Chương 3

Tóc cô đã sớm uốn thành xoăn, lười biếng xõa tung sau vai, một sợi dây buộc hai sợi tóc dài sau tai lại với nhau. Trên mặt không trang điểm, chỉ là bôi một chút son môi màu hoa hồng, lần này khiến cho trạng thái vốn không quá tinh thần của cô tăng thêm vài phần thần thái.

Cô vừa mở cửa phòng đã thấy Trần Thúy Lan đi tới phòng cô, sắc mặt Lâu Nguyệt lập tức biến đổi, nhưng cô nhanh chóng che dấu, không để Trần Thúy Lan nhìn thấy.

Trần Thúy Lan nhẹ giọng chào hỏi, Lâu Nguyệt cũng tươi cười gọi dì.

Trần Thúy Lan đến gần vuốt ve bả vai Lâu Nguyệt, giọng điệu tán thưởng: “Nguyệt nhi nhà chúng ta xinh đẹp quá đi, đi thôi, bữa sáng đã sớm chuẩn bị xong rồi, ăn xong dì bảo tài xế đưa con đến trường.

Lâu Nguyệt gật đầu đi xuống lầu, Trần Thúy Lan ở sau lưng cô nhìn, nụ cười trên mặt lập tức biến mất. Cùng lúc đó, sau khi Lâu Nguyệt tránh thoát tầm mắt của Trần Thúy Lan thì nụ cười cũng biến mất, cô nhíu mày, lúc này dì mới tới vài ngày, sao cảm giác cô ta còn giống nữ chủ nhân hơn cả cô nữa, trong lòng Lâu Nguyệt cảm thấy hơi khó chịu.

Nhưng mà loại không thoải mái này sau khi nhìn thấy bữa sáng chuẩn bị tốt trên bàn cơm lập tức tan thành mây khói, hoành thánh, bánh rán còn có sữa đậu nành nữa.

Cô hỏi người hầu bên cạnh: “Ba tôi đâu?”

Người hầu ngẩng đầu đáp lời: “Thưa tiểu thư, ông chủ đã đến cửa hàng rồi ạ.”

Lâu Cảnh Quang, là ba của Lâu Nguyệt, là người cầm quyền ở cửa hàng Lâu thị Thượng Hải, từ khi cô còn bé vẫn bề bộn nhiều việc, chứ đừng nói chi là hiện tại càng làm càng lớn, về nước một tuần, cô cũng chỉ gặp hắn một lần lúc ăn cơm tối, hai người thậm chí còn không nói chuyện đàng hoàng.

Lâu Nguyệt gật đầu, kéo ghế ngồi xuống bắt đầu hưởng thụ đồ ăn ngon, mặc dù ở Pháp sáu năm nhưng cô vẫn thích ăn cơm ở quê nhà hơn, mấy ngày nay trở về, cơm nước trong nhà đều là món cô thích ăn khi còn bé.

Cơm nước xong cô lập tức lên xe của tài xế, ước chừng nửa tiếng, ô tô đã dừng ở cổng trường giáo hội.

Sau khi chào tạm biệt chú Chu, Lâu Nguyệt vào cổng trường, ngôi trường giáo hội này là do một đôi vợ chồng tín đồ Cơ đốc giáo người Mỹ và một thương nhân Trung Quốc liên doanh sáng lập, phong cách kiến trúc bên trong là kiến trúc đỉnh nhọn cùng với tháp chuông cao ngất, bề ngoài là gạch màu đỏ, trong trường trồng không ít ngô đồng Pháp, dưới ánh mặt trời sáng sớm chiếu rọi xuống mặt đất rải xuống từng mảng bóng cây loang lổ.

Buổi sáng sau khi dạy xong, Lâu Nguyệt ăn một bữa cơm trưa ở căn tin trường học, học sinh đăng ký vào trường giáo hội đều thuộc tầng lớp trung lưu trở lên ở Thượng Hải, gia cảnh cũng không tệ, bởi vậy căn tin cũng không tệ, bên trong cung cấp đại đa số đều là cơm Tây, còn có điểm tâm ngọt trước khi ăn.