Chương 9: Phán đoán chủ quan

Giống như là thứ thích xem đã đi, Hàn Dự Kinh nhìn đi chỗ khác, nụ cười trên mặt biến mất, anh ta xoay người đi lên cầu thang, nhìn thấy bố Trần đứng ở phía trên nhìn mình, liền ngẩn người, theo bản năng muốn tìm một cái hố để trốn, nhưng ở đây không có chỗ nào cho anh ta trốn, anh ta cúi đầu và bước từng bước về phía trước, đi ngang qua bố Trần mà không nói một lời.

Nhưng khi anh ta sắp hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của bố Trần, khi nghĩ tới Trẫm Nhiên vừa rồi đi xuống lầu, trong lòng ông liêng dấy lên cảm giác bất an, ông gọi Hàn Dự Kinh dừng lại, cảm ơn anh ta đã giúp đỡ con gái mình, có thời gian mời anh ta đến nhà ăn cơm.

Nghe những lời này, trái tim của Hàn Dự Kinh rung động, anh ta lắp bắp trả lời, nhưng ngay giây tiếp theo, anh ta đã rơi vào hang băng, bố Trần nói rằng con gái ông có một người bạn trai đẹp trai, trong mắt không có người đàn ông nào khác, ngay cả người là bố như ông cũng không để ở trong lòng, ông vô cùng chán nản, chờ một ngày nào đó được uống rượu với Hàn Dự Kinh, để cậu Hàn phân xử.

Hàn Dự Kinh chạy trốn và rời đi. Bố Trần không nhìn thấy anh ta liêng cảm thấy rất vui, ông thận trọng như vậy, nói điều này vì nghi ngờ trong lòng, Trần Nhiễm không có bạn trai vào thời điểm đó, và Hàn Dự Kinh, người vừa bước sang tuổi ba mươi. Anh ta chưa đủ tuổi để được gọi là em trai ông, nhưng vì một khả năng mơ hồ đặt trước trong lòng, ông đã đột ngột nói dối người hàng xóm hiếm khi giao tiếp với mình.

Bố Trần kết thúc cuộc trao đổi bằng giọng điệu không thoải mái, ông nêu ra khả năng rằng mặc dù lúc đó anh ta có thể không nhìn con gái mình, chưa chắc anh ta thầm thích con gái mình, nhưng liệu người này có nhạy cảm và tự ti khi việc bị ông coi là em trai hay không, nhỡ anh ta ôm hận trong lòng nên mới bày ra trò này để trả thù, giống như trong sách viết, kẻ biếи ŧɦái sẽ vì người lạ mà ra tay âm thầm gϊếŧ người.

Sau khi nghe bố Trần nói, Quý Dương ngoài mặt không có phản ứng gì, nhưng trong lòng đã có phán đoán. Bố Trần và mẹ Trần, bao gồm cả bản thân Trần Nhiễm, tự nhiên không thể nói chắc chắn rằng người đó có tình cảm với con gái mình, hay anh ta có ác cảm với những lời nói không phù hợp của bố Trần và trả thù con gái ông để hủy hoại thanh danh của Trần Nhiễm, bởi vì điều ba người bọn họ không biết là, nhất cử nhất động của Trần Nhiễm trong phòng vẽ tranh được sửa sang ở dưới tầng hầm đều lọt vào mắt Hàn Dự Kinh, đương nhiên hiện tại cũng rơi vào mắt Quý Dương.

Theo kinh nghiệm phá án của Quý Dương, tội phạm trẻ tuổi ngây thơ không hiếm, cộng với hành vi "phóng đãng" của Trần Nhiễm trong phòng vẽ tranh, hắn cân nhắc khả năng Trần Nhiễm không vô tội, cô thật sự chiếc máy ảnh nhỏ bé đó tồn tại và hoàn toàn là nạn nhân sao?

Nếu là người khác, đúng vậy, nếu là người khác, Quý Dương biết hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ khả năng nào, nhưng cô gái này, sau khi nhìn trộm đã khiến hắn vô số lần hoài nghi chính mình, cô cứ như vậy mà khiến hắn phán đoán chủ quan.