Chương 37: Người Thuần Hóa Ma Thú (2)

CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 37: NGƯỜI THUẦN HÓA MA THÚ (2)

****

Uống cạn ly, chúng tôi bắt đầu sắp xếp lại những việc cần phải làm từ bây giờ.

Chúng tôi quyết định việc nuôi dưỡng quái vật sẽ được thực hiện dưới sự hợp tác với Haeyeon. Đó là bởi nếu chỉ có mình tôi thì quá khó để tiếp nhận những cuộc đàm phán với các bang hội lớn. Điều này không dễ dàng. Nhưng đã có những người đứng ra thay thế tôi làm tốt việc đó, nên tự mình chịu đựng là không cần thiết?

"Tuy là một Thợ Săn, nhưng anh không định liên kết, phải không?"

Trước câu hỏi của Yoohyun, tôi gật đầu.

"Nếu anh ký hợp đồng trở thành Thợ săn của Haeyeon, số người trong đội bảo vệ sẽ tăng lên. Và dù anh là trường hợp hiếm, vẫn có sự khác biệt giữa việc có cơ hội và không."

Ngay cả khi tôi không làm vậy, tôi vẫn là người nhà của Chủ Tịch Hội Haeyeon, vì vậy khi thêm một hợp đồng, họ sẽ cố gắng đạp tôi xuống trước khi tôi đứng ở vị trí cao hơn. Có rất nhiều tên khốn trên thế giới này sẽ phỉ nhổ những thứ mà chúng không thể có được.

"Ít nhất khi công khai với bên ngoài, em nên công bằng. Nếu Haeyeon bằng cách nào đó thâu tóm được cộng đồng Thợ Săn trong nước, thì anh sẽ ký hợp đồng với em."

"Sẽ không mất nhiều thời gian đâu."

Thằng nhóc Yoohyun nói một cách đầy tự tin. Quả thực, em ấy đã đàn áp họ trong 5 năm, vì vậy nếu thêm Yerim hay Myeongwoo, nó sẽ nhanh hơn chứ không có sự trì hoãn. Và cả Kim Sunghan cũng có thể tăng lên hạng S... Liệu Suk Hayan có gắn bó lâu dài với Haeyeon không? Vì cô ấy là cháu gái của Suk Simyeong... Tôi cảm thấy mình đã cống hiến nhiều hơn những gì tôi nghĩ.

Ừm, vậy thì sao. Sẽ thật tốt nếu Haeyeon nhanh chóng lớn mạnh. Và Yoohyun không phản bội tôi.

"Như chúng ta đã bàn bạc, em có thể coi sự bảo vệ của Haeyeon là thù lao sau khi dưỡng thành Peace. Hãy ký một hợp đồng cụ thể sau cuộc tấn công vào ngục tối Bậc A mới. Em nói rằng sẽ tham gia vào cuộc tấn công sau 3 ngày nữa, phải không? "

"Đúng vậy. Em sẽ cử người đến các nhà đấu giá để mua hết những con non và trứng quái thú."

"Anh không cần cấp bậc từ trung bình đến thấp, liệu có vài con hạng cao nào không?"

"Nếu là ở nước ngoài, có thể họ sẽ tìm được vài con trong chợ đen? Vì chúng đắt tiền và không có nhiều công dụng. Em sẽ ký hợp đồng với một người thuần hóa nữa."

... Em ấy sẽ không kéo đến liền mười lăm con hay nhiều hơn cho một lần, phải không? Tôi sẽ chết vì bận để cho chúng ăn.

"Anh không thể nuôi dưỡng nhiều con cùng một lúc đâu."

Để đề phòng, tôi đã nói với em ấy trước. Và đúng là có sự giới hạn. Phải có thời gian để quen thuộc và trực tiếp huấn luyện chúng để có thể phát triển nhanh chóng.

Vì vậy, trông chừng khoảng ba đến bốn con cùng lúc sẽ là một số lượng hợp lý.

"Vậy à? Anh có thể nuôi được bao nhiêu? "

"Ba là hợp lý và năm là tối đa. Tốc độ tăng trưởng giảm dần khi số lượng tăng lên ".

"Anh sẽ ưu tiên vị trí cho Haeyeon, phải không? Ngay cả khi chỉ nhận được hai đến ba con trong một lần, bọn em vẫn cần đến mười con cho một đội hình Hạng S."

"...Mười?"

"Đúng vậy, vì một đội tấn công Hạng S bao gồm ít nhất 20 người trở lên."

Ư... Đột nhiên có cảm giác như đèn cảnh báo đang bật sáng rằng tôi sẽ trở thành một người lao động khổ sai. Tôi chỉ muốn sống tốt và sẽ không tham lam, nuôi dưỡng một số lượng hợp lý. Sẽ mất bao lâu nếu tôi phải nuôi tận mười con?

Vì chúng đều là thứ hạng cao, nên sẽ tốn gấp đôi thời gian so với Peace, ngay cả khi tôi nuôi năm con cùng một lúc, thì cũng sẽ mất ít nhất ​​ba đến bốn tháng.

Và quan trọng nhất, bắt đầu là mười. Chỉ với Haeyeon. Tôi đã nhận ra ý đồ của thằng nhóc, nó muốn ném cho mỗi người một con nếu có thể.

'...... Nó đang bắt đầu trở nên khó chịu.'

Tôi kéo Peace vào lòng và vùi lưng vào ghế sô pha. Tôi đã nghĩ quá đơn giản. Ngay cả khi chỉ cần huấn luyện những cấp bậc cao nhất và sử dụng kỹ năng cho riêng chúng, tôi vẫn phải nuôi và chăm sóc tất cả cho đến khi chúng nhận được hiệu ứng trưởng thành. Bằng tất cả sự chân thành, tình cảm của mình.

Chưa nói đến hôn nhân, tôi thậm chí còn chưa hẹn hò, nhưng tôi đã bắt đầu với địa ngục chăm sóc trẻ con.

"Chúng vẫn chưa cần thiết lắm cho các cuộc tấn công hầm ngục, vì vậy có ổn không nếu nuôi dưỡng chúng một cách chậm rãi?"

"Không bắt buộc nhưng chúng sẽ làm tăng tốc độ của cuộc tấn công lên rất nhiều."

"Bao nhiêu?"

"Đối với một cuộc tấn công hầm ngục Hạng S, thời gian có thể giảm nhiều nhất là một nửa hoặc nhiều hơn?"

"Gì cơ? Một nửa ư?"

"Ngay cả đối với hầm ngục Bậc D hôm nay, chúng ta đã đi bộ rất lâu, đúng không? Nó còn hơn thế với Bậc S. Khi phải chạy một mình, việc bảo toàn thể lực là một vấn đề nan giải và tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều so với một con quái vật bốn chân cùng hạng. Vì vậy, cuộc tấn công chắc chắn sẽ nhanh hơn."

A, chết tiệt. Mọi chuyện còn khó nhằn hơn tôi nghĩ.

Tôi không biết nó sẽ tạo ra sự khác biệt đến vậy. Đây có phải là chênh lệch giữa một công nhân lao động và một người tri thức? Dù mệt đến đâu, tôi cũng không thể nói rằng tôi muốn trốn đi sau khi nghe điều đó.

Giảm một nửa thời gian tấn công hầm ngục cấp cao đồng nghĩa với việc độ an toàn của nó tăng gấp đôi. Hiện tại, số lượng hầm ngục cấp cao vẫn ít, nhưng chỉ hai đến ba năm sau thôi, số lượng Thức Tỉnh Giả sẽ trở nên ít ỏi để kiểm soát được hết các ngục tối.

Đương nhiên, nguy cơ tràn hầm ngục sẽ nghiêm trọng hơn.

Nhưng nếu ma thú được cung cấp, câu chuyện sẽ thay đổi hoàn toàn.

'Thậm chí chỉ giảm thời gian tấn công chính xác 30% cũng sẽ đồng nghĩa với việc tăng lượng nhóm tấn công Hạng S lên 30%... Haizz."

Một thế giới an toàn hơn 30%... Lương tâm của tôi... Luân lý... đạo đức ......

Tôi sẽ chỉ điên cuồng làm việc. Phải rồi. Sẽ không có nhiều đội tấn công Hạng S đến vậy đâu, và nó sẽ dừng lại ở một mức độ nào đó thôi. Tôi muốn nghỉ hưu như một người đàn ông giàu có hạnh phúc trước tuổi 40.

"... Vậy trước tiên, hãy cho anh mượn một phòng tập ngay. Anh đã sử dụng kỹ năng của mình lên Peace vì vậy thời gian hiệu lực còn có 2 ngày rưỡi thôi. Anh phải tăng cấp cho nhóc con nhiều nhất có thể để cung cấp bằng chứng trên bàn đàm phán."

"Ngay bây giờ ư? Đã muộn rồi."

"Thức đêm không khó lắm đâu. Và Peace cũng sẽ nghỉ ngơi nên anh có thể ngả lưng trong thời gian rảnh rỗi."

"Được rồi, nhưng đừng làm việc quá sức. Nếu anh định ghi nó, anh sẽ cần thiết bị quay phim, phải không? "

"Ừ."

Trong khi Yoohyun gọi điện, tôi duỗi thẳng người và nằm hẳn xuống ghế sofa. Chưa được bao lâu kể từ khi tôi quyết định hòa làm một với ghế sofa, nhưng bây giờ nó lại thành như thế này. Cái hông bị tổn thương của tôi lại nhói lên.

'Người đã tạo ra hệ thống, tôi sẽ bận bịu một thời gian nên đừng liên lạc với tôi nhé.'

Phải nuôi dạy những đứa trẻ. Nó giống tôi đang nộp đơn xin nghỉ phép của cha mẹ nhỉ.

Nơi Yoohyun giao cho tôi không đâu khác chính là phòng tập của những tân binh Thợ Săn.

Nơi đây là một không gian rộng lớn đến mức sẽ vẫn còn chỗ trống ngay cả khi nhóc con Sư Tử Lửa Một Sừng thỏa sức nô đùa, và nhiều loại máy móc để huấn luyện cũng được cung cấp. Trên hết.

"Có mười con Chột Chũi Răng Dài."

Họ thậm chí còn đưa quái vật tới.

"Chúng đã bị làm yếu đí, để phục vụ cho đào tạo tân binh và thí nghiệm kỹ năng, đủ cho một Hạng F có thể xử lý chúng, nhưng làm ơn đừng lấy ra nhiều hơn hai con cùng một lúc."

Người quản lý phòng thực hành nói, chỉ về phía căn buồng. Người quản lý là một Thức Tỉnh Giả, không giống như những nơi khác, có lẽ là để kiểm soát lũ quái vật. Chỉ số Hạng D chuyên phòng thủ, nhìn các kỹ năng đã được tối ưu hóa này.

"Trong trường hợp xảy ra sự cố, hãy nhấn nút gọi khẩn cấp ngay lập tức. Vui lòng tham khảo tập sách này để biết hướng dẫn sử dụng các thiết bị trong phòng."

Sau khi giải thích xong, người quản lý ném cho tôi một cái nhìn không tin tưởng rồi đi ra ngoài.

Tôi phải giữ bí mật về việc nuôi ma thú trước khi bước vào đàm phán với các bang hội lớn, nên tôi nói việc mượn phòng luyện tập là để rèn luyện bản thân chứ không phải cho Peace. Khi cho rằng một Hạng F đã dựa hơi em trai mình và chiếm dụng toàn bộ phòng luyện tập của bang hội, tôi có lẽ sẽ bị chỉ trích đôi điều.

"Được rồi, Peace. Ngoan ngoãn ngồi ở đây nhé. "

Đầu tiên, để có thể ghi lại trạng thái hiện tại của Peace, tôi đã đặt nhóc con bên cạnh căn buồng của đám Chuột Chũi Răng Dài. Mặt trước của căn buồng trong suốt nên việc so sánh kích thước của hai loại quái vật khác nhau khá dễ dàng.

- Keureureung

Peace tỏ ra thích thú với Chuột Chũi Răng Dài và nhe răng nanh. Chuột Chũi Răng Dài cũng không ngừng lắc những bàn chân đầy móng vuốt dài về phía nhóc ấy. Có lẽ vì đây là những con quái vật cấp thấp nên chúng rất ngu ngốc. Chúng còn không thể nhận ra đối thủ của mình.

"Không được. Ngồi xuống một lần nữa nào. Tốt. "

Tôi bật máy quay cố định trên giá ba chân và ghi lại tình trạng của Peace.

"Phân loài Kỳ Lân hạng 2, con non của Sư Tử Lửa Một Sừng, không phát triển trong hai tháng sau khi bị bắt. Chiều dài cơ thể 41cm, trọng lượng cơ thể 2,8kg. Hiện tại, đây là quá trình tác động kỹ năng nuôi dưỡng ma thú vào ngày đầu tiên, 11:21 giờ tối. "

Sau khi giải thích, tôi đã tắt chức năng ghi âm. Sau đó đặt lên bàn một chiếc đồng hồ lớn có chức năng đo thời gian mà tôi đã chuẩn bị từ trước, ghi lại thời gian hiện tại và thời gian tăng trưởng còn lại của Peace vào cuốn sổ.

"Chúng ta nên bắt đầu với cái gì?"

Đầu tiên, tôi phải sử dụng từng thiết bị huấn luyện một để kiểm tra hiệu quả và khả năng phản ứng. Cái này trước đi, tôi đổ bóng vào máy ném.

'Chẳng biết nó có hoạt động nếu tôi sử dụng máy móc không nữa.'

Khi tôi trực tiếp ném bóng cho Peace, thời gian tăng trưởng mỗi 10 phút sẽ giảm xuống còn 18 phút. Ném trong một giờ sẽ giảm thêm 48 phút, vậy là hiệu quả cũng tốt đấy chứ. Nếu vai của tôi chịu được.

"Peace, hãy nhìn đây!"

- Kkiang?

Peace, nhóc con đang ngồi, vọt lên và lao về phía tôi. Không, đừng tới đây. Tôi bật máy ném bóng và thử phóng một quả ra.

- Keung

Ánh mắt của Peace nhìn về phía quả bóng trong một khoảnh khắc rất ngắn, và sau đó nhóc ấy phớt lờ nó. Này. Khi ba ném nó, nhóc phải đuổi theo nó nhé.

Tôi thử phóng thêm một quả nữa, nhưng lần này, Peace thậm chí còn không thèm đoái hoài mà đi đến trước chân tôi và duỗi dài người.

- Kkeureureung

"......Peace."

Chẳng lẽ phải trực tiếp huấn luyện mới có tác dụng? Độ Bền, thể lực của tôi...... Tôi nén một tiếng thở dài và gọi quản lý phòng tập.

"Tôi cần trang bị ưu tiên chỉ số Độ Bền và bao gồm cả chỉ số Sức Mạnh. Tất cả chúng, cho từng bộ phận cơ thể. Tôi có phải trực tiếp nhận được sự cho phép của Chủ Hội không? "

[Không, không. Ngài ấy nói sẽ cung cấp mọi thứ anh cần.]

"Vậy, hãy tìm những món tăng chỉ số cố định."

Nghe vậy, người quản lý hơi sửng sốt.

[Chúng tôi chỉ có trang bị tăng chỉ số cố định cấp bậc thấp.]

"Tôi biết."

Vì hội của thằng nhóc đó chỉ thu nạp những người giàu chỉ số. Vậy tôi phải dùng đồ có sẵn, còn gì có thể sử dụng được không.

Ngay sau đó, các thiết bị được yêu cầu đã được gửi đến. Tôi đeo chúng một cách dày đặc và đạt 100 chỉ số Độ Bền. Đó là chỉ số của một Hạng S cấp 2. Chà~.

Sức Mạnh không hoàn toàn đạt 50, nhưng Peace vẫn Bậc C nên sẽ ổn thôi. Và nhóc con sẽ là cấp 1 vì nó không có kinh nghiệm chiến đấu.

"Tôi đã thử máy ném bóng và lần này, hãy thử đánh vào bao cát nào."

Tôi dẫn Peace đến bao cát được treo một bên. Tất nhiên, đó không phải một bao cát bình thường. Nó là thiết bị thực hành tấn công cực kỳ bền bỉ, tự động đo lường mức sát thương.

"Được rồi, nhìn kìa, Peace. Ba sẽ giữ cho nên nhóc chỉ cần nhảy như thế này và đập nó. Nhóc có thể cào hoặc cắn tùy thích. Nó rất bền."

Khi tôi ra hiệu, Peace tuân theo bằng cách nhảy xung quanh và chọc thủng bao cát bằng sừng trên đầu. Nhóc ấy cũng khá mạnh đấy chứ.

"Tốt, Peace đang làm rất tốt! Đúng rồi! Cứ đập theo ý mình đi!"

- Keureung, geureung!

Khi tôi lắc bao cát, cậu nhóc càng thích thú hơn và lao tới. Cảm giác rất tốt. Tôi có linh cảm rằng hiệu quả huấn luyện sẽ đáng kể. Ba mươi phút đã trôi qua và đây là lúc kiểm tra thời gian tăng trưởng còn lại của Peace.

"Ồ, nó đã giảm hơn 1 giờ!"

Trong khi huấn luyện, tốc độ tăng trưởng nhanh hơn khoảng 2 đến 3 lần. Cứ đà này, thì chắc nhóc ấy sẽ trưởng thành hoàn toàn vào thời điểm tôi áp dụng kỹ năng lần thứ ba?

Nếu tập luyện trong 3 ngày không ngủ, chúng tôi có thể giảm từ 15 ngày xuống còn 7 ngày hoặc ít hơn. Nhưng điều đó hơi quá đáng, vì vậy 9 ngày sẽ thoải mái hơn, thời gian hoàn thành chính xác là hai tháng.

"Tốt, chúng ta thử một cái gì đó khác nhé!"

- Kkiang!

Có lẽ vì chơi với bao cát rất vui nên Peace thích thú nhảy xung quanh. Peace của tôi, sức bền của nhóc thật tốt.

Sau đó, chúng tôi đã huấn luyện trong năm giờ bằng cách sử dụng liên tiếp các thiết bị khác nhau. Hiệu quả nhất là chiến đấu giả-tăng-gấp-3-lần và thứ cứu vớt tôi là điều khiển laser-tăng-gấp-1,7-lần.

"......Tôi sẽ chết."

- Kkeureureung?

Peace nghiêng đầu, nhìn lên tôi, người đang ngồi trên ghế sa lon dài.

Tôi rõ ràng có chỉ số Độ Bền cao hơn nhưng tại sao nhóc ấy không thấy mệt mỏi? Peace hồi phục nhanh vì nó còn trẻ à? Hay đây là sự khác biệt giữa Hạng C được sinh ra để trở thành Hạng S và Hạng F giả vờ có thứ hạng cao với trang bị?

Chỉ số của Thức Tỉnh Giả không chỉ là năm số liệu được hiển thị. Các nhà nghiên cứu Thức Tỉnh Giả đều chỉ ra rằng có chỉ số ẩn cho các loại giác quan, chẳng hạn như khả năng phục hồi, độ bền, độ dẻo dai, trí tuệ hoặc vận may.

Bằng chứng là kết quả của một thử nghiệm cho thấy có sự khác biệt về khả năng ngay cả khi các chỉ số khớp chính xác với trang bị và kỹ năng không được sử dụng. Ngay cả khi các chỉ số giống nhau, người nguyên bản có thứ hạng cao hơn sẽ vượt trội hơn về mọi mặt.

Vì vậy, nó vẫn hạn chế hơn rất nhiều khi chỉ dựa vào trang bị. Thật đáng buồn.

"Tuy nhiên, chỉ số Độ Bền hiện tại của tôi phải cao hơn gấp ba lần. Vậy đó là do khả năng phục hồi mạnh mẽ của quái vật, phải không? "

- Kkiang, kkiing!

"Không. Ba không thể chơi với nhóc lâu hơn nữa. Hãy nghỉ ngơi chút nào."

Sẽ rất tuyệt nếu tôi có tiên dược tăng Độ Bền, nhưng phải chờ thêm 1 năm nữa. Bởi vì hầm ngục chứa các nguyên liệu cho nó 1 năm sau mới xuất hiện. Sẽ rất tuyệt nếu chúng tôi chiếm được hầm ngục đó, nhưng nó ở nước ngoài.

'Ở Nhật Bản, phải không nhỉ?'

Tại sao hầm ngục lại xuất hiện nhiều nơi như vậy? Nếu Haeyeon muốn giành lấy nó trước, chúng ta có nên tấn công Nhật Bản không? Một mũi tên trúng hai đích, điều này thật tuyệt.

- Geureureung, keureureung!

Năn nỉ chơi cùng, Peace suốt ruột cắn vào ống quần của tôi và bắt đầu lắc nó. Này, nghịch ngợm quá.

"Có phải nhóc rất bức bối vì phải ở trong nhà suốt thời gian qua không? Peace, chúng ta chơi đùa với mấy con chuột chũi ở đằng kia nhé?"

Nhóc cũng nên thử huấn luyện với lũ quái vật đó nữa. Giống như bông ướt, chúng nhổm cao cơ thể nặng nề của mình và tiến về phía chúng tôi. Chuột Chũi Răng Dài nhe răng cửa đe dọa nhìn về phía tôi. Những thứ này yếu hơn cả tôi ngay cả khi không đeo trang bị, trông chúng thật xấc xượ-.

- Kyaaak!

Đột nhiên, bộ lông của Peace dựng đứng và nhóc con hét lên một tiếng hung hãn.

"P-Peace?"

- Kyaang! Kyaaat!

- Kiiiik!

Khi Peace lao vào chúng, Chuột Chũi Răng Dài đang đứng giữa cửa ra vào cũng gào lên như đáp trả. Sau đó, cả những con ở các căn buồng khác cũng bắt đầu tham gia.

- Kiik, Kiii!

- Kiiik!

Chúa ơi, cái cảnh tượng hỗn loạn gì thế này. Ngay cả khi còn nhỏ, như dự đoán, một con quái vật vẫn là một con quái vật.

"Bình tĩnh chút nào. Ba sẽ thả chúng ra cho nhóc."

Khi tôi nhấn vào cái nút trên đầu căn buồng, cánh cửa mở ra. Sau đó.

- Kkiiit!

Chuột Chũi Răng Dài kết cục dễ đoán là bị xé ra thành nhiều mảnh trong nháy mắt. Ái chà. Peace của chúng ta... thật mạnh mẽ. Cái cách nhóc ấy lao vào tôi trong lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau là ở chế độ dễ thương.

- Keuheung!

Peace ngân lên một cách tự hào với khuôn mặt đầy máu của mình. Sau đó, như thể bảo tôi hãy xem, nhóc con dùng bàn chân trước đá vào phần còn lại của Chuột Chũi và đặt chúng dưới chân tôi.

"Được rồi, được rồi. Nhóc đã làm rất tốt."

Có vẻ như tôi không thể huấn luyện bé con bằng những trận đấu quái vật. Nhóc ấy hoàn thành chúng quá nhanh. Và quá nguy hiểm nếu sử dụng những con quái vật có cấp bậc cao hơn.

"Đến đây, hãy lau sạch mặt nhóc nào."

- Gyareureureu, geureureureung

Bé con đó, có vẻ như nhóc ấy đang có một tâm trạng rất tốt. Đúng vậy, hãy nhanh chóng trưởng thành đi, và vào hầm ngục cùng Yoohyun để tìm kiếm thế giới riêng của mình.

****HẾT****