi đi qua một văn phòng bình thường với những thứ như bàn ghế và máy tính, và mở một cánh cửa dày, có một luồng khí nóng xuất hiện.
Vậy nơi đó, xuyên qua rào chắn, là một sợi mana, hừm. Kia là công cụ với một cái lò nhỏ dùng để đun sôi những viên đá mana đã được tinh chế, và nấu chảy tất cả các loại kim loại trong ngục tối. Đối với sửa chữa vật phẩm, nó là một thiết bị rất hữu ích.
"Ai là tân binh sở hữu kỹ năng Đá Mài trong hai cậu?"
Một người trung niên có vóc dáng cân đối và mặc đồ bảo hộ tiến về phía chúng tôi và hỏi, trong khi ném thứ giống như khăn lau màu xanh về phía chúng tôi. Nhận và giữ nó, cảm giác không khí ngay lập tức trở nên mát mẻ. Những người xung quanh cũng quấn chiếc khăn màu xanh này quanh cổ hoặc buộc vào hông.
"Thứ này có vẻ khá hữu ích đấy."
"Cần có đá ma thuật để duy trì."
Điều đó có nghĩa là chúng rất đắt tiền. Đây là lý do tại sao những thứ được làm ra bằng các nguyên liệu của hầm ngục lại khó trở nên phổ biến. Nó sẽ không dễ dàng sở hữu được trước khi đá ma thuật trở nên rẻ tiền.
"Anh có thể đã nghe rồi nhưng chúng tôi cần một chiếc máy để mài các dụng cụ có lưỡi."
Không có vấn đề gì nếu đặt một viên đá mài xuống và nghiêm túc mài sắc từng cái một. Những để đề phòng, ít nhất chúng ta cũng nên thử nghiệm nó.
Tôi đã bật cửa sổ kỹ năng Bé Con Của Tôi và mở cửa sổ trạng thái của mục tiêu tăng trưởng kỹ năng Yoo Myeongwoo.
[Mài lưỡi của 10.000 công cụ có lưỡi (Tiến độ 71/10.000)]
Khi tôi huấn luyện Peace, Yoo Myeongwoo cũng chăm chỉ mài dao trong bếp. Theo Myeongwoo, kỹ năng mài dao của Đá Mài được áp dụng ngay cả khi anh ấy không sử dụng kỹ năng.
'Nếu anh ta mài lưỡi đủ sắc khiến kỹ năng được tự động áp dụng, điều đó có nghĩa là giá trị của một lưỡi đã được công nhận, phải không?'
Thật tốt khi thứ này dễ dàng để kiểm tra. Và anh ta có thể mài lại những con dao mà hiệu ứng kỹ năng đã mờ đi. Thời hạn của Đá Mài là 3 giờ, nên nó có nghĩa là anh ấy thực sự không cần đến mười nghìn công cụ có lưỡi. Thậm chí số lượng công cụ có lưỡi mà Myeonwoo mài sắc trong ba ngày chỉ có mười ba.
"Đây được gọi là máy mài đặc biệt. Nó có thể dễ dàng mài được cả kim loại trong ngục tối."
Người đàn ông trung niên vỗ vào chiếc máy được cố định chắc chắn và nói.
Nhắc mới nhớ, có phải tất cả những người ở đây đều sở hữu các kỹ năng đặc biệt liên quan đến trang bị không? Như vậy không phải quá nhiều sao. Tôi tò mò nên đã mở cửa sổ trạng thái của người đàn ông trước mặt tôi.
[Người thức tỉnh - Lee Minsuk
Xếp hạng thống kê hiện tại C
Xếp hạng chỉ số Thức tỉnh có thể có D~C
Kỹ năng ban đầu được tối ưu hóa
Hàn Tinh Tế (B) Đã Sở Hữu
Nghiền (C) Chuyển đổi thất bại
Tăng Thể Lực (D) Đã Sở Hữu]
Cái này là Hàn Tinh Tế. Chỉ cần nhìn qua, bạn có thể biết đó là một kỹ năng liên quan đến sửa chữa. Đối với Nghiền, chỉ cần nhìn vào tên gọi, phân loại của nó đã mơ hồ hiện ra nhưng nó lại chuyển đổi thất bại. Nếu đây là một kỹ năng đặc biệt Hạng C thì thật lãng phí, nhưng tôi không cần phải lưu tâm đến một ahjussi đang sống tốt.
Sau đó, tôi nhìn những người khác. Ngoài Lee Minsuk, bảy người còn lại đều là Thức Tỉnh Giả. Tuy nhiên, trong số họ, bốn người có chỉ số từ Hạng E trở lên nhưng với các kỹ năng Bậc F thông thường. Tất nhiên, họ có thể sở hữu các kỹ năng được tối ưu hóa khác, hoặc một kỹ năng tốt sau khi đạt 10 cấp độ, nên tôi cũng không thể nói họ chỉ có kỹ năng Bậc F.
Dù sao đi nữa, ít nhất tất cả bọn họ đều không ở level của người bình thường về mặt chỉ số. Có phải vì đây là một công việc đòi hỏi sức mạnh không?
"Yoojin?"
Vì tôi cứ mải quan sát xung quanh nên Yoo Myeongwoo vỗ vào tay tôi.
"Tôi hơi phân tâm một chút. Hãy lấy một con dao ra, và thử mài sắc xem. Anh sử dụng kỹ năng như thế nào?"
"Nhìn thấy cái kiềm ở đằng kia không? Sau khi kẹp chắc chắn, hãy bấm nút."
"Các anh không mài bằng cách thủ công à?"
"Cậu ta nói cậu ta là chỉ số F phải không? Nếu để như vậy, sẽ dễ có tai nạn xảy ra."
Vì đó là một chiếc máy mài đặc biệt, dường như nó không được sản xuất cho những người bình thường sử dụng. Nếu để máy làm mọi thứ, tôi không nghĩ hệ thống sẽ công nhận.
Để đề phòng, tôi đã bảo Yoo Myeongwoo cố gắng kẹp chặt con dao. Với một tiếng ồn lớn, cái máy mài sắc lưỡi dao, nhưng ngay cả khi sức mạnh của máy mạnh đến mức vượt qua việc mài dao và làm hỏng nó, không có sự thay đổi nào đối với tiến độ. Đúng như dự đoán, cách này không hoạt động.
"Ngoài cái này ra, không có máy bình thường nào sao?"
"Những cái bình thường? Nếu cậu đến phòng làm việc ở đằng kia, chắc chắn sẽ có một cái. Cậu có thể điều chỉnh sức mạnh bằng cách nhấn chân, vì vậy máy đó rất tốt cho những tác phẩm đòi hỏi sự tỉ mỉ."
Hoàn hảo.
"Cảm ơn anh."
Cùng với Yoo Myeongwoo, tôi đi vào phòng làm việc. Giữa đống dụng cụ vứt linh tinh xung quanh, tôi thấy một chiếc máy mài có ngoại hình đơn giản hơn nhiều. Thật tuyệt nếu lần thử này thành công.
Myeongwoo ngồi xuống chiếc ghế đặt trước máy mài. Anh ta mở máy, lấy ra một con dao làm bếp và đặt chân lên bàn đạp.
Sau một thời gian ngắn, máy mài bắt đầu quay.
Myeongwoo do dự một chút, trước khi đưa lưỡi dao vào. Một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên rồi dừng lại, sau đó lặp lại như vậy. Đôi bàn tay lóng ngóng của một người mới vào nghề dần trở nên thuần thục hơn.
Một thời gian ngắn sau đó,
[Mài lưỡi của 10.000 dụng cụ có lưỡi (Tiến độ 72/10.000)]
"Tốt!"
Thành công rồi. Hoan hô tiện nghi của hiện đại.
"Tuyệt quá. Với thứ này, anh có thể sớm hoàn thành chỉ tiêu."
"Đúng vậy! Một khi quen với nó, tôi có thể mài được hơn một trăm cái một ngày!"
Vừa rồi anh ta mất bao nhiêu phút nhỉ? Hình như không tốn quá nhiều thời gian.
Myeongwoo, người đã làm việc được một lúc, rút một con dao khác ra. Vẻ mặt của anh chàng đang khom người rất bình tĩnh, khác hẳn mọi khi. Thì ra anh ấy cũng có biểu cảm như thế này.
Sau đó, một lưỡi dao nữa đã được mài sắc. Lần này, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn. Và không hề do dự như lúc đầu.
Keng
Con dao sắc nhọn rơi xuống đối diện ghế ngồi và con dao mới được cầm lên. Lưỡi dao trước đó bị xỉn màu vì nhặt từ đống đổ nát trong một cửa hàng phế liệu, đã bắt đầu sáng bóng.
Chỉ mài thôi có khiến nó trông như vậy không? Hay là do kỹ năng?
Khi tôi suy nghĩ vẩn vơ trong một khoảnh khắc ngắn, con dao thứ tư đã bắt đầu tạo ra tiếng ồn. Đôi tay vừa mài dao vừa điều chỉnh góc nghiêng hoàn toàn điêu luyện. Ngay cả đối với mắt của một người bình thường, như tôi, chúng vẫn là những thao tác mượt mà dù không cần chuyển động quá ít hay quá nhiều.
Anh ta có dáng vẻ của một ông chủ đã mài dao trong mười năm hoặc lâu hơn.
'...... Rõ là lừa đảo.'
Sao anh ấy lại làm được như vậy? Bao nhiêu thời gian đã trôi qua kể từ khi chúng tôi đến mà anh ấy lại làm được như thế này.
'Chính xác thì tại sao anh ta lại chuyển từ công việc nghệ thuật sang công việc văn phòng?'
Anh ấy có lẽ nên tập trung vào riêng mảng kỹ thuật thôi. Liệu điều gì sẽ xảy ra nếu người này đỗ một trường cao đẳng nghệ thuật tự do? Nếu anh ta lựa chọn nghề nghiệp một cách khôn ngoan, anh ấy đã không vô tình gặp tôi, và mọi việc sẽ thuận buồm xuôi gió.
Khi im lặng thở dài, tôi nhìn về phía người đang cặm cụi mài dao. Mặc dù đó là những chuyển động lặp đi lặp lại của một công việc đơn giản, mắt tôi cũng không thể rời khỏi nó.
Ánh sáng được đưa trở lại những con dao với một nhịp điệu trôi chảy như nước, chính xác và không có thao tác lạc lõng nào, như thể một cỗ máy, và bây giờ thậm chí đến âm thanh cũng rất mượt mà.
Bất cứ khi nào anh ấy làm ướt con dao bằng nước mát khiến những giọt nước bắn ra, nó sẽ tỏa sáng lấp lánh cùng độ bóng của lưỡi dao và thậm chí còn mang lại cảm giác nghệ thuật.
Nói thế nào nhỉ, tôi nhận ra rằng mài dao cũng có thể trông rất ngầu. Thật là ấn tượng. Đây chắc chắn là cú lừa.
Keng
Cùng với tiếng dao rơi, máy dừng hẳn. Yoo Myeongwoo hạ tay xuống và quay lại nhìn tôi.
"Cậu vẫn ở đây à?"
"Ừ, vừa mới thôi."
Chờ đã, anh ta đã mài hết chúng rồi sao? Mặc dù chúng tôi đã mua rất nhiều?
[Mài lưỡi của 10.000 dụng cụ có lưỡi (Tiến độ 115/10.000)]
... Anh ấy đã mài sắc hơn bốn mươi con dao, vậy thời gian trôi qua bao lâu rồi? Tôi không đo lường nó, nhưng có vẻ như mọi thứ đã hoàn thành trong vòng một giờ. Và tiến độ còn có thể đẩy nhanh hơn thế. Ngay cả khi nghe anh nói rằng anh có thể tối thiểu hóa thời gian với máy móc, tôi đã nghĩ rằng nó có thể mất ít nhất 4-5 phút cho mỗi cái.
Thứ này không giống như được mài một cách qua loa; tất cả các dụng cụ có lưỡi đều lấp lánh như mới. Có thể là do kỹ năng đã được áp dụng, nhưng ngay từ đầu, việc không sử dụng kỹ năng và hành động không đã có gì đó điêu luyện một cách bất bình thường.
"Anh... với tiến độ này, không phải anh sẽ hoàn thành trong vòng mười ngày chứ?"
"Cậu nói đúng. Cái máy này rất tuyệt vời."
Anh chàng Myeongwoo đó nói như thể không có gì kỳ lạ ở đây. Đúng là một con người đáng sợ. Trông như người này đang vờ tỏ ra bình thường nhưng có lẽ sự thực rằng anh ta có tiềm năng sở hữu một kỹ năng Bậc SS.
"Dao... Sẽ tốt hơn nếu mua thêm khoảng ba trăm chiếc, phải không?"
"Ừ. Nhưng vẫn còn nhiều thời gian trước khi kết thúc kỳ hạn của kỹ năng. Tôi xin lỗi."
"Không, không sao đâu. Hoàn toàn ổn mà. Nên đừng lo lắng."
Vậy cần bao nhiêu, tôi sẽ đầu tư. Bằng mọi giá.
****HẾT****