Chương 36: Người Thuần Hóa Ma Thú (1)

CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 36: NGƯỜI THUẦN HÓA MA THÚ (1)

****

"Peace~."

Sau khi nhận được miếng dán giảm đau do Dokkaebi mua, tôi đuổi cậu ta ra ngoài và đi về phía phòng khách. Bên trong căn phòng, Peace nhảy nhót hết bên này đến bên kia để chào đón tôi. Nhóc con ngày một dễ thương hơn mỗi khi tôi gặp nó.

Như thường nhật, tôi ôm Peace vào lòng và vuốt ve gáy của bé cưng. Thật tuyệt khi nghe thấy tiếng rừ rừ.

Kể từ giờ, những tháng ngày tôi có thể ôm nhóc ấy sẽ không còn nhiều nữa. Khi quá trình trưởng thành bắt đầu, Peace sẽ nhanh chóng lớn hơn tôi. Tôi cảm thấy có chút tiếc nuối.

"Nhóc không thể vờ như không quen biết Ba chỉ vì nhóc đã trưởng thành đâu nhé."

Quái vật có lẽ cũng có quãng thời gian giống như tuổi dậy thì nhỉ? Nếu nhóc con xử sự theo kiểu 'Ba ba, con ghét người' và vung vẩy bàn chân trước của mình, thì ít nhất tôi sẽ phải nằm viện. Thôi nào, Peace của ba rất ngoan, nên điều tương tự như vậy sẽ không xảy ra đâu.

Tôi thả Peace xuống sàn và sử dụng kỹ năng Bé Con Của Tôi. Ngay lập tức, một Cửa Sổ Tin Nhắn hiện ra trước mắt tôi.

[Bé Con Của Tôi Là Tuyệt Nhất (L) Hiệu ứng tăng trưởng được áp dụng cho mục tiêu Peace trong 3 ngày!

Phân loài Kỳ Lân hạng 2 - Thời gian cần thiết để biến đổi khi trưởng thành của Sư Tử Lửa Một Sừng Peace (365:00) Thời gian hiệu lực (72:00)

Dun, Người Bảo Hộ có thể dưỡng thành mục tiêu mà không cần chờ đợi

Nhiều

Bằng cách rút ngắn tổng thời gian được yêu cầu

Cho quá trình trưởng thành bằng cách huấn luyện mục tiêu.]

... Nếu như bình thường, nó sẽ kết thúc với 'thời gian hiệu lực (72:00)', nhưng có một sự giải thích được thêm vào. Và thêm một vài lỗi chính tả nữa. Không, cái này không giống như lỗi chính tả bình thường.

'Họ đã cố tình viết sai.'

Nhìn thoáng qua bạn có thể thấy đây là một kiểu chơi chữ theo chiều dọc. Thông thường, nên là 'nhưng' rồi mới tiếp tục, nhưng họ vờ mắc lỗi đánh máy với 'dun'. Nếu bạn đọc theo chiều dọc,

Là hãy đi vào hầm ngục.

Bây giờ họ thậm chí còn gửi hướng dẫn trên cửa sổ giải thích. Ồ, thật ấn tượng. Tôi thực sự tò mò người tạo ra hệ thống là người như thế nào đấy.

'Tại sao họ lại bảo tôi hãy vào một hầm ngục?'

Nhìn cách họ cố để truyền đạt đến mức này, có vẻ như họ chỉ có thể gửi cửa sổ và trò chuyện được bên trong một hầm ngục, giống ngục tối Hạng D kia. Dường như có một số thứ bị hạn chế khi ở bên ngoài. Đó có thể là lý do tại sao họ chơi chữ theo chiều dọc trên cửa sổ giải thích.

Tôi không biết người kia là ai, nhưng đúng như dự đoán, họ không toàn năng.

'Nhìn cách họ không thể tìm thấy tôi trước khi tôi đi vào hầm ngục, có vẻ như họ không thể làm được gì khi ở thế giới bên ngoài. Đây có phải là lý do tại sao họ bảo tôi hãy vào một ngục tối? '

Nhưng sao tôi phải tin tưởng họ và vào đó? Tôi sẽ ra sao nếu hầm ngục tôi đi vào xảy ra sai lầm, và lần này lại bắt gặp một con quái vật trùm Cấp S?

Tôi xin lỗi, nhưng người, hoặc có thể là những người đã tạo ra hệ thống, đã lâu rồi kể từ khi sự tin tưởng của tôi và những người giống tôi đối với ngài chạm đáy. Nếu không phải là Yoohyun mà là một huấn luyện viên Hạng A bình thường, tôi chắc chắn đã sang thế giới bên kia rồi.

Vì vậy, hãy vờ như không nhìn thấy gì cả. Không có gì xảy ra nếu tôi bỏ qua tin nhắn, phải không?

'...... Có cảm giác như sẽ có chuyện nếu tôi làm vậy.'

Chết tiệt, tôi phải làm thế nào nếu họ thực sự tồn tại, đó có thể là sự tồn tại thuộc về thế giới tâm linh, người gửi cái kiểu chơi chữ này không có lý do cụ thể nào à? Tại sao cứ phải là tôi chứ trong phải ai khác hay những thợ săn loanh quanh đâu đó Hạng S? Có phải vì tôi đã hồi quy? Vậy tôi lẽ ra nên quỳ xuống và cầu xin 'hãy loại bỏ đám ngục tối chết tiệt và những Thức Tỉnh Giả đi' khi sở hữu Đá Ước Nguyện à?

- Kkiang?

Vì tôi cứ ngây ra trong dòng suy nghĩ, Pease rên khẽ lên như thể hỏi có chuyện gì.

"Không sao đâu. Chỉ là..."

Có vẻ như ba con đã bị phát hiện bởi một nhóm tên khốn lập dị và điên rồ. Tôi nâng Peace lên lần nữa và nén một tiếng thở dài.

Tại sao một người bình thường như tôi không thể sống thoải mái? Tôi chỉ muốn đi vi vu tận hưởng tuổi trẻ. Đây không phải một yêu cầu tham lam.

"Hazzz, ngay cả khi suy nghĩ nhiều đến vậy, thì cũng đâu có ích gì?"

Dù sao đi nữa, vẫn chỉ có hai sự lựa chọn. Bỏ qua nó, hoặc ngoan ngoãn đi vào ngục tối. Có vẻ như không ai có thể tư vấn cho tôi, 'vậy nên hệ thống đã gửi tin nhắn này'. Thậm chí sau 5 năm, người ta cũng không thể khai thác được thêm chút gì từ hệ thống, vì vậy tình trạng thậm chí còn tồi tệ hơn bây giờ.

Người xếp Hạng F tốt nghiệp GED lại là người biết nhiều hơn ai hết về Thức Tỉnh Giả và hệ thống hầm ngục, nhưng vậy thì sao. Thực sự là 'vậy thì sao' đấy.

"Hiện tại, cứ nuôi lớn Peace trước đã."

Vì tốc độ tăng trưởng sẽ nhanh hơn khi được dẫn dắt, ít ra vẫn có một tin tốt lành ở đây. Hãy nghĩ về việc đi vào ngục tối sau khi Peace trưởng thành. Trong trường hợp khẩn cấp, tôi có thể nhận ra những tín hiệu giao tiếp từ bé con bằng cách nào đó.

"Vậy tôi có phải trực tiếp huấn luyện Peace không?"

Dường như là như vậy vì người bảo hộ phải là người giao tiếp trước. Tôi nên làm điều đó như thế nào? Lia một quả bóng? Ném phi tiêu? Trước tiên, cứ mượn một phòng đào tạo đã.

Vì tôi dự định sẽ tiết lộ khả năng dưỡng thành ma thú, nên tôi sẽ nói với Yoohyun trước. Nghe có vẻ khá hợp lý nếu tôi nói rằng tôi vừa đạt được 10 cấp độ, và kỹ năng nuôi dưỡng xuất hiện khi chơi đùa cùng với Peace.

Tôi sẽ nhận được sự giúp đỡ từ Haeyeon, và tôi có thể giải quyết vấn đề bằng cách thương lượng với các hội lớn ở Suk Simyeong. Vì Yoohyun đã làm việc chăm chỉ để nuôi tôi, tôi cũng nên cố gắng làm việc chăm chỉ cho em ấy.

[Em có rảnh vào bữa tối không?]

Tôi gửi một tin nhắn cho Yoohyun. Có lẽ em ấy đang bận giải quyết công việc ở Hiệp Hội, vì tin nhắn phản hồi khá chậm.

[Có]

[Anh có vài điều muốn trò chuyện cùng em. Anh sẽ chờ em ở nhà.]

Tôi đã gõ "nhà em", nhưng sau đó lại xóa đi và sửa. Vì thằng nhóc này sẽ nghĩ nhà mình là nhà của chúng tôi.

Lần phản hồi thứ hai còn chậm hơn.

Tôi dán miếng giảm đau rồi nhưng Peace cứ quậy phá nên tôi phải tháo nó ra, và khi Yoo Myeongwoo trở về nhà, tôi đã nói với anh ấy về việc mài mười nghìn con dao; sau đó, tin nhắn đã được gửi đến khi tôi chơi ném bóng với Peace để thử nghiệm hiệu ứng thuần hóa trưởng thành.

[Em tin hyung.]

Ồ hô, tin nhắn này của em ấy đáng yêu thật. Có vẻ như thằng bé đã lo lắng kể từ lúc nói với tôi rằng tôi 'trở nên kỳ lạ' khi ở trong hầm ngục. Em ấy nghĩ tôi yêu cầu gặp mặt để có thể biện minh cho những hành động đáng ngờ của mình sao?

[Vậy anh sẽ mua rượu.]

Tủ lạnh của em ấy quá healthy. Và giờ tôi mới nhận ra, tôi chưa bao giờ uống rượu say với em trai mình. Chúng tôi đã có một mối quan hệ không mấy tốt đẹp kể từ khi Yoohyun ném bỏ cái mác 'trẻ vị thành niên'. Mặc dù có một vài trường hợp nhưng chỉ có tôi say và tự bò về nhà.

Thằng nhóc không đến nỗi thiếu kinh nghiệm, phải không? Ngay cả khi đây là lần đầu tiên uống rượu, với chỉ số Hạng S của mình, em ấy chắc chắn sẽ không dễ dàng say. Nhưng tôi cũng không thể say. Sao có thể để như vậy được.

Có lẽ đã đến lúc tôi nên thư giãn và tắt kỹ năng của mình.

Tôi đi đến nhà ở của em trai với một tay ôm Peace và một tay cầm cái túi chứa đầy những chai rượu cùng đồ ăn nhẹ. Tôi không phải tự đi mua; khi được yêu cầu, phòng bảo trì đã chuẩn bị chúng cho tôi. Những loại cao cấp nhất mà đến tôi cũng không biết tên.

Tôi chỉ muốn một ít bia đắt tiền thôi.

Nhân viên phụ trách rượu được gọi đến từ phòng bảo trì... với khuôn mặt tươi cười rạng rỡ và ý niệm 'những người ở đây sẽ không thể say được dù chỉ sở hữu chỉ số Hạng B', đã mang rất nhiều rượu thông qua kinh nghiệm phục vụ những 'nóc nhà'. Rượu để làm làm ấm bụng cũng được thêm vào. Còn có loại gì đó tên là Grand Cru, và nhiều loại khác nữa, tôi không biết. Cảm giác thật tội lỗi khi đi xung quanh với chiếc túi lủng lẳng trên tay.

Mặc dù không có vấn đề gì vì đống này đã được tính cho Yoohyun.

Trong nhà yên tĩnh như lần đầu tiên tôi đến. Nơi đây thực sự quá lớn để sống một mình. Còn hơi sớm để kết hôn, nhưng thằng nhóc ít nhất nên thử hẹn hò.

"Em có ở đây không?"

Ngay khi tôi vừa đặt chai rượu cùng đồ ăn nhẹ lên bàn và ngồi xuống ghế sofa, Yoohyun đã xuất hiện. Em ấy chắc hẳn vừa mới tắm xong, vì mái tóc vẫn còn ướt. Máu của chim khốn khϊếp kia bị dây ra khá nhiều.

"Chắc hẳn họ đã giữ em ở Hiệp hội khá lâu."

"Vì đây là tình huống hiếm có. Nên em có khá nhiều việc cần phải xử lý".

Yoohyun ngồi xuống chiếc ghế bành đơn, cầm một cái ly lên. Khi thằng nhóc đó nhìn thấy những chai rượu trên bàn, em ấy hơi nhăn trán.

"Chúng có nặng không?"

Vậy là em ấy có thể uống. Đây có vẻ như không phải lần đầu tiên. Tôi đã lo lắng một cách thừa thãi.

"Vài ngày trước, Sunghan đã phải dìu anh về đấy."

"Đừng lo lắng. Hôm nay anh sẽ uống một cách vừa phải. Và dù sao, anh cũng đang ở nhà."

Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu tôi hành động kỳ lạ ở nhà? Mặc dù hôm nay không cần phải say.

"Nhắc mới nhớ, ngay cả Dokkaebi cũng khó vào được đây, đúng không?"

Cổng điện tử chỉ chấp nhận một người cho một lần vào, vì vậy ngay cả khi ẩn thân, họ vẫn sẽ bị phát hiện. Vị trí căn phòng đã được giấu đi nên việc dịch chuyển tức thời cũng rất khó khăn.

"Cũng không hẳn là không được."

Yoohyun nói, mở một chai rượu.

"Vì vẫn còn đường cửa sổ. Nếu họ tìm kiếm từng cái một bằng dịch chuyển tức thời, họ sẽ tìm được chỗ này".

Nhưng những người đó dường như không đủ kiên nhẫn để làm điều gì rắc rối đến vậy đâu. Để trốn Dokkaebi, bạn cần phải có một căn phòng tối ở vị trí bí mật được đặt một cách khôn ngoan, như bên trên cổng điện tử chẳng hạn?

"Anh không cần phải lo lắng về Dokkaebi. Vì sự an toàn, họ chắc chắn sẽ giữ bí mật thông tin cho anh. Bỏ qua tính cách khó chịu của họ, thì họ thực sự rất hữu ích. "

"Giống như khi em bí mật liên lạc với họ ư?"

"Bao gồm cả điều đó, nhưng khi anh giao dịch với người mà anh không tin tưởng và người đó cũng không tin tưởng anh, nếu anh nhờ Dokkaebi, họ có thể giữ an toàn cho anh. Kỹ năng đó thực sự cần thiết đối với các quan chức cấp cao chưa Thức Tỉnh."

Vậy ra họ cũng thực hiện loại giao dịch đó à. Cho dù là vì lợi ích của Dokkaebi hay của tôi, như dự đoán, tốt nhất nên giữ bí mật về hợp đồng. Ngay cả khi có một điều khoản trong hợp đồng yêu cầu chúng tôi không được tiết lộ bí mật của người khác, những cấp cao chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu.

"Nhắc mới nhớ, Dokkaebi hành động khá trẻ con nhỉ?"

"Hửm? Tuy tính cách khác thường, nhưng họ xử lý công việc của mình rất chính xác và tỉ mỉ. Thay vì hành động trẻ con, họ hoạt động khá quy củ? Có một vài Thợ Săn đã xây dựng hình tượng của mình dựa trên khả năng và công khai nó."

Vậy à? Thì ra ngay khi chúng tôi điền vào hợp đồng, thay vì giống như một đứa trẻ, họ thực sự rất kỹ lưỡng trong việc tìm ra các điều kiện khác nhau.

Có lẽ họ đã đi sâu vào hình tượng nhân vật Dokkaebi thay vì trở nên trẻ hóa như Yoohyun nói. Cách họ hành động giống hệt như dokkaebi trong truyện cổ tích ngày xưa. Thích chơi khăm, cố gắng hù dọa mọi người và linh hoạt trong các tình huống.

Nếu tôi cho họ vay tiền, họ có chia nhỏ để trả nợ hàng ngày không?

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve Peace, nhóc con muốn nghịch ngợm với những chai thủy tinh lấp lánh, và nâng ly rượu em trai đã rót cho tôi lên. Ừm... Nó có đến 20 mL không? Nhìn này, dongsaeng-nim. Từng này rượu chỉ đủ làm ướt đáy ly thôi.

"Mặc dù rượu hơi nặng thật. Nhưng nó ít đến mức còn không đủ một ngụm."

"Em đã nói rồi, nó nặng lắm. Nên hãy nhấp từng chút một thôi."

Và sau đó em ấy rót đầy nửa ly của mình.

"Anh không dễ say đến mức đó, được chứ?"

Anh uống được 5 năm, không 10 năm rồi đấy, lâu hơn em. Trong khi phàn nàn, tôi đã uống cạn ly và cầm lấy chai rượu. Cái gì, thằng ranh con, em cau có gì với anh. Em định cướp chai rượu của anh à?

"Độ mạnh chỉ là điều ghi trên vỏ thôi, anh chẳng cảm thấy gì cả."

Tôi thực sự không thể cảm nhận được gì. Chỉ thấy mùi rất thơm và nồng; Có thể nói loại này khá tốt để uống đấy. Có thể do hương vị nên nó mới đắt, không có cảm giác say cũng không sao.

"Đừng ủ rũ như vậy, và trước tiên hãy làm một ly đi."

Do dự một lúc, Yoohyun uống cạn ly và đặt nó lên bàn. Chứng kiến điều này, tôi thấy có chút lạ lẫm.

Trước khi hồi quy, tôi thậm chí còn không nghĩ đến việc làm gì đó như cùng nhau uống rượu. Không, trước khi thế giới thay đổi, tôi đã nghĩ đến ngày uống rượu với em trai mình.

Tôi từng mường tượng ra cảnh sẽ dạy cho dongsaeng của mình cách uống rượu, rót cho em ấy một ly như thế này, mặc dù tất nhiên là loại rẻ tiền, sau khi em ấy hoàn thành CSAT (kỳ thi ĐH tại Hàn Quốc).

"Em là một dongsaeng tốt."

Tôi còn thiếu sót quá nhiều, nhưng em ấy không phàn nàn một chút nào, không giống như một đứa trẻ bình thường.

"Thực sự, em vẫn luôn là một dongsaeng tốt."

Tôi mỉm cười, rót đầy cái ly cạn của thằng nhóc. Em ấy trông có hơi khó chịu nhưng chắc đó là do kỹ năng. Ngay cả khi không phải vì kỹ năng, cũng sẽ là vì em ấy đang lo lắng cho tôi.

"... Anh nói rằng em là một dongsaeng tốt ư."

Yoohyun lẩm bẩm, có chút buồn bã. Sự thật hiển nhiên là em ấy rất tốt. Và em là một hình mẫu tiêu chuẩn. Tuy nhiên, vẻ mặt của thằng bé lại chua chát đến mức tôi còn định hỏi em ấy đã gây rắc rối gì mà tôi không biết không, nhưng Yoohyun đã lên tiếng trước.

"Anh có điều gì muốn nói à?"

"Ừm đúng vậy."

Tôi tiếp tục nói khi vuốt ve Peace, nhóc con đang rên rừ rừ trong lòng tôi.

"Đó là kỹ năng anh nhận được ở cấp độ 10."

"Kỹ năng? Anh đứng khá gần khi em tiêu diệt con quái vật trùm, nên có lẽ anh đã nhận được một vài điểm kinh nghiệm. Vì con thú kia ở cấp độ của một hầm ngục Bậc A, nên sẽ không chỉ đơn giản là tăng cấp độ đâu. Đó là kỹ năng gì vậy?"

"Thuần hóa ma thú."

Bởi, thay vì quái vật, có vẻ như có nhiều ma thú hơn.

"... Ma thú, thuần hóa sư?"

Ánh mắt của Yoohyun nhìn xuống Peace. Cảm nhận được ánh mắt đó, Peace khẽ nhe nanh thể hiện thái độ không thích. Em ấy là người sẽ trở thành bạn đồng hành của nhóc kể từ bây giờ, nên đừng có cư xử như vậy.

"Ừm. Có vẻ như việc chăm sóc Peace đã ảnh hưởng đến kỹ năng. Kỹ năng đó là Bậc S và-."

"Bậc S?!"

Thái độ của em trai tôi trở nên nghiêm túc.

"Anh có chỉ số F, nhưng kỹ năng là... và một kỹ năng đặc biệt, là Bậc S......"

"Này, đừng có nghĩ quá gay gắt."

Tôi sẽ rời khỏi nhà ngay nếu em ấy nói về việc nhốt tôi hay cái gì đó tương tự.

"Nhưng hyung-."

"Nhưng cái gì, đừng nói điều gì vô ích và hãy lắng nghe này. Hiệu ứng kỹ năng, giống như tên, là nuôi dưỡng ma thú, quái vật. Cụ thể, nó sẽ khiến chúng phát triển. Họ nói Peace, Sư Tử Lửa Một Sừng non, sẽ không phát triển thêm, phải không? Sư Tử Lửa Một Sừng tự nó sẽ không thể phát triển nếu không có sự giúp đỡ của con trưởng thành. Nhưng nếu anh sử dụng kỹ năng của mình, sự phát triển là có thể. Cùng với hiệu ứng thuần hóa kèm theo."

Một con Sư Tử Lửa Một Sừng được thuần hóa đã trưởng thành.

Hơn ai hết, Han Yoohyun, thằng nhóc đó, sẽ biết giá trị của thứ này.

Sự im lặng tràn ngập. Peace vẫy đuôi.

Một lúc lâu sau, Yoohyun mới mở miệng, với một biểu cảm phức tạp.

"Nhưng, như vậy thì hyung sẽ."

"Em lại nói 'nhưng' một lần nữa. Hãy nghĩ đi. Hiện tại có bao nhiêu Hạng S cần những con thú có cấp bậc cao? "

"...Tất cả bọn họ. Vì người ta không thể sử dụng những con cấp trung bình đến thấp trong hầm ngục Bậc S. Chúng sẽ là gánh nặng ngay cả đối với các bang hội lớn nếu chỉ sử dụng chúng như một món đồ trang trí, nên ma thú trưởng thành sẽ là loại có thể mang theo trong mọi cuộc tấn công. Khả năng một con cấp trung bình đến thấp sống sót trong ngục tối Bậc S là cực kỳ nhỏ."

Một giọng nói trống rỗng tiếp tục giải thích.

"Vì vậy, không chỉ Hạng S, mà tất cả thành viên trong nhóm tấn công đều có nhu cầu. Ngay cả khi nó không phải cấp bậc cao nhất, như Sư Tử Lửa Một Sừng, mà chỉ ở mức có thể chịu đựng một hầm ngục Bậc S, không chỉ trong nước, mà mọi người từ khắp nơi trên thế giới vẫn sẽ tìm đến đây."

Sau khi kết thúc những gì cần nói, Yoohyun lấy tay che mặt và thở dài. Nhìn thấy vậy, tôi mỉm cười.

"Nếu nhu cầu ở mức độ này, sẽ không khó để môi giới, phải không?"

"... Với điều đó, tất nhiên, thực sự...... Lời khuyên hiện tại cũng là như vậy..."

Yoohyun hạ bàn tay đang che mặt xuống. Vẻ mặt như thể hồn đã lìa khỏi xác của nó trông thật buồn cười. Dễ thương quá! Tôi thậm chí đã hồi tưởng đến hình ảnh của em ấy khi còn nhỏ.

"Hyung đúng là tuyệt nhất."

Hể, đừng có nói như vậy chứ.

****HẾT****

Edit cấn quá mà không biết sửa sao again ỤwU