Chương 40: Tôi Là Chủ Nhà

CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 40: TÔI LÀ CHỦ NHÀ

****

Không gian thật dễ chịu. Tiếng mưa đập vào cửa kính tạo ra những âm thanh ấm áp.

Nằm xuống ghế sô pha và lắng nghe tiếng rên của Peace, nhóc con đang quấn quýt bên cạnh tôi, cả tâm hồn lẫn thể xác nặng nề đều được thả lỏng hoàn toàn.

Quả nhiên, không làm mà vẫn có ăn là tuyệt nhất.

Cả Yoohyun và Yerim đều đã vào hầm ngục. Kim Sunghan cũng đang tham gia vào cuộc tấn công ngục tối Bậc A mới. Tôi tự hỏi nên sử dụng kỹ năng của mình lên anh ta như thế nào, và quyết định sẽ bắt đầu bằng việc tăng chỉ số trước. Thật sự rất lãng phí nếu bỏ lỡ điểm kinh nghiệm ban đầu cho một hầm ngục mới. Để thử nghiệm, tôi đã từng thử sử dụng kỹ năng để tập trung tăng trưởng chỉ số và nó thành công.

Công việc mài sắc mười nghìn con dao của Myeongwoo cũng diễn ra suôn sẻ. Mặc dù đã có hôm anh ấy hoàn thành một nghìn chiếc chỉ trong một ngày, nhưng hậu quả vào ngày hôm sau là anh ta thậm chí còn không thể nhấc một chân ra khỏi giường. Bây giờ, anh chàng đã thỏa hiệp với 4 đến 5 trăm cái mỗi ngày.

Dokkaebi không xuất hiện thêm lần nào sau ngày hôm đó. Ngay cả khi người ta nói rằng họ có danh tính bí ẩn, họ vẫn nhận yêu cầu đều đều, vì vậy sẽ không khó để có được thông tin liên hệ của họ. Nhưng tôi không có ý định ràng buộc họ trong thời điểm bây giờ.

'Khi nào tôi mới có thể nằm ườn ra như thế này một lần nữa nhỉ?'

Kể từ bây giờ, tôi sẽ rất bận rộn nên hãy nghỉ ngơi khi còn có thể. Mặc dù những giây phút này sẽ không kết thúc ngay lập tức.

Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Yoohyun bắt đầu cuộc tấn công vào ngục tối. Nếu không có rủi ro nào xảy ra, em ấy sẽ ra ngoài trong hôm nay hoặc ngày mai.

Aaa, tôi muốn nghỉ ngơi lâu hơn.

Tôi muốn toàn bộ cuộc sống của mình được thoải mái.

Tôi muốn trở thành *Vật Đính Kèm 1 để không phải làm bất cứ điều gì.

(*Anh nhà muốn làm quần chúng nhưng tác giả ko cho)

'Ngay cả trước khi hồi quy, tôi đã làm việc rất chăm chỉ, vậy tại sao tôi phải làm việc chăm chỉ thêm lần nữa?'

Tôi đã chịu rất nhiều gánh nặng để nuôi lớn dongsaeng bé nhỏ của mình và mọi thứ thậm chí còn khó khăn khi thế giới thay đổi. Ít nhất thì hiện tại những đau khổ đã biến mất, cảm giác thật nhẹ nhõm.

"Kệ, mình có nên đi ăn không?"

Thông thường, tôi sẽ lấp đầy bụng với bất cứ thứ gì, nhưng gần đây tôi thường xuyên ăn một ngày đủ ba bữa. Vì thức ăn rất ngon.

Tôi đi vào bếp mở tủ lạnh. Và nhìn thấy những hộp đựng thức ăn chứa đầy các món ăn sẵn được sắp xếp ngay ngắn.

Món kim chi hành lá đó rất ngon. Tôi không biết kim chi hành lá cay và thơm ăn kèm cơm trắng lại ngon đến vậy. Tôi từng nghĩ rằng một bữa ăn giá trị là phải có thịt.

Tất nhiên các món thịt cũng rất ngon. Món bò kho xì dầu với ớt shishito là ngon nhất. Món sườn om mềm tan trên lưỡi cũng rất ấn tượng. Lạp xưởng chiên được chế biến một cách mới lạ và hấp dẫn đến mức tuyệt vời. Nhìn bề ngoài có vẻ giống các món ăn trưa ở trường, nhưng mùi vị thì không thể sánh bằng.

'Thật buồn nếu anh bạn Myeongwoo rời đi.'

Làm thế nào mà trình độ nấu nướng của một người đàn ông từng nói rằng anh ta chỉ có thể luộc ramen, lại tiến bộ đến nhường này? Đây chắc chắn là hack rồi. Bây giờ tôi mới phát hiện ra, chẳng phải anh chàng Myeongwoo đó mới là *OP trùm sao?

(*Overpowered, thuật ngữ này thường được dùng để chỉ tướng mạnh nhất game, trội hơn rất rất nhiều so với các tướng khác)

Tôi đun nóng món đậu phụ mềm mại có mùi hương như thể chất gây nghiện và dọn ra bàn ăn, và khi cắn thử một miếng, tôi cảm thấy muốn khóc.

Tôi đoán anh ấy sẽ không sống tách riêng với tôi ngay khi có được kỹ năng Bậc SS đâu nhỉ. Chắc chắn rồi. Ba ngày trước đấy, mùi vị không đến mức này. Nếu tay nghề của anh ta thậm chí còn tuyệt vời hơn nữa, thật sự, mẹ kiếp, tôi nên làm gì đây? Tôi có nên độc lập với anh ấy từ bây giờ không? Hay là bảo anh ấy ngừng nấu ăn? Đây chắc hẳn là lý do tại sao người ta nói nếu cô xinh đẹp, 3 tháng, nếu cô nấu ăn ngon, cả đời.

"Thật là buồn... Thỉnh thoảng tôi có thể xin vài món ăn sẵn từ anh ấy không?"

Tôi dọn bàn và cho Peace ăn. Mặc dù cậu nhóc đã to hơn, nhưng lượng thức ăn không có sự khác biệt lớn. Nhóc ấy vẫn ăn hai viên đá ma thuật và chỉ có lượng thịt là tăng lên một chút.

- Kkeueung, kkeueung

Sau khi ăn xong, Peace quay đầu về phía cửa ra vào và rên lên. Nhóc con chắc đã mất kiên nhẫn vì không được phép ra ngoài kể từ khi khóa huấn luyện kết thúc. Có vẻ như nó cảm thấy nhàm chán và bị gò bó sau khi được chơi cả ngày với bản năng vốn có của mình.

"Xin lỗi, xin lỗi. Sau khi các cuộc đàm phán kết thúc, ba sẽ đưa nhóc đến phòng tập và chơi với nhóc mỗi ngày."

- Kkeureureu

Tôi rất cố gắng xoa dịu bé con nhưng Peace vẫn quay người lại và ngồi xuống trước cửa ra vào. Cái đuôi bực bội đập xuống sàn nhà.

"Peace của ba, nhóc đang hờn dỗi đấy à?"

- Koooooo

"Nhóc chắc hẳn tức giận lắm vì không thể đi ra ngoài. Xin lỗi nhé."

- Kieueung

"Hãy chịu đựng thêm một chút nữa thôi, được không? Chú Yoohyun sẽ nhanh chóng trở về."

- Kkiiing, kkeuoong

Ngay cả khi đã trả lời, nhóc ấy vẫn không quay lại nhìn tôi. Bé con chắc chắn đang hờn dỗi.

"Vậy thì chúng ta có nên chơi với một quả bóng không?"

Nghe thấy 'chơi với một quả bóng', cái đuôi đang gõ dừng lại. Đôi tai cụp xuống và nhóc ấy nghiêng đầu về phía tôi.

"Vậy nhóc không được phấn khích quá mức và đập vỡ TV như lần trước đâu. Hãy chơi cẩn thận nhé."

- Kkiang!

Peace phản hồi một cách đầy tự tin trong khi phóng tới. Mặc dù tôi không biết liệu ý của nhóc con là nó sẽ thực sự cẩn thận hay chỉ đang phấn khích. Hừm, nếu đồ đạc bị hỏng, tôi có thể mua một cái khác. Vẫn còn dư rất nhiều tiền từ việc bán đá ma thuật.

Y như rằng, Peace đã phá vỡ ghế sofa thay vì chiếc TV.

Ring

Chuông cửa vang lên. Myeongwoo đã về rồi à? Nhanh thật đấy.

"Ai vậy?"

[Suk Simyeong đây!]

Tôi nghe thấy câu trả lời qua hệ thống liên lạc điện tử. Tại sao ahjussi này lại đến tận đây? Và giọng nói của ông ấy nghe như thể đã mất bình tĩnh.

"Peace, đợi ở đây một chút nhé."

Để Peace không chạy ra ngoài, tôi kiểm tra lại để đảm bảo cửa phòng đã được đóng kín trước khi đi mở cửa ra vào. Tôi nhìn thấy khuôn mặt của Suk Simyeong, hoàn toàn không còn vẻ điềm tĩnh thường ngày và phấn khích đến mức đỏ bừng. Có chuyện gì đã xảy ra?

"Đến tận đây ư, tại sao anh lại-."

"Han Yoojin-ssi!"

Suk Simyeong, người đã đi vào nhà và đóng sầm cửa lại, nói. Sau đó ông ta đột ngột kéo tôi lại và ôm chầm lấy tôi. Đây là Myeongwoo đeo mặt nạ của Suk Simyeong đấy à?!

"Đó là slime!"

"Xin lỗi? Whoa!"

Suk Simyeong nâng tôi lên như thể ông ấy sắp tung tôi lên không trung. Mẹ kiếp, chờ đã. Bình tĩnh nào.

"Chờ đã, ách, đừng lắc tôi! Cũng đừng có xoay tròn!"

Có phải ông ta bị điên không, thật sự!

"Chúa ơi! Một kho báu giá trị nhường này từ đâu ra chứ!"

Suk Simyeong hoàn toàn không nghe tôi nói và cười lớn. Mẹ kiếp, đặt tôi xuống. Ông đang khoe ông có chỉ số Hạng B đấy! Hạng F này sẽ chết vì buồn!

Khi tôi không thể thoát khỏi cái ôm thô bạo của Suk Simyeong và chỉ biết nguyền rủa thì.

Rầm!

- Kyaaang!

Cánh cửa bên trong đã được cài chặt rung chuyển mạnh và một tiếng kêu gào dữ dội vang lên.

"Cái gì vậy-."

"Hãy thả tôi xuống ngay! Peace, không sao đâu!"

Đứa trẻ hoảng hốt vì ông hành động ồn ào quá đấy! Suk Simyeong hạ tôi xuống, sửng sốt. Ngay khi tôi mở cánh cửa bên trong, Peace, với bộ lông xù lên, nhảy về phía trước và quàng hai bàn chân trước vào một bên chân của tôi. Sau đó, cậu nhóc hung dữ nhe nanh về phía Suk Simyeong.

- Keureureureu

"Không sao đâu, Peace! Bình tĩnh nào!"

Tôi nhanh chóng ôm Peace và vuốt ve cái bờm dựng lên.

- Keuheung, geureureung

"Được rồi, được rồi. Không sao đâu. Anh ấy không phải người xấu."

Mặc dù ông ta cũng chẳng phải người tốt đẹp gì. Ông ấy là người phe mình nhưng lươn lẹo hơn.

"Tôi đã nghe nói, nhưng cậu nhóc thực sự rất nghe lời Yoojin-ssi."

Suk Simyeong nhìn tôi và Peace với ánh mắt đầy sợ hãi. Vậy ông đã bình tĩnh lại được chút nào chưa?

"Vậy, ý anh hầm ngục Bậc A mới là một hầm ngục slime?"

"Đúng vậy. Dự đoán của Han Yoojin-ssi hoàn toàn chính xác."

Sự điên loạn lại bắt đầu quay cuồng trong mắt ahjussi này. Bình tĩnh, bình tĩnh. Thư giãn nào.

"Chúng ta không nên nói chuyện ở đây- trước tiên hãy vào bên trong."

Tôi nên ró-, không, pha cho ông ấy uống một ít nước lạnh.

"Có vẻ như cuộc tấn công đã kết thúc?"

Tôi hỏi, lấy ra và đưa nước đá cho Suk Simyeong, người đang ngồi ở bàn ăn. Tủ lạnh nhà tôi thậm chí còn có máy lọc nước. Trước đây tôi chỉ sử dụng những cái đời cũ có một cánh.

"Đúng vậy, tôi mới nhận được cuộc liên lạc cách đây không lâu."

Suk Simyeong nói, sau khi uống cạn nước. Ngồi cạnh tôi, Peace thận trọng nhìn chằm chằm vào ông ta. Có lẽ nhóc con không thích ông ấy chút nào, vì nó cứ thỉnh thoảng lại nhăn mũi và gầm gừ.

"Tôi nghe thấy rằng đó thực sự là một ngục tối slime."

Đương nhiên. Miễn là tương lai không thay đổi.

"Thật sự, một ngục tối sli..."

"Uống thêm nước này."

Và đừng phấn khích như vậy. Lần này, Suk Simyeong uống cạn khoảng nửa ly. Rồi ông ấy nói tiếp.

"Cậu nghĩ sao về việc chuyển đến một nơi có an ninh tốt hơn?"

"Xin lỗi?"

"Nơi này được xây dựng cho các Thợ Săn Hạng A, vì vậy công tác an ninh bị hạn chế. Và chỉ có duy nhất một camera giám sát ở lối vào. Bên cạnh đó, sẽ an toàn hơn nếu bị một tên bám đuôi-."

"Tôi từ chối."

Chỉ cần một thứ giám sát là đủ rồi, nhóc dongsaeng kia, cũng ám ảnh về sự an toàn của tôi. Tôi hoàn toàn không có đủ kiên nhẫn để nghe những điều vô nghĩa này từ bất kỳ ai nữa.

"Nhưng-."

"Không nhưng, tôi không muốn."

Ông ta là Han Yoohyun đeo mặt nạ của Suk Simyeong à? Lại là 'nhưng' của thằng nhóc đó. Trước những lời nói kiên quyết của tôi, Suk Simyeong nhíu mày.

"Có vẻ như Han Yoojin-ssi không biết mình giá trị đến mức nào rồi."

"Tôi biết đại khái."

Giá trị của tôi, ông nói xem. Trước khi hồi quy, tôi có lẽ đã lăn viên sỏi trúng vào số *5,912.

(*Con số thiên thần mang ý nghĩa tâm linh, thông điệp của nó là nếu bạn cố gắng tìm thấy đam mê trong công việc và đặt cả trái tim và tâm hồn của mình vào đó, những may mắn và thành quả sẽ tìm tới bạn. Ai tò mò về con số này search '5912 meaning' sẽ ra)

"Dưỡng thành ma thú thứ hạng cao, và dự đoán hầm ngục, những khả năng đáng kinh ngạc đó sẽ ảnh hưởng cực kỳ lớn đến toàn nhân loại."

"Không, không phải mức độ cực kỳ lớn. Đặc biệt là cái thứ hai, nó không còn ở cấp độ bang hội nữa, mà là vấn đề quốc gia."

Đó có phải là những gì những tên người Mỹ đã nghĩ không? Đó là thông tin mà bạn có thể sử dụng để thao túng thế giới, nếu bạn có thể nắm chắc nó. Nhưng.

"Những dự đoán về hầm ngục không xác thực đâu. Chưa có quy tắc chính xác nào được phát hiện; đó chỉ là một giả thuyết mang trong đó khoảng một nửa may mắn."

Tôi không chỉ không thực sự tính toán ra, mà còn không thể nhớ nổi nếu nó không phải là một địa điểm nổi tiếng như ngục tối slime. Không phải chỉ có một hoặc hai hầm ngục- làm sao tôi nhớ hết được chúng?

"Cuối cùng, kỹ năng duy nhất tôi thực sự có được là huấn luyện ma thú. Vì vậy, miễn là các cuộc đàm phán kết thúc tốt đẹp, không cần phải bảo vệ quá mức đâu."

Ngay cả khi chỉ dưỡng thành ma thú, giá trị của tôi đã đủ và dư thừa đủ, nhưng so với quy tắc hình thành hầm ngục, nó chẳng là gì. Bạn có thể chiếm được hầm ngục có giá trị trước những người khác, đồng thời đảm bảo độ ổn định của các cuộc tấn công vào hầm ngục mới và ngăn chặn tình huống bất ngờ xảy ra khi tràn ngục.

Hơn hết, nếu bạn có trong tay những thông tin đó, chỉ bằng một nhát dao, tất cả các bang hội sẽ nằm dưới chân bạn và một mình bạn đứng trên đỉnh cao. Nếu vài năm sau, khi tỷ lệ và số lượng hầm ngục cấp cao tăng lên, bạn có thể thâu tóm cả một quốc gia.

"Ngay cả khi cậu nói nó vẫn chỉ là một giả thuyết, không phải một ngày nào đó nó có thể trở thành một quy tắc à?"

"Tất nhiên là vậy, nhưng sự thật là nó vượt quá khả năng của tôi. Tôi chưa từng thực sự nghiên cứu về những thứ đó. Thay vào đó, có Suk Hayan-ssi mà."

"Cậu đang nói về lĩnh vực thống kê?"

Thật tuyệt khi không cần phải giải thích dài dòng. Tôi gật đầu lia lịa.

"Nếu tôi giao việc nghiên cứu cho Suk Hayan-ssi, sẽ mất không lâu để chúng trở thành quy tắc. Mọi việc sẽ còn suôn sẻ hơn nếu tìm được thêm một vài nhà nghiên cứu đáng tin cậy."

Hãy dưa việc này cho Suk Simyeong. Tôi không có khả năng tiếp nhận nó, dưới danh nghĩa một Thức Tỉnh Giả, hay một học giả bình thường.

"Hỗ trợ ở cấp độ bang hội, đó có phải là ý của cậu không?"

"Đúng vậy. Nhờ có hầm ngục slime, không phải quỹ đầu tư sẽ được cung cấp ở một mức độ hợp lý sao? Với điều kiện như vậy, tại sao anh không xây dựng một cơ sở nghiên cứu, tất nhiên không chỉ về hầm ngục, mà còn bao gồm cả Thức Tỉnh Giả? Còn tôi, tôi sẽ cung cấp những dữ liệu liên quan đến hầm ngục."

"Cung cấp dữ liệu."

Suk Simyeong định nói gì đó trước khi dừng và ngậm miệng lại. Tôi có vẻ thực sự đáng ngờ. Tuy nhiên, ông ta có thể làm được gì? Tôi là anh trai của chủ hội và đã mang đến một Hạng S, và bây giờ, ngay cả bản thân tôi cũng là người nắm giữ kỹ năng đặc biệt hữu ích. Ông ta nên nhắm mắt cho qua những điểm đáng ngờ ấy.

"Tôi sẽ cố gắng xem xét thông qua vấn đề cơ sở nghiên cứu."

"Thay vì cân nhắc, tại sao anh không quyết định luôn? Nắm đằng chuôi bao giờ cũng tốt nhất. Chúng ta phải nhanh chóng bắt đầu để nhanh chóng nhận được kết quả."

Ngay cả khi anh bắt đầu từ bây giờ, nó vẫn mất khá nhiều năm. Nghe tôi nói vậy, Suk Simyeong gật đầu.

"Nếu chúng ta chiếm đoạt được một cơ sở hạ tầng từ các bang hội lớn thông qua vấn đề nuôi dưỡng ma thú, thì chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành kế hoạch."

"Xin lỗi? Chiếm đoạt cái gì cơ?"

"Đừng nói cậu định nuôi quái vật ở đây nhé? Số lượng sẽ không chỉ là một hoặc hai con đâu. Chúng tôi sẽ dỡ bỏ tòa nhà bên cạnh và xây một tòa nhà mới. Tất nhiên, chúng tôi sẽ không sử dụng nguồn quỹ của chính mình."

Con rắn cười ranh mãnh nói. Sẽ có khá nhiều ma thú mà tôi phải chăm sóc trong tương lai, vì vậy chắc chắn nuôi dưỡng chúng ở đây rất khó, nhưng tôi nghĩ rằng họ sẽ xây dựng một tòa ở ngoại ô hay đâu đó cơ. Ông ấy thật hào phóng. Với số tiền kiếm được từ người khác.

"Có ổn không? Nếu chúng ta bị bôi đen một cách vô nghĩa..."

"Tất nhiên, chủ nhà sẽ là Han Yoojin-ssi."

"Nó ổn mà, hoàn toàn ổn."

Ý tôi là, đây là kiểu vận may gì thế này? Tôi có thể nhận được một quyền lợi mà tôi không ngờ tới. Nó tuyệt đến mức Suk Simyeong không còn là *một con rắn sọc-đỏ nữa, mà là một con rắn lốm đốm. Tất nhiên, rắn lốm đốm thì vẫn là rắn thôi.

(*Tác giả có lẽ muốn hướng người đọc suy nghĩ từ một con rắn có hoa văn sặc sỡ sang một con màu đơn giản, có nghĩa là từ người mưu mô xảo quyệt thành người mưu mô xảo quyệt thoải mái và phóng khoáng hơn... maybe)

"Tôi đã nghĩ đến việc đặt nó như một trong các điều kiện đàm phán. Sẽ tốt hơn nếu xây dựng một cơ sở gần, ngay cả khi nó ở một bang hội khác, vì vậy sẽ không khó để chiếm đoạt đâu."

Chủ nhà, và chủ của một tòa nhà mới cạnh đó. Bình tĩnh nào, khóe miệng của tôi ơi. Đừng hành động dễ đoán như thế.

Vậy tôi có thể chuyển Myeongwoo đến tòa nhà mới thay vì ở đây. Tôi sẽ xây một xưởng thiết bị lớn và tạo ra một địa điểm để không phải chia phí hoa hồng cho Hiệp Hội khi bán hàng. Chỉ cần trực tiếp thu lợi nhuận tại đó thôi.

"Để xây dựng một tòa nhà mới, chúng ta sẽ mất một thời gian, vì vậy hãy cung cấp một địa điểm tạm thời cho tôi."

"Không cần thiết. Vì những Thức Tỉnh Giả sẽ hợp tác cùng và có các trang bị giúp gia tăng chỉ số. Và nếu thêm các kỹ năng hỗ trợ và vật liệu của hầm ngục, thời gian xây dựng có thể được rút ngắn ở một mức độ hợp lý."

Dựa vào Thức Tỉnh Giả và các vật phẩm trong hầm ngục để hoàn thành một công việc đơn giản, đó là ném tiền qua cửa sổ. Phí xây dựng sẽ cao hơn cả giá đất và giá trị tòa nhà.

Mặc dù cũng không liên quan gì đến tôi vì đó không phải là tiền của tôi.

Dù sao thì họ cũng sẽ xây cho tôi một tòa nhà. Vì nó nằm ở vị trí đắc địa và có những tiện nghi đặc biệt với chi phí vật liệu khổng lồ, nên giá thị trường của cả tòa nhà là không thể đo lường. Và thậm chí nếu tôi chỉ mang theo Myeongwoo và Suk Hayan vào, điên rồi, bạn chỉ có thể nói rằng giá trị của nó thật điên rồ. Tất nhiên, tôi cũng sẽ ở đó.

'Không, thay vì chỉ di chuyển vị trí của Myeongwoo và Suk Hayan, tôi có nên để họ liên kết với tôi không?'

Ban đầu tôi nghĩ sẽ đưa anh chàng vào Haeyeon sau khi anh ấy đạt được kỹ năng của mình, nhưng nếu cần một nơi để đặt Lò Rèn, tòa nhà của tôi, tôi không nhất thiết phải làm như vậy. Tình huống với Suk Hayan cũng tương tự.

Một sự thất thoát xui xẻo cho Suk Simyeong, nhưng việc bỏ quá nhiều thứ vào một cái giỏ tên là Haeyeon thật đáng lo, cái giỏ vẫn chưa đủ vững chắc. Yerim và việc dẫn dắt Kim Sunghan là đủ rồi.

Ngay từ đầu, Haeyeon vẫn là một hội Thợ Săn ưu tiên tấn công ngục tối.

Nếu cứ thêm vào một cách vô độ, chỉ một khoảng thời gian ngắn nữa thôi, việc nuôi dưỡng ma thú và sản xuất thiết bị và thậm chí đo lường hầm ngục, tất cả chúng gộp lại có thể tạo ra độc tố.

'Dù thức ăn quý và tốt cho cơ thể đến đâu, bạn cũng chỉ nên ăn vừa đủ để tiêu hóa.'

Thay vì kết hợp mà không tính toán trước, sẽ tốt hơn nếu chia nhóm và hợp tác với nhau. Vậy là, một khi chúng ta độc lập tạo dựng được vị trí của mình, chúng ta có thể hòa hợp.

'Tốt, hãy chia ra.'

Tôi thương hại nhìn Suk Simyeong, người đang huyên thuyên về những kế hoạch tương lai. Tôi thấy tội lỗi vì cảm giác như mình đã cho đi rồi giằng lại, nhưng Haeyeon vẫn sẽ là số 1 thôi, vì vậy hãy hài lòng với điều đó.

-----

"......Cái gì?"

Trong khi trận náo động về sự xuất hiện của một ngục tối slime chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, Haeyeon đã lặng lẽ thông báo cho các bang hội lớn và Hiệp Hội Thợ Săn về kỹ năng nuôi dưỡng ma thú.

Phản ứng tất nhiên là bùng nổ, và các cuộc đàm phán sẽ diễn ra suôn sẻ, khi.

"Đến đây? Để gặp anh?"

Tôi sững sờ nhìn em trai mình, người đã đến để chuyển tin tức cho tôi. Ý tôi là, những người lãnh đạo hội này thật sự rảnh rỗi đến mức họ phải trực tiếp đến đây sao?

****HẾT****